Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 567: Sáng tạo Nguyệt Thần, trở về Đạo Chu Tinh (1)

"Không vội. " Thôi Hằng khẽ gật đầu một cái, mỉm cười nói "Tình huống bốn ngôi sao còn lại của Ngũ Cảnh Giới mỗi cái không giống nhau, cụ thể phải làm sao cải tạo vẫn là phải thảo luận kỹ hơn.
Khoảng thời gian này Lý Trình một mực ở bên người Huệ Thế học tập, chờ hắn có thể một mình đảm đương một phía sau đó mới bắt đầu làm ra cải tạo đối với bốn ngôi sao khác. Sư phụ lần này tới tìm con, là có một chuyện muốn hỏi con. "
"Sư tôn mời nói. " Bùi Thanh Thư cung kính nói.
"Tiếp đó, ta sẽ rời đi Ngũ Cảnh Giới, đi Tử Dương giới. " Thôi Hằng trầm giọng nói "Đến lúc đó con có dự định gì? "
Đối với chỗ đi sau khi rời đi Ngũ Cảnh Giới, hắn thật ra là có không ít lựa chọn, Tử Dương Giới, Thái Hồng Tinh, còn có ba ngôi sao cùng Chu Quân Thiên liên quan.
Vô luận đi nơi nào, hắn đều có thể tìm tòi đến không ít bí mật không biết.
Chẳng qua, muốn phải tiến hành thay đổi với hiện trạng cái thế giới này, Tử Dương Giới không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Nơi đó từng là hạch tâm của vùng vạn giới tinh không này, ở thời điểm Chư Thiên tồn tại, thậm chí có thể trực tiếp ảnh hưởng quy tắc pháp lý của vạn giới tinh không, nếu là có thể đối với nó tiến hành cải biến, tuyệt đối có thể thu được phản hồi vô cùng khả quan. .
"Sư tôn bây giờ phải rời khỏi sao?" Bùi Thanh Thư có chút ngạc nhiên hỏi.
"Lại thêm trăm năm nữa đi. " Thôi Hằng mỉm cười nói " Ít nhất cũng phải chờ con đem bốn viên tinh cầu còn dư lại đều thống nhất lại đi, đến lúc đó Lý Trình có thể lưu lại thay ca, con có thể cùng ta cùng rời đi.
" . . . . .” Bùi Thanh Thư nghe vậy hơi trầm mặc, ngay sau đó hít sâu một hơi nói " Sư tôn, ngài không phải mới vừa hỏi con có dự định gì sao? "
"Ừm." Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu, nhìn thấu ý tưởng của Bùi Thanh Thư "Muốn tạm thời ở lại Ngũ Cảnh Giới bên này? "
"Đúng thế. " Bùi Thanh Thư gật đầu một cái, trịnh trọng nghiêm túc nói "Thật ra thì đệ tử đã từng suy nghĩ qua cái vấn đề này, sau đó liền phát hiện chỉ cần ở bên cạnh sư tôn ngài, chung quy khó tránh khỏi có chút tâm lý may mắn."
“Luôn luôn không tự chủ sinh ra ý tưởng có sư tôn bên cạnh, bất luận con làm sao muốn chết đều không có việc gì. Loại tâm thái này thật ra thì thật không tốt, đệ tử mặc dù đã thành tựu Vạn Đạo Pháp Thể, nhưng cuối cùng không phải là Bất Diệt Chi Thân."
“Nếu như một ngày kia đệ tử một mình đi ra ngoài, một mình đảm đương một phía, vẫn luôn theo thói quen ôm loại tâm thái này, sợ rằng một ngày nào đó sẽ khó thoát khỏi cái chết. "
"Đây quả thật là cũng là một vấn đề. " Thôi Hằng gật đầu tỏ vẻ công nhận, mỉm cười nói " Chim non dù sao cũng phải một mình bay cao, sư phụ cũng không ép con ở lại bên người."
“Con có thể ở lại Ngũ Cảnh Giới, bất quá, tự mình tu hành cũng không nên lười biếng, hoàn cảnh cái Ngũ Cảnh Giới này, nhưng là rất thích hợp con tu luyện. "
Ngũ Cảnh Giới bây giờ rất là hỗn loạn, Thánh Giả đông đảo, còn thường xuyên có Thánh Giả ngoại giới đến, thường xuyên sẽ bùng nổ mâu thuẫn.
Bùi Thanh Thư ở chỗ này có thể đạt được rất nhiều cơ hội chiến đấu. Mặc dù chiến đấu tầng diện Thánh Giả đối với Bùi Thanh Thư hiện tại mà nói đã không có quá nhiều thu hoạch, nhưng số lượng Thánh Giả đủ nhiều, tóm lại là có thể tăng trưởng không ít tu vi.
"Ừm, đệ tử muốn lưu lại, cũng có dự định mượn Ngũ Cảnh Giới tu hành. " Bùi Thanh Thư gật đầu nói " Hơn nữa đệ tử còn có một cái ý tưởng, chờ sau khi cái Ngũ Cảnh Giới này dựa theo phương hướng ngài lập ra cải tạo xong, đệ tử muốn đi Thái Hồng Tinh. "
"Thái Hồng Tinh? " Thôi Hằng nghe vậy có chút kinh ngạc, ngay sau đó hơi nghĩ ngợi, gật đầu nói "Lấy tầng thứ Thái Hồng Tinh, đúng là tương đối thích hợp con, nhưng mà tồn tại trình độ nguy hiểm nhất định. "
"Đệ tử biết. " Bùi Thanh Thư gật đầu nói "Bất quá, càng nguy hiểm càng có thể để cho đệ tử hưng phấn, càng có thể để cho võ đạo của đệ tử tinh tiến, hơn nữa đệ tử cũng không thiếu thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, điểm này ngài không cần phải lo lắng. "
"Như vậy mà nói…" Thôi Hằng hơi suy nghĩ, cười nói " Sư phụ trước lúc ly khai, sẽ truyền thụ cho con một ít pháp thuật bảo toàn tánh mạng, tránh cho con thật chết. "
"Đa tạ sư tôn! " Bùi Thanh Thư chắp tay hành lễ, ngay sau đó hắn có có chút xấu hổ nói "Nhưng mà, sư tôn, nếu đệ tử không đi theo bên người ngài, có phải hay không cũng chỉ có Trần huynh một người giúp ngài làm việc? "
Hắn nói Trần huynh chính là chỉ Huệ Thế.
"Con cũng biết chuyện này à? " Thôi Hằng cười mắng một câu, thật ra thì hắn đối với điều này ngược lại không để ý, khẽ cười nói " Đừng nghĩ cái này, con có phải hay không quên con còn có một người sư tỷ? "
"À? " Bùi Thanh Thư nghe vậy sững sờ, kinh ngạc nói "Ngài phải về Đạo Chu Tinh đón sư tỷ sao? "
"Không sai. " Thôi Hằng gật đầu một cái, cười nói "Lại qua hơn trăm năm, chúng ta liền rời đi Đạo Chu Tinh hai trăm năm, Minh Quỳnh tu hành hẳn là đã có thành tựu, cũng nên trở về đi xem nàng một chút."
Còn có muội muội Lý Vi của Lý Trình, khi đó nàng cũng ở bên người Minh Quỳnh hai trăm năm, phỏng chừng cũng đã có thành tựu, nên mang nàng trở lại đoàn tụ với Lý Trình. "
"Đệ tử mới vừa rồi còn rất lo âu, không nghĩ tới sư tôn ngài đã sớm suy nghĩ xong người thay thế đệ tử. " Bùi Thanh Thư làm ra một bộ dáng đau buồn thương tâm.
"Tiểu tử ngươi muốn bị đánh đúng không?" Thôi Hằng trợn mắt nhìn Bùi Thanh Thư một cái, ngay sau đó lại cười nói " Nếu không con cảm thấy sư phụ tại sao sẽ dễ dàng thả con lưu lại nơi này? "
Bạn cần đăng nhập để bình luận