Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 299: Năm bè bảy mảng (2)

Cùng lúc đó, con Tiểu Hỏa Long nằm úp sấp ở trên vai hắn cũng bắt chước hắn hướng về phía bầu trời nhìn một hồi, giống như là cảm thấy không thú vị, liền giơ ra móng trước gãi gãi vảy của mình, gào một tiếng ngáp một cái, liền lại nằm xuống.
Chằng qua, sau lần nằm xuống này, ánh lửa trên người Tiểu Hỏa Long dần dần trở nên nhạt, hình thể cũng rất nhanh biến mất không thấy gì nữa, biến thành hoa văn đóng dấu trên người Vương Đông Dương.
Chờ đến sau khi Vương Đông Dương rời khỏi, Trịnh Nam Huân không nhịn được dò hỏi: "Sư tổ, cái con rồng lửa kia mạnh cỡ nào?"
Kể từ khi con Tiểu Hỏa Long kia bị ngưng tụ ra, nàng cũng cảm nhận được một cỗ cảm giác cực kỳ ngột ngạt, để cho nàng cảm thấy mình hít thở đều có chút khó khăn.
Dưới tình huống bình thường, coi như là Địa Tiên cũng không có khả năng khiến nàng cảm thấy như thế.
Lời này vừa hỏi, Trương Sấu Minh, Huệ Thế, Trần Đồng, Lưu Lập Đào bên cạnh cũng đều nhìn lại, bọn họ đối với cấp độ thực lực của con Tiểu Hỏa Long kia cũng vô cùng hiếu kỳ.
"Không sai biệt lắm tương đương với Thiên Tiên. " Thôi Hằng mỉm cười nói.
Thiên Nhân, Thiên Tiên, Thiên Quân!
Bởi vì pháp thuật Cửu Hỏa Viêm Long chỉ là vừa mới nhập môn, Hỏa Long luyện chế được tự nhiên cũng sẽ không quá mạnh, chỉ có tầng thứ Trúc Cơ trung kỳ mà thôi.
Chẳng qua, dùng để xử lý những đám Bồ Tát, Địa Tiên kia đã đủ rồi.
Đám người Trịnh Nam Huân, Trương Sấu Minh nghe vậy, đều lần nữa trợn mắt hốc mồm.
Thiên Tiên!
Lại là Thiên Tiên? !
Không hổ là tồn tại có thể được gọi là Tiên Tôn.
Đây không khỏi cũng quá cường đại đi!
. . .
Tốc độ đi đường của Vương Đông Dương rất nhanh.
Chỉ dùng không tới một ngày, liền mang theo hai gã Nhân Tiên khác đi tới Quận Lang Gia ở Duyễn Châu.
Mới vừa vào thành, liền có người của nhà họ Vương tìm được hắn, dẫn theo hắn cùng với hai gã Nhân Tiên khác đi đến khu nhà lớn Vương gia.
Người an bài chuyện này dĩ nhiên là Vương Đông Lâm.
Điều này làm cho Vương Đông Dương cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Ở trong ấn tượng của hắn, Vương Đông Lâm vẫn luôn là loại hình ăn no chờ chết, càng không thể nào chú ý lễ phép.
Ngay cả lần hạ giới làm Thiên Sứ này, cũng là dựa vào thân phận mà hống hách cạnh tranh.
Không nghĩ tới lúc này mới hai tháng không gặp, liền đã hiểu được phải phái người nghênh đón?
"Xem ra trong lòng của hắn vẫn tính là có người đại ca như ta. " Vương Đông Dương thầm nghĩ trong lòng, đánh giá đối với Vương Đông Lâm tăng lên một cấp bậc.
Chẳng qua, sau khi đi tới khu nhà lớn Vương gia, hắn liền phát hiện là mình nghĩ sai rồi.
Sau khi Vương Đông Lâm thấy hắn, câu nói đầu tiên là hỏi "Đại ca, nói đi, Thượng Tiên bên kia có dặn dò gì?"
Nụ cười trên mặt Vương Đông Dương lập tức cứng đờ.
Hiển nhiên, Vương Đông Lâm nghênh đón hắn nhiệt tình như vậy, cũng không phải là bởi vì chính hắn.
Mà là bởi vì hắn là từ Phong Châu tới, mang theo chỉ thị của Thôi Hằng.
Vô luận là nhiệt tình hay là kính ý, đều là biểu hiện vì Thôi Hằng.
"Thượng Tiên muốn chúng ta tổ chức một trận yến tiệc, mời... " Vương Đông Dương cố gắng bình phục tâm tình lại, đem quyết định của Thôi Hằng nói một lần, cũng nói tình huống Thiên Lộ Tinh Thạch, cuối cùng trầm giọng nói "Chín đại Tiên Môn toàn bộ đều đáng chết!"
"Quả thật đáng chết! " Vương Đông Lâm cũng là cắn răng nghiến lợi, mặt đầy hận ý.
Hắn từ lâu đã đạt đến Thần Cảnh, sở dĩ một mực không thể trở thành Nhân Tiên, cũng là bởi vì Thiên Lộ Tinh Thạch của nhà họ Vương ở Thượng Giới thiếu nghiêm trọng, căn bản là không tới phiên hắn lên cấp Nhân Tiên.
"Bình thường mà nói, chỉ bằng vào sức mạnh của chính chúng ta, vĩnh viễn cũng không thể cùng chín đại Tiên Môn và Bảo Lâm Thiền Viện chống lại. " Vương Đông Dương gật đầu một cái nói "Là Thượng Tiên cho cơ hội này, chúng ta nhất định phải nắm lấy."
"Không sai! " Vương Đông Lâm nắm chặt quả đấm "Có điều, nếu chẳng qua chỉ là Ngự Thú Tiên Môn tiếp nhận lời mời, chưa chắc có thể đem tất cả những Tiên Phật xuống trần kia đều dẫn tới.
"Nhất là Bảo Lâm Thiền Viện, 12 tên Bồ Tát có thể tới một hai tên cũng đã không tệ rồi, ta dự định lại thêm vào một món mồi câu."
"Là món mồi câu gì? " Vương Đông Dương hiếu kỳ nói, hắn cảm giác người đệ đệ nhỏ nhất này của mình dường như trở nên thông minh hơn rất nhiều.
"Mời Hoàng Đế Đại Tấn!" Vương Đông Lâm cười lạnh nói: "Người của tứ đại Tiên Môn có lẽ không thèm để ý Hoàng Đế Đại Tấn, nhưng mà đối với Phật môn có ý muốn truyền giáo lại cực kỳ quan tâm.
"Bảo Lâm Thiền Viện cần lực lượng của Hoàng Triều thế tục giúp bọn hắn phổ biến giáo phái rộng rãi, ban cho bọn hắn chùa chiền đất đai, như vậy mới có thể trắng trợn truyền giáo, nhanh chóng phát triển tín đồ.
"Chỉ cần mời tới Kiến Viêm Đế, Bảo Lâm Thiền Viện nhất định sẽ rất coi trọng đợt yến tiệc này, trở nên càng tích cực, rất có thể sẽ tới thêm mấy vị Bồ Tát."
"Biện pháp tốt, cứ làm như vậy! " Vương Đông Dương nghe vậy ánh mắt sáng lên, nhưng hắn lại hơi nghi hoặc một chút "Nhưng mà mời Hoàng Đế Đại Tấn tới Lang Gia, không dễ dàng đâu."
"Ha ha, ta tự có biện pháp. " Vương Đông Lâm khẽ cười nói, lại cũng không tính nói với Vương Đông Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận