Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 847: Nơi phong ấn biến mất (2)

Hiện tại phong ấn ở nơi này lại không giải thích được biến mất.
Vậy thì nên làm thế nào cho phải?
Không có Thiên Đình Chi Chủ trợ giúp, nên như thế nào đi ngăn cản dị vực tập kích?
Mỗi người đều lo âu không dứt.
Nhất là hơn hai mươi chưởng giáo Bất Hủ Đạo Thống tới sau, bọn họ đều là sau khi lấy được tin tức phong ấn sắp cởi ra mới chạy tới.
Không nghĩ tới vừa tới nơi này, nhìn thấy càng là một mảnh chỗ trũng trống rỗng.
Nơi phong ấn lại không tiếng động mà biến mất.
Ngay cả một chút xíu vết tích đều không lưu lại.
Thật giống như là cho tới bây giờ đều chưa từng xuất hiện vậy.
Quá bất hợp lí.
"Vương huynh, vị tiền bối mà ngươi nói kia, thật sự lợi hại như vậy? " Nột tên đàn ông trung niên thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi hướng Vương Kỳ dò hỏi.
Người này là chưởng giáo Bất Hủ Đạo Thống Vô Lượng Thần Cung, tên là Điền Khai Dương, tu vi Thiên Quan tầng thứ tám, thực lực không kém.
"Sự cường đại của vị tiền bối kia, vượt xa tưởng tượng của chúng ta. " Vương Kỳ gật đầu một cái, trầm giọng nói " Thật ra thì, nếu như vị tiền bối kia đáp ứng ra tay ngăn cản dị vực mà nói, coi như tìm không được Thiên Đình Chi Chủ, chúng ta cũng không cần phải lo lắng."
"Lại lợi hại như vậy? " Điền Khai Dương kinh ngạc nói.
Mặc dù Vô Lượng Thần Cung cùng Khởi Nguyên Đảo từ trước đến giờ giao hảo, quan hệ mật thiết, Vương Kỳ không cần thiết lừa gạt mình, nhưng tin tức này thực sự quá kinh người.
Dù sao, nghe lời này của Vương Kỳ thì chỉ cần người gọi là tiền bối này ra tay, ngăn cản dị vực tập kích hoàn toàn không thành vấn đề, đây so với Thiên Đình Chi Chủ còn phải mạnh hơn a.
Câu trả lời của Vương Kỳ cũng dẫn tới những người khác nhìn chăm chú, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Thiên Đình Chi Chủ chính là người mạnh nhất trong lục đại Thiên Vực này, từ cổ chí kim ngoại trừ Sáng Lập Chi Thần lúc ban đầu ra, chưa bao giờ có bất kỳ một sinh linh nào có thể mạnh hơn Thiên Đình Chi Chủ.
Đây đã là chuyện không thể nghi ngờ.
Coi như là Cửu Thiên dị vực đem Thiên Đình Chi Chủ trấn áp phong ấn, nghe nói cũng là mượn sức mạnh Sáng Lập Chi Thần lưu lại, cũng không phải là bằng sức mạnh tự thân của bọn họ làm được.
Làm sao sẽ bỗng nhiên xuất hiện một tồn tại so với Thiên Đình Chi Chủ còn mạnh hơn?
Điều này cũng tương tự để những người chưa từng thấy Thôi Hằng nghi ngờ trong lòng.
Thật mạnh mẽ như vậy?
"Sự cường đại của vị tiền bối kia, không cách nào diễn tả bằng ngôn từ. " Vương Kỳ mỉm cười nói " Chờ tiền bối đến rồi, các vị dĩ nhiên là sẽ biết được."
Những người gặp qua Thôi Hằng kia rối rít gật đầu.
Điều này thì làm cho trong lòng mọi người càng hiếu kỳ.
Rốt cuộc là tồn tại dạng gì, lại để cho nhiều chưởng giáo Bất Hủ Đạo Thống như vậy đều công nhận hắn so với Thiên Đình Chi Chủ mạnh hơn?
Chẳng lẽ bên trong Thiên Giới này thật sự xuất hiện tồn tại vượt qua cực điểm Thiên Môn mười hai quan?
Đang lúc này, bỗng nhiên có ba đạo cột sáng từ trên trời hạ xuống, rơi vào biên giới chỗ trũng này.
Bên trên ba đạo cột sáng này lưu chuyển ánh sáng vô số loại màu sắc, lại hình như là đan dệt đại đạo pháp tắc đếm không hết, để cho người hoa mắt mê mẩn.
Cho dù là cường giả vượt qua tầng thang trời thứ hai, trong nháy mắt khi nhìn đến cái cột ánh sáng này đều cảm thấy mấy phần hoảng hốt, thậm chí không nhịn được chìm đắm trong đó, không tự chủ được nghĩ muốn tìm hiểu huyền diệu trong đó.
Cũng may thời gian cái chùm tia sáng này duy trì cũng không lâu, chỉ tồn tại thời gian mấy hơi thở liền biến mất không thấy.
Mà ở chỗ chùm tia sáng biến mất, có ba thân ảnh đang đứng.
Chính là ba người Thôi Hằng, Liên Hoành cùng Tần Đường từ Mộc Quốc đô thành tới.
Vào lúc này, đám người mới vừa đắm chìm bên trong huyền diệu của trong chùm tia sáng mới vừa tỉnh hồn.
Bọn họ quen biết Liên Hoành cùng Tần Đường, tự nhiên cũng đoán được Thôi Hằng đứng ở bên cạnh hai người chính là vị tiền bối trong lời Vương Kỳ muốn nói kia.
Hồi tưởng trải nghiệm khi vừa mới nhìn thấy cột sáng kia, bọn họ bỗng nhiên cảm giác, có lẽ vị tiền bối này thật sự là một vị tồn tại vĩ đại vượt qua Thiên Môn mười hai quan.
. . .
Thật ra thì cái chùm tia sáng màu sắc rực rỡ kia cũng chỉ là đường hầm hư không Thôi Hằng dùng pháp lực xây dựng mà thôi.
Mặc dù không gian Thiên Giới cực kỳ vững chắc, đại đạo pháp tắc cũng cực kỳ nghiêm mật, dưới tình huống bình thường muốn phải phá không thuấn di là chuyện cực kỳ khó khăn, nhưng loại áp chế này đối với Thôi Hằng mà nói là vô hiệu.
Lấy pháp lực thần thông của Thôi Hằng, tự nhiên có thể dễ dàng vượt qua hư không tiến hành thuấn di, trực tiếp liền xây dựng đường hầm hư không, mang theo hai người Liên Hoành và Tần Đường tới vị trí chỗ trũng này.
Nguyên nhân mới vừa rồi những người đó cảm giác thấy vô số đại đạo pháp tắc, chỉ là bởi vì bên trên chùm tia sáng nắm giữ khí tức pháp lực của Thôi Hằng.
Pháp lực cấp Hóa Thần hiển hóa, quả thật sẽ để cho người cảnh giới thấp có trải nghiệm tương tự với đối mặt căn nguyên đại đạo.
"Nơi này chính là nơi phong ấn Thiên Đình Chi Chủ? " Thôi Hằng ánh mắt nhìn về phía cái chỗ trũng này.
Chỉ trong nháy mắt, hắn liền đem toàn bộ tình huống nơi này giọi vào trong mắt, bản thân nơi đây cùng những pháp tắc đạo vận đan dệt chung quanh, cũng ở trong cảm nhận của hắn hiện rõ từng đường nét.
Liên Hoành và Tần Đường đứng ở một bên, gật đầu liên tục, lại không dám nói lời nào, rất sợ quấy rầy Thôi Hằng quan sát tình huống của nơi này.
"Đúng là gần như không dấu vết gì. " Thôi Hằng đầu tiên là nhẹ nhàng gật đầu, ngay sau đó lại cười nói " Có điều, vẫn là để lại một ít đồ vật, nơi này có mấy phần khí tức để cho ta cảm thấy quen thuộc.
"Ôn Bộ chí tôn, đi ra đi."
Vừa dứt lời, bên cạnh của hắn liền hiện ra một cánh cửa ánh sáng.
Cái cánh cổng ánh sáng này kết nối Động Thiên thế giới do hắn mở ra, Lữ Thanh Trúc bên trong giống như là tránh thoát trói buộc gì, thoáng cái nhảy ra.
Trực tiếp xông về phía khu vực trung tâm chỗ trũng phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận