Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 296: Giảng một chút cái gì gọi là chia ba bảy a (2)

Chủ yếu là còn có Vương Đông Dương để đem ra so sánh, khác biệt của hai người thật sự là có chút rõ ràng.
Nhưng mà, đây cũng tính là chuyện tốt, tiết kiệm không ít phiền toái.
"Tiên Đồng đúng là một người thức thời. " Thôi Hằng như cười mà không cười nhìn Bạch Hổ Đồng Tử, đồng thời cong ngón búng ra, phóng ra một tia pháp lực rất nhỏ.
Một tia pháp lực này rất nhanh thì đem Bạch Hổ Đồng Tử bao phủ, chui vào trong cơ thể hắn, đi khắp tứ chi bách hải, lục phủ ngũ tạng.
Chỉ trong nháy mắt liền đem thương thế lưu lại trên người hắn hoàn toàn chữa trị xong.
Bạch Hổ Đồng Tử kinh ngạc vui mừng phát hiện biến hóa của thân thể mình, hiệu quả trị liệu như vậy so với Thần Thú Bạch Hổ chữa trị còn tốt hơn, hắn lập tức cung kính hành lễ nói: "Đa tạ Thượng Tiên!"
"Tạ thì không cần, tiếp theo làm việc thật tốt là được rồi. " Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu, sau đó đi về phía sân nhỏ bên ngoài nội đường, nhàn nhạt nói “Ngươi cùng ta đi ra."
"Vâng, Thượng Tiên! " Bạch Hổ Đồng Tử nghe vậy lập tức đứng dậy, một mực cúi đầu cung kính đi theo sau lưng Thôi Hằng, giống như là một con chó trung thành nhất.
Ở sau khi đáp ứng yêu cầu của Thôi Hằng, hắn đã không có đường quay về.
Chỉ có con đường dốc hết toàn lực khiến cho Thôi Hằng hài lòng là có thể đi.
Chỉ có như vậy hắn mới có thể mong mỏi ở lúc Tiên Môn Phật Viện Thượng Giới bao vây thanh trừ Ngự Thú Tiên Môn, Thôi Hằng có thể mang lòng từ bi dẫn theo hắn cùng chạy trốn.
Cho tới bây giờ, vô luận là Bạch Hổ Đồng Tử hay là đám người Vương Đông Dương, đều không cảm thấy Thôi Hằng có thể đối kháng sự vây quét của Tiên Môn Phật Viện.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân bọn hắn muốn cự tuyệt.
Chẳng qua, theo Bạch Hổ Đồng Tử, lấy cảnh giới tu vi cấp Thiên Quân của Thôi Hằng, mang theo chính mình chạy trốn hẳn là không có vấn đề, đáng giá liều một phen.
Lúc này, Thôi Hằng đã tới trong sân, đứng ở trước chiếc kim xa kia.
Mấy người Trịnh Nam Huân, Trương Sấu Minh cũng đi theo ra ngoài.
Bạch Hổ Đồng Tử đi ở phía sau cùng.
"Hạt sương phía trên này chính là cái gọi là Thiên Lộ đi. " Thôi Hằng chỉ hạt sương đông lại trên kim xa, hướng Bạch Hổ Đồng Tử dò hỏi.
Hắn đối với cái Thiên Lộ Tinh Thạch này một mực thật tò mò, bản chất của nó là cái gì, tại sao Tiên Môn Thượng Giới muốn thu thập vật này, tại sao có thể dùng nó để mở ra lối đi hạ giới?
"Khởi bẩm Thượng Tiên, đây quả thật đều là Thiên Lộ, chỉ cần chờ sau bảy ngày, chúng nó sẽ ngưng tụ thành Thiên Lộ Tinh Thạch, nếu như lập tức trở lại Thượng Giới, chúng nó cũng sẽ trực tiếp ngưng tụ thành Tinh Thạch."
"Nhiều như vậy, làm sao lại nhiều như vậy? ! " Vào lúc này, Vương Đông Dương đang bị Hoàng Cân Lực Sĩ chộp vào trong tay khiếp sợ không gì sánh nổi mà kêu lên, không thể tin nhìn chiếc kim xa kia.
Hắn thấy số lượng Thiên Lộ ngưng tụ phía trên quá nhiều, hoàn toàn không hợp với lẽ thường.
Nhà họ Vương ở Giang Đông từ trước đến nay nghèo khó, để cho hắn đối với số lượng Thiên Lộ Tinh Thạch cực kỳ nhạy cảm, chỉ hơi nhìn một cái liền cảm giác có cái gì không đúng.
"Nhiều? " Bạch Hổ Đồng Tử thì là vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Vương Đông Dương, lắc đầu nói: "Thật ra thì không nhiều một chút nào, những Thiên Lộ này sau khi ngưng tụ thành Tinh Thạch nhiều lắm là hai ngàn viên, dưới tình huống bình thường hẳn là có ba ngàn viên trở lên."
"Hai, hai ngàn còn không nhiều sao? ! " Vương Đông Dương sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, phải biết những thế tộc hào phú như chính mình mệt nhọc gần chết, một lần cũng chỉ có thể thu thập được ba mươi bốn mươi viên, lúc nhiều nhất cũng chỉ là bảy tám chục viên mà thôi.
Tiên Môn bên này lại một hơi thu thập được hai ngàn viên còn không thoả mãn, còn cảm thấy ít? !
"Quả thật rất ít. " Bạch Hổ Đồng Tử gật đầu một cái, một bộ vẻ mặt đương nhiên nói "Bình thường mà nói, một lần ba, bốn ngàn viên thật ra là ít nhất, nhiều nhất có thể tới bảy, tám ngàn viên."
"Bảy, bảy, tám ngàn... " Vương Đông Dương nghe mà suýt chút nữa bất tỉnh, tức giận cả người phát run, cắn răng nghiến lợi nói "Điều này há chẳng phải là nói Tiên Môn thu thập một lần, liền so với chúng ta thu thập một trăm lần còn nhiều hơn?"
Một trăm lần a!
Mỗi trăm năm một lần, đây cũng chính là nói số lượng Tiên Môn thu thập một lần liền sánh được bọn họ thu thập một vạn năm!
"Một trăm lần? Không đến nỗi... " Bạch Hổ Đồng Tử nghe vậy nở nụ cười.
Đồng thời, hắn lặng lẽ nhìn biểu tình của Thôi Hằng một chút,sau khi phát hiện cũng không có dị trạng gì, tiếp tục nói với Vương Đông Dương "Thật ra thì bình thường mà nói, vùng đất một Châu đủ để một lần thu thập được trên trăm viên, lúc nhiều thì có thể có khoảng hai trăm viên."
"Điều này sao có thể? ! " Vương Đông Dương không tin, hắn chưa từng nghe nói có nhà thế tộc hào phú nào có thu hoạch như vậy.
"Bởi vì Tiên Khí của các ngươi đều là Tiên Môn cho. " Bạch Hổ Đồng Tử lắc đầu khẽ thở dài "Bên trong Tiên Khí cho các ngươi có vấn đề, trước khi ngưng tụ Thiên Lộ ở bên ngoài, sẽ trước hết giữ lại một phần vô hình chi khí, là các ngươi không phát hiện được."
Sắc mặt Vương Đông Dương sắc thoáng cái trở nên trắng bệch, run giọng nói: "Chuyện này, chuyện này... Cũng chính là chia ba bảy? !"
"Không sai. " Bạch Hổ Đồng Tử gật đầu nói "Bảy thành là của chúng ta, chờ đến sau khi các ngươi đem Tiên Khí trả lại cho Tiên Môn, chúng ta sẽ đem bảy thành vô hình chi khí lưu lại bên trong tinh luyện thành Thiên Lộ Tinh Thạch."
"Vô sỉ, vô sỉ! ! " Vương Đông Dương gần như sắp muốn hộc máu, đáng thương cho những thế gia hào phú như mình, bị Tiên Môn xem như kẻ ngu mà đùa bỡn nhiều năm như vậy.
"Biết tại sao lối đi hạ giới cần nhiều Thiên Lộ Tinh Thạch mới có thể mở ra không? " Bạch Hổ Đồng Tử cười híp mắt, lại ném ra một cái tin tức nặng ký "Bởi vì Tiên Khí vượt giới các ngươi sử dụng cũng là Tiên Môn cho."
"Chính là xuống trần cũng không cần tiêu hao Thiên Lộ Tinh Thạch sao? ! " Vương Đông Dương cảm giác mình đã sắp hôn mê, nếu là như vậy, nhà họ Vương ở Giang Đông nhiều năm nhịn ăn nhịn xài như vậy là vì cái gì?
"Thật ra vẫn là cần, chẳng qua là rất ít. " Bạch Hổ Đồng Tử vô cùng kiên nhẫn giải thích "Mỗi lần để cho một vị Nhân Tiên hạ xuống, chỉ cần một viên Thiên Lộ Tinh Thạch, mỗi lần để cho một vị Địa Tiên hạ xuống, cũng chỉ cần ba viên Thiên Lộ Tinh Thạch.
"Về phần những hao phí kia, cũng sẽ chứa đựng ở bên trong Tiên Khí vượt giới, chờ các ngươi đem Tiên Khí trả lại, chúng ta sẽ đem Thiên Lộ Tinh Thạch bên trong lấy ra."
"Làm sao như thế được, làm sao có thể như thế được? ! " Vương Đông Dương chỉ cảm thấy nhân sinh mình trải qua hơn hai trăm năm giống như là một trò cười, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Thôi Hằng.
"Thượng Tiên, ta đáp ứng, ta đáp ứng yêu cầu của ngài!
"Ta muốn tiêu diệt đám người trong Tiên Môn kia, ta muốn giết bọn họ!
"Coi như vì thế mà chôn vùi toàn bộ nhà họ Vương cũng đáng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận