Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 1181: Chiếm cứ thời gian, thống nhất quá khứ và hiện tại (1)

"Úi chà, ngàn năm sau? " Thôi Hằng nghe vậy khẽ cười nói "Ta đây liền chờ bọn hắn kết thúc hội nghị."
Đối với hắn bây giờ mà nói, thời gian dài ngắn đã không có ý nghĩa quá lớn, ngàn năm thời gian tùy thời đều có thể thay đổi thành vài vạn năm, mấy trăm ngàn năm, thậm chí mấy triệu năm.
Dựa theo tốc độ tu luyện trước kia, thời gian dài như vậy, phỏng chừng đều đủ cho hắn tu luyện tới Phản Hư kỳ đỉnh phong.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể một mực duy trì tốc độ tiến bộ như bây giờ.
Đây không phải là một chuyện dễ dàng.
Coi như đem trọn tin tức về cái Nguyên Sơ thế giới trước mắt đều dò xét xong, kết quả tốt nhất chắc chẳng qua là đột phá đến Phản Hư hậu kỳ.
Đây còn là kết quả khi có số lớn giả ta chi thân đối với vô tận Hỗn Độn Hải tiến hành thăm dò.
Chờ đến Phản Hư hậu kỳ, phỏng chừng liền phải tìm tòi cặn kẽ bí ẩn thời không quá khứ của Nguyên Sơ thế giới cùng vô tận Hỗn Độn Hải, thậm chí có khả năng cần làm ra thay đổi trên hình thái bản thân ở tầng diện thời gian.
"Bây giờ ta tu luyện ở Phản Hư trung kỳ đã hoàn thành khoảng bảy phần mười, sức ảnh hưởng đối với quá khứ tiến một bước tăng cường, thậm chí có thể làm được chuyện trực tiếp hạ xuống đến một cái điểm thời gian trong quá khứ.
"Nếu dùng điều này suy luận, đợi khi đạt tới cảnh giới Phản Hư trung kỳ đỉnh phong nhất, có lẽ có thể thực hiện trạng thái thời gian đặc thù là đồng thời tồn tại ở quá khứ và hiện tại.
"Nếu quả thật là như vậy, ta đây sẽ không lại có lúc nhỏ yếu. Cho dù là lúc ta mới vừa từ tân thủ không gian đi ra, cũng tùy thời có thể chuyển hóa thành chính mình Phản Hư trung kỳ bây giờ.
"Đây coi như là đem sự tồn tại của bản thân ta kể từ điểm thời gian hiện tại hướng quá khứ tiến hành lan tràn, mục đích cuối cùng chính là kết hợp đặc tính giả ta chi thân không chỗ nào không có mặt, từ đó bao trùm tất cả thời không trong đoạn tuyến thời gian này?"
Thôi Hằng phỏng chừng một cách hợp lý đối với cực hạn mà Phản Hư trung kỳ có thể đạt tới.
Nhưng một câu hỏi cũng liền theo sau.
"Dựa theo con đường này, hẳn là bắt đầu từ bây giờ ta có thể nhìn lại và chiếm cứ tuyến thời gian, đến lúc ta lại lần nữa từ tân thủ không gian đi ra mới thôi, như thế có thể hay không tiếp tục hướng phía trước nhìn lại, chiếm cứ tuyến thời gian mà ta cũng không tồn tại?
"Để cho ta xuất hiện ở trên tuyến thời gian mà ta vốn cũng không tồn tại, điều này tương đương với ta trong tương lai quyết định ta đây có tồn tại trong quá khứ hay không, nhân quả điên đảo, thời không cũng có chút thác loạn...Đây là đặc trưng của Phản Hư hậu kỳ sao?"
Cuối cùng, hắn vẫn lắc đầu một cái, không lại suy tư những thứ này, thầm nói: "Suy nghĩ nhiều vô ích, trước mắt vẫn là đi tốt con đường trước mắt, đi trước đến cực hạn Phản Hư trung kỳ lại nghĩ cái khác."
Ý nghĩ tới đây, Thôi Hằng thu nhiếp tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Tiên Đế giữ cửa đang có vẻ mặt cười lạnh, nhàn nhạt nói: "Ngươi cảm thấy ta sẽ xử trí ngươi như thế nào?"
"Mặc ngươi xử trí như thế nào. " Tiên Đế giữ cửa nhưng là không có sợ chút nào, cười lạnh nói "Coi như ngươi đem ta chém chết, để cho ta hình thần đều diệt, chờ đến khi các vị Tiên Tổ kết thúc hội nghị, cũng sẽ cải biến đoạn 'Lịch sử " này. Cho ngươi bỏ mình, để cho ta sống sót."
Hiển nhiên, sự ỷ y khiến hắn không lo ngại gì chính là bắt nguồn ở uy năng của mấy vị Tiên Tổ kia ở tầng diện thời không.
Chỉ cần Tiên Tổ ra tay sau khi kết thúc hội nghị, đem Thôi Hằng chưa ra tay với hắn chém chết, thì có thể làm cho chuyện "Hắn bị Thôi Hằng chém chết " này biến thành chưa bao giờ phát sinh qua, hắn tự nhiên có thể sống sót như thường.
Đây không phải là sống lại, đây là đang ở bên trên căn nguyên khiến cho chuyện Tiên Đế giữ cửa tử vong không xảy ra nữa.
Cùng thủ đoạn hiện tại có thể ra tay đối với quá khứ, thay đổi một phần lịch sử của Thôi Hằng giống nhau.
"Tiên Đế viên mãn thì có năng lực tiến hành sửa chữa quá khứ. " Thôi Hằng thầm nghĩ trong lòng "Song, Tiên Đế muốn tiến hành sửa đổi quá khứ, hơn phân nửa cũng phải bị Tiên Tổ kiềm chế.
"Nếu như vậy, lịch sử ta bây giờ hiểu biết, ít nhiều gì đều ẩn chứa ý chí của Tiên Tổ? Được bao nhiêu là chân thật, được bao nhiêu là bị sửa đổi?
"Tìm tòi nghiên cứu lịch sử đã từng chân thật tồn tại, chỉ sợ cũng thuộc về một bộ phận tu hành Phản Hư kỳ, cứ như vậy, hơn phân nửa phải cùng rất nhiều Tiên Tổ là địch, cũng có thể chạm tới bí mật cùng lợi ích của Thiên Địa Thánh Cảnh.
"Tiên Tổ có sức mạnh uy năng ở trên ta, Thiên Địa Thánh Cảnh hơn phân nửa cũng giống vậy, tuy nói hiện tại Thiên Địa Thánh Cảnh cùng ta cũng không đối địch, nhưng nếu thật chạm đến ích lợi của bọn họ, đến tiếp sau này tình huống còn chưa thể biết được.
“Vốn là ta còn thấy đạt được Phản Hư kỳ rồi, dựa vào đặc tính giả ta chi thân không chỗ nào không có mặt của ta, có thể đồng thời tiến hành toàn tìm tòi trên mọi ngóc ngách, tu luyện ngược lại trở nên đơn giản, bây giờ xem ra là có chút chủ quan rồi.
"Tu Tiên một đường, quả nhiên không tồn tại con đường đơn giản. Phải dốc hết sức tăng cường thực lực bản thân, chỉ có tự thân đủ cường đại, mới có thể làm cho bụi gai biến hóa thành đường bằng phẳng."
Lúc này, Tiên Đế giữ cửa thấy Thôi Hằng chậm chạp không nói, lần nữa cười lạnh nói: "Thế nào, chẳng lẽ ngươi thật sợ? Sớm biết như vậy, cần gì phải phách lối?"
Hắn đang cầu xin chết.
Dù sao cho dù chết, cũng có thể bị Tiên Tổ thay đổi lịch sử, lần nữa sống lại.
Vì vậy trong lòng không sợ hãi.
"Liền muốn chết như vậy? " Thôi Hằng quay đầu nhìn về phía Tiên Đế giữ cửa, khẽ cười nói “Trước khi hội nghị Tiên Tổ kết thúc, ngươi trước hết theo ở bên cạnh ta, làm một người hầu đi."
"Ngươi thật là to gan! " Tiên Đế giữ cửa nghe vậy giận dữ, lạnh lùng nói " Thật sẽ không sợ ngày sau Tiên Tổ ra tay, cho ngươi muốn sống cũng không được muốn chết cũng không thể sao?"
"Đường đường sinh linh dựng dục từ thứ còn sót lại của Nhân Thần Thánh, cũng không cần lại tranh đua miệng lưỡi. " Thôi Hằng nhàn nhạt nói, đồng thời gia tăng lực giam cầm của Khốn Tiên tác, để cho Tiên Đế giữ cửa ngay cả lời đều không nói ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận