Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 1152: Tiên Đế đưa tới áp lực thật lớn (2)

Nghĩ tới đây, hắn liền nhẹ khẽ lắc đầu, không lại tiếp tục suy nghĩ.
Rất nhiều lúc, suy đoán vu vơ đối với việc tu hành quá nhiều, rất dễ dàng tạo thành chướng ngại nhận thức ở mức độ nhất định, để cho suy nghĩ ý nghĩ bị hạn chế, cũng không phải là chuyện tốt gì.
Vẫn là chân đạp đất, một bước một dấu chân đi xuống mới ổn thỏa.
"Tin tức mà một Tiên Vương Vô Địch Giả biết, để cho ta ở tiến trình tu luyện Phản Hư sơ kỳ đạt tới ba phần mười. " Thôi Hằng thầm nghĩ trong lòng " Đây chủ yếu vẫn là bởi vì trước đó ta đối với Nguyên Sơ thế giới hiểu quá ít.
"Nếu như dựa theo hiệu suất này để tính, sợ rằng còn cần hiểu rõ thêm quá khứ của hơn mười Tiên Vương Vô Địch Giả mới có thể hoàn thành tu luyện Phản Hư sơ kỳ.
"Dù sao, đều là Tiên Vương Vô Địch Giả, thì biết được tin tức nhất định sẽ có số lớn lặp lại, tiến hành dò xét càng nhiều thì giá trị cũng càng thấp, tăng lên cũng lại càng nhỏ.
“Chẳng qua, tin tức mà Phong Sinh này hiểu biết đều tập trung ở cái đại lục hắn xuất thân, nếu là có Tiên Vương Vô Địch Giả đại lục khác, vậy hẳn là sẽ có thu hoạch lớn hơn.
"Ngoài ra, thì đi dò xét quá khứ Chuẩn Tiên Đế, thu hoạch hẳn là cũng sẽ không nhỏ, từ trạng thái của Chuẩn Tiên Đế khi trước có thể thấy, dò xét quá khứ của Chuẩn Tiên Đế cũng không phải là không làm được.
" Chờ quá trình ta hoàn thành tu luyện ở Phản Hư sơ kỳ nhiều hơn phân nửa, tiến trình siêu thoát thời gian lại cao thêm một chút, là có thể mắt nhìn xuống thời gian trường hà càng nhiều hơn, hẳn là liền có thể trực tiếp dò xét quá khứ của Chuẩn Tiên Đế rồi.
"Nguyên Sơ thế giới trước mắt rất khó lại có tiến triển gì, tiếp theo tốt nhất là từ vô tận Hỗn Độn Hải bên này bắt đầu hành động, hơn nữa vừa vặn có một cơ hội tốt vô cùng."
Vào lúc này, hắn nghĩ tới Cửu Cửu Thượng Nhân.
Lúc trước hắn dự định hướng Cửu Cửu Thượng Nhân hỏi tình huống liên quan tới Hỗn Độn Thiên cùng Nguyên Sơ thế giới, còn chưa kịp mở miệng, Phong Sinh liền xông vào phương vũ trụ này.
"Chẳng qua, trước hết, còn phải xử lý một chuyện. " Ánh mắt Thôi Hằng lại nhìn về Phong Sinh cách đó không xa.
Bây giờ phải xử lý hắn như thế nào?
Đây là một vấn đề đáng giá suy tính.
Nếu mà trực tiếp giết hắn, nhất định sẽ đưa tới sư phụ hắn chú ý, đến lúc đó Chuẩn Tiên Đế ra tay sẽ không tốt.
Mặc dù bây giờ Thôi Hằng đã có đầy đủ lòng tin thắng được Chuẩn Tiên Đế, nhưng chỉ cần hắn cùng với Chuẩn Tiên Đế giao thủ, toàn bộ vũ trụ sợ rằng cũng sẽ bị đánh nát.
Nhưng nếu như tha cho hắn, thì sẽ chỉ dẫn tới phiền toái lớn hơn.
" Được rồi, hay là đem hắn trấn áp đi. " Thôi Hằng cuối cùng lắc đầu một cái, lựa chọn cách thứ ba.
Không giết cũng không thả, trực tiếp trấn áp!
Chờ sau này tu vi cảnh giới tăng cao rồi, lại xử lý hắn.
Đương nhiên, muốn trấn áp một tên Tiên Vương Vô Địch Giả có Chuẩn Tiên Đế thậm chí là Tiên Đế đứng sau lưng, khẳng định không thể dùng cách tầm thường.
Vì vậy, Thôi Hằng nhẹ nhàng cong ngón búng ra, đem hư không trước mặt phá vỡ ra một cái lỗ nhỏ, không gian bể tan tành trong nháy mắt liền bị lực lượng vô hình nhào nặn thành một đoàn Hỗn Độn chi khí mờ mờ.
Ngay sau đó, hỗn độn phân ra Thanh Trọc, chuyển thành âm Dương nhị khí, Dương Thanh bay lên thành Trời, âm Trọc trầm xuống thành Địa.
Một luồng ý chí của Thôi Hằng hàng lâm trong đó, hóa thành đại đạo, diễn sinh pháp tắc, định rõ trật tự, sáng lập sinh linh.
Chỉ trong chớp nhoáng, một phương thiên địa quảng đại cũng đã tạo thành, bản chất của nó cực cao, đủ để gánh chịu Tiên Vương vô địch sinh ra.
Điều này cũng mang ý nghĩa coi như là Tiên Vương Vô Địch Giả đều không cách nào phá hủy phương thiên địa này.
Cùng lúc đó một tòa cánh cổng ánh sáng tản ra ánh sáng xanh nhàn nhạt xuất hiện ở trước mặt Phong Sinh, tia sáng trong đó chầm chậm xoay, giống như là dẫn tới thế giới không biết.
"Mời vào đi. " Thôi Hằng mỉm cười nhìn Phong Sinh.
"Ngươi nhất định sẽ hối hận! " Phong Sinh cắn răng nghiến lợi nhìn Thôi Hằng, trong ánh mắt tràn đầy hận ý, nhưng hắn cái gì cũng làm không được, chỉ có thể bất đắc dĩ hướng cánh cửa ánh sáng kia đi tới.
Đứng ở trước cánh cửa ánh sáng, bước chân của hắn dừng lại, ánh mắt lại nhìn quanh tinh không chung quanh một hồi, cảm giác tình huống quy tắc của phương vũ trụ này, phát hiện vẫn không có dấu hiệu người từ bên ngoài hàng lâm đến.
Điều này làm cho hắn có chút tuyệt vọng.
Hắn không hiểu tại sao quá khứ việc trải qua của mình đều đã bị lật nhìn rồi, sư tôn còn không có ra tay?
Chẳng lẽ người này đã cường đại đến mức có thể ở cấp độ thời gian tránh thoát khỏi cảm giác của Chuẩn Tiên Đế sao?
Nhưng dù là cùng là Chuẩn Tiên Đế, ở cấp độ thời gian gặp nhau, cũng sẽ bị đối phương phát hiện ra a.
Tại sao có thể có loại chuyện này?
Hay là nói sư tôn thật ra thì đã biết tình huống của mình bên này, nhưng cũng không tính ra tay cứu mình?
Nhưng đây là vì cái gì?
Sư tôn có lý do gì làm như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận