Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 987: Chí bảo Tiên Tộc cùng Tiên Tộc chi chủ (3)

Trong quá trình huyết sắc trường hà cuốn ngược, từng tầng hư không bị phá diệt theo nó, từng đầu đại đạo pháp tắc nối đuôi nhau vỡ vụn.
Cùng lúc đó, bầu trời bắt đầu đung đưa kịch liệt, đại địa bắt đầu nứt ra bốn phía, từng tòa núi cao vạn trượng đổ sụp, giang hà biển hồ cũng sôi trào.
Giống như thiên địa sẽ hủy diệt trong khoảnh khắc này thật!
Đây là sức mạnh khủng bố cỡ nào? !
Chỉ là một quyền thì đã đánh cho huyết sắc trường hà đủ để uy hiếp được Chân Giới Đệ Thập Nhất Cảnh quay ngược trở về, làm cho cả thế giới Tiên Thổ đều xuất hiện cảnh tượng như tận thế.
Hơn nữa vẫn là một quyền không có sử dụng bất kỳ lực lượng đặc thù nào, cũng chỉ có nhục thân chi lực thuần túy.
Đây là nhục thân như thế nào? !
Là hung thú hóa thành hình người sao?
Quá đáng sợ đi chứ!
Bây giờ, tất cả người đang chăm chú quan sát Thôi Hằng đều sợ ngây người, cảnh tượng diễn ra trước mắt đã triệt để vượt qua phạm vi tưởng tượng của bọn họ.
Uy năng như vậy, bọn họ nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới.
Quá bất hợp lí.
Bên trong Trung Đô Vương Thành, Nhân Vương cũng chú ý tới tình huống này.
Tay của hắn run nhè nhẹ, hít sâu một hơi, dường như đang bình phục tâm tình, trầm giọng nói: "Cũng có mấy phần bản lãnh, nhưng mà uy năng của Huyết Thần Tiên Đình Kỳ không chỉ như thế."
Nói xong, Nhân Vương muốn kích phát thêm lực lượng của Huyết Thần Tiên Đình Kỳ.
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến.
"Không được!" Sắc mặt Nhân Vương bỗng đại biến, ánh mắt lộ vẻ không thể tin, kinh hãi nói: "Sao có thể như vậy được, không thể nào!"
Chỉ thấy trên không đô thành Lương quốc bỗng xuất hiện một cái lỗ thủng cực lớn, trên bầu trời vang lên tiếng sóng biển cuồn cuộn, sau đó có một bàn tay cực kỳ lớn từ trong lỗ thủng đó đưa ra ngoài, túm lấy cây cờ xí màu máu đó.
Chỉ một thoáng, mười vạn Huyết Thần Binh đều biến mất không thấy gì nữa, huyết sắc trường hà cũng biến mất trong nháy mắt, tất cả dị tượng trong thiên địa cũng không có tung tích, giống như là chưa từng xuất hiện.
"Xa cách vạn cổ tuế nguyệt, chúng ta lại gặp lại, Kỳ huynh!"
Giọng nói tràn ngập thổn thức và hoài niệm từ trong lỗ thủng vọng ra, kèm theo đó là khí tức vô cùng mờ ảo, mạnh mẽ khó mà truy tìm xuất hiện.
Khí tức này hoàn toàn vượt qua Chân Giới Đệ Cửu Cảnh, khiến cho những bá chủ cấp tuyệt đỉnh Chân Tiên kinh hãi muốn chết.
"Tiên Chủ!"
"Tiên Tộc chi chủ!"
"Sao có thể như vậy được? !"
Từng tiếng kinh hô vang vọng các nơi.
Bên trong Trung Đô Vương Thành, sắc mặt Nhân Vương cực kỳ âm trầm.
Hắn cúi đầu nhìn bàn tay rỗng tuếch, tức đến toàn thân phát run, cắn răng nghiến lợi nói: "Hóa ra sở dĩ Chu Quân Thiên để cái chí bảo Tiên Tộc này lại đây hoàn toàn không phải là vì giúp ta!"
Quyền khống chế của Nhân Vương với Huyết Thần Tiên Đình Kỳ đến từ lực lượng mà Chu Quân Thiên để lại ở trong đó, hắn thông qua câu thông lực lượng mà Chu Quân Thiên để lại để thôi động cái chí bảo Tiên Tộc này.
Lực lượng mà Chu Quân Thiên để lại này cũng có thể phòng ngừa món chí bảo này bị Tiên Tộc cướp đoạt.
Bởi vậy, Nhân Vương mới có thể yên tâm lớn mật thôi động Huyết Thần Tiên Đình Kỳ, hoàn toàn không sợ Tiên Tộc chi chủ sẽ ra tay cướp đoạt món chí bảo này.
Nhưng mới vừa rồi, lực lượng của Chu Quân Thiên để lại bên trong Huyết Thần Tiên Đình Kỳ lại tự động biến mất, trực tiếp hóa thành hư vô.
Chuyện này không chỉ khiến cho Nhân Vương đã mất đi khống chế với chí bảo Tiên Tộc này, cũng làm cho Tiên Tộc chi chủ đã bị đuổi tới hải ngoại có cơ hội cướp đoạt món chí bảo này.
"Chu Quân Thiên lừa ta, Huyết Thần Tiên Đình Kỳ đã bị Tiên Tộc chi chủ cướp đi." Nhân Vương nói với Thái Hồng bên cạnh.
"Cái gì? !" Thái Hồng nghe vậy thì quá sợ hãi, nói: “Chuyện này, phải làm sao mới ổn đây!"
"Yên tâm, ta cũng không hoàn toàn tin tưởng Chu Quân Thiên, đương nhiên cũng có át chủ bài." Trong ánh mắt Nhân Vương lóe ra sát ý, cười lạnh nói: “Còn nhớ rõ người tới đây hai trăm năm trước sao?"
"Nhớ kỹ, người đó cực kỳ cổ quái." Thái Hồng khẽ gật đầu, nghi hoặc nói: “Nhưng người đó mới Chân Giới Đệ Ngũ Cảnh mà thôi, có lợi ích gì."
"Hắn có tác dụng lớn." Khóe miệng Nhân Vương hơi nhếch lên, cười nói: “Đủ để cho ta triệt để thống trị Tiên Vực! Đi theo ta đi."
Lúc này, Tiên Tộc chi chủ đã triệt để nắm Huyết Thần Tiên Đình Kỳ trong tay, cũng trực tiếp từ Đông Hải giáng lâm đến trên không đô thành Lương quốc.
Một nam tử trung niên toàn thân bị bao phủ trong hào quang màu tím, mặc mũ miện áo rồng, cầm huyết sắc tinh kỳ trong tay, khí chất vô cùng cao quý từ chỗ cao hạ xuống.
Chính là người mạnh nhất Tiên Tộc, thống trị hải ngoại!
Tiên Chủ!
Tay hắn cầm chí bảo Tiên Tộc, đứng trên không trung, ánh mắt đảo qua thập phương thiên địa, trong lòng có cảm giác sảng khoái khó nói lên lời, cười nói: "Đã bao nhiêu năm, rốt cục về đến Tiên Thổ."
Ong ong!
Huyết Thần Tiên Đình Kỳ cũng có chút rung động, giống như là đang chúc mừng rốt cục mình cũng trở về đến tay Tiên Tộc.
Tiên Chủ khẽ vuốt vuốt cờ xí huyết sắc này, ánh mắt cực kỳ nhu hòa, giống như là đang giao lưu với nó, sau đó hắn cúi đầu nhìn Thôi Hằng phía dưới.
"Nhân tộc, ngươi giúp ta lấy về chí bảo tộc ta, ta phải cảm ơn ngươi mới đúng!”
"Nhưng mà Kỳ huynh cảm thấy lúc trước mình không thể đánh giết ngươi là bởi vì nằm trong tay Nhân Vương, không có phát huy ra toàn lực, rất không cam lòng.”
"Bây giờ kỳ huynh trong tay ta, rốt cục có thể thỏa thích thi triển ra toàn bộ uy năng, chắc chắn có thể đánh giết ngươi.”
"Chỉ có thể ủy khuất ngươi, ta cần tính mạng của ngươi để cho kỳ huynh hài lòng, cũng coi như là ăn mừng hai chúng ta trùng phùng.”
"Xin lỗi, nhân tộc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận