Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 141: Mưu toan lấy quyền đè người (2)

"Trên chiếu lệnh viết cái gì, còn không phải là từ Trung Thư Giám ta đây quyết định? " Khương Vạn Sơn nghe vậy nhất thời nở nụ cười, cầm bút lên trực tiếp đem tên Thôi Hằng phía trên gạch xuống, viết lên tên Vương Kim Thánh.
Sau đó, hắn cười nói: "Huyện lệnh nho nhỏ, cũng không phải là thế gia vọng tộc chúng ta, thứ chó má thôi, nơi nào có phúc phận hưởng thụ phong thưởng như vậy.
"Hiền chất yên tâm, chỉ cần thứ phong thưởng là thật, liền không có vấn đề."
"Còn có thể như vậy? " Vương Kim Thánh có chút ngây ra.
Trong ngày thường hắn đã cảm giác mình rất lớn lối, lại không nghĩ rằng chính mình cùng phách lối chân chính so sánh còn có khoảng cách xa như vậy.
Tùy ý sửa lại chiếu lệnh của Hoàng Đế lại cũng có thể làm được nhẹ nhàng như thế.
Phảng phất chẳng qua là sửa lại cái lỗi chính tả!
"Kim Thánh, không cần ngạc nhiên. " Vương Thanh Tuyền vỗ nhè nhẹ bả vai Vương Kim Thánh, mỉm cười nói: "Đại Tấn chính là được lập nên dưới sự ủng hộ của thế gia vọng tộc chúng ta, quyền lực tự nhiên cũng do chúng ta tới quyết định.
"Chỉ cần không vô căn cứ giả tạo chiếu lệnh của Hoàng Đế, ngoài mặt chiếu cố mặt mũi Hoàng Đế một chút là được, ngài nói xem có phải là đạo lý này hay không, Khương đại nhân."
"Ha ha ha. " Khương Vạn Sơn nghe vậy cũng nở nụ cười, tựa như có ám chỉ mà nói với Vương Kim Thánh "Trung Thư Giám nho nhỏ như ta cũng không dám vô căn cứ giả tạo chiếu lệnh."
Ý nói, quan Lục Thượng Thư cấp cao hơn hắn, tức Tể Tướng chân chính trên ý nghĩa, thì chưa chắc.
Tỷ như phụ thân của Vương Kim Thánh, vị đã từng là Vương Tướng kia.
"Đa tạ Khương thế thúc!"
Vương Kim Thánh khom người bái tạ, làm như không có nghe thấy lời nói ám chỉ trong lời của Khương Vạn Sơn.
Hiện tại trong lòng hắn sảng khoái tới cực điểm.
Dù sao, những phong thưởng này vốn là đều thuộc về Thôi Hằng, bây giờ lại bị hắn chặn xuống.
Cái này làm cho hắn có một loại cảm giác đại thù được báo, thoải mái đến muốn khoa tay múa chân.
Ngươi được lòng dân Quận Lỗ thì như thế nào? !
Bên cạnh ngươi có tuyệt đỉnh giang hồ thì như thế nào? !
"Cùng thế gia vọng tộc như ta so sánh, ngươi bất quá chỉ là một con kiến hôi chỉ xứng bị tùy sức bắt chẹt, thậm chí ngay cả mình được phong thưởng cũng không biết, liền bị ta cướp đi!"
Vương Kim Thánh hưng phấn đỏ bừng cả khuôn mặt, thậm chí muốn nhảy đến trước mặt Thôi Hằng giễu cợt, dùng cái này để trút cơn bực bội cùng tức giận của mình khi trước.
"Khương đại nhân, thật ra thì nhắc tới cái tên Thôi Hằng này cũng là trừng phạt đúng tội. " Vào lúc này, Vương Thanh Tuyền bỗng nhiên mở miệng cười nói.
"Há, lời này hiểu thế nào? " Khương Vạn Sơn nghe vậy có chút hăng hái hỏi.
"Là như vầy, cái tên Thôi Hằng này ở Quận Thành Quận Lỗ. . . " Vương Thanh Tuyền giản lược tóm tắt đem chuyện Thôi Hằng nhằm vào sản nghiệp tông môn thế gia nói một lần.
"Lại có chuyện này? " Ánh mắt Khương Vạn Sơn run lên, cười lạnh nói "Những tên quê mùa này thật là càng ngày càng không an phận."
"Không sai, một tên Quận Trưởng nho nhỏ, lại dám đụng đến sản nghiệp của chúng ta ở Quận Lỗ! " Vương Thanh Tuyền rất tán thành gật đầu nói "Đơn giản là đang tìm cái chết!"
"Khương đại nhân, có phải hay không nên nghĩ biện pháp trị hắn một chút? " Tôn Liên Thắng tràn đầy vẻ nịnh hót nói "Nếu không, cái tên Quận Trưởng kia sợ rằng sẽ được voi đòi tiên, bây giờ chẳng qua là coi trọng sản nghiệp của chúng ta ở Quận Thành Quận Lỗ, về sau nói không chừng chính là cả Quận Lỗ a."
" Ừ, quả thật không thể bỏ mặc kẻ này."
Khương Vạn Sơn gật đầu một cái, mặt lộ vẻ độc ác "Trực tiếp giết hắn là biện pháp tốt nhất, nhưng làm vậy lợi cho hắn quá rồi. Nếu hắn dám dùng sản nghiệp của môn phái thế gia chúng ta đổi lấy lòng dân, vậy bản quan sẽ để cho hắn mất hết lòng dân, để cho hắn bị vạn dân chửi rủa mà chết!
“Sau khi trở về kinh, ta sẽ bẩm báo bệ hạ, Quận Lỗ tiếp giáp sông Hồng, chính là trung tâm đường thủy Phong Châu, hẳn là phải trở thành thành lớn buôn bán mậu dịch, nhưng sự phát triển hôm nay lại là còn lâu mới đạt tới, có thể thấy năng lực thi hành chính trị của Quận Trưởng không tốt.
"Vả lại, Quận Trưởng vô cớ tước đoạt sản nghiệp buôn bán của thế gia, giao cho dân chúng tầm thường kinh doanh, cực lớn đả kích lòng nhiệt tình của thương nhân, cũng để cho bách tính không cách nào an tâm làm ruộng sản xuất lương thực, gây thiệt hại cho xã tắc, là mầm họa khiến thiên hạ loạn lạc!
"Tất cả những thứ này đều là bởi vì Quận Trưởng thi hành chính trị bất lực, theo lý nên để cho bệ hạ ra chiếu chỉ cải cách, dân chúng tầm thường kinh doanh cửa hàng tăng thuế năm phần mười, thương nhân buôn bán giảm thuế năm phần mười, như vậy có thể để cho buôn bán mậu dịch của Quận Lỗ khôi phục, cũng có thể để cho bách tính an tâm làm ruộng, vẹn toàn đôi bên.
"Đến lúc đó, bổn quan sẽ đích thân tới Quận Lỗ thúc đẩy thi hành chiếu lệnh, mấy vị nghĩ như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận