Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 182: Trong nhà rượu thịt ngon, ngoài đường xương chết cóng (1)

Bên ngoài nha môn thủ phủ Quận Lỗ.
Vô số dân chúng quỳ rạp xuống ven đường, không phải là vì kêu oan, mà là vì giữ lại Thôi Hằng.
Lúc này, cách lúc Vương Thanh Hà cùng Tạ Bắc Hành bị treo ở trên cột cờ cửa thành, đã qua hơn mười ngày.
Phong thơ Thôi Hằng đưa cho Thái Thú các Quận mọi người đều đã biết.
Bách tính Quận Thành Quận Lỗ tự nhiên cũng đã biết.
Vì vậy, từ ba ngày trước bắt đầu, ngoài cửa nha môn thủ phủ Quận Trưởng đều sẽ có bách tính tụ tập tới thỉnh nguyện, hy vọng Thôi Hằng có thể vẫn giữ chức Thái Thú Quận Lỗ.
Mặc dù lúc trước khi Lưu Lập Đào làm Quận Trưởng, dân chúng cũng coi như an cư lạc nghiệp, nhưng mọi việc chỉ là tương đối.
Sau khi Thôi Hằng đi tới nơi này đánh cường hào chia ruộng đất, lại đem những thế lực thương nhân, gia tộc, môn phái lấn áp dân chúng kia hết thảy đều thi hành đại thanh tẩy, mức sống sinh hoạt của dân chúng tăng lên không biết bao nhiêu cấp bậc.
Chỉ cần là người bình thường, đều sẽ hy vọng địa phương mình sống vẫn do quan như Thôi Hằng tới quản lý.
Bên trong nha môn thủ phủ Quận Trưởng.
Lưu Lập Đào có chút bất đắc dĩ bẩm báo nói: "Đại nhân ân đức như biển, bách tính đều không nỡ để ngài rời đi, dám hỏi đại nhân chuyện này phải xử lý như thế nào?"
Thôi Hằng như cũ đang nhìn bản đồ mười ba Quận Phong Châu, mỉm cười nói: "Ngươi là Quận Thừa, hẳn là đã có chút ý kiến đi."
Lưu Lập Đào nghe vậy hơi trầm mặc, gật đầu nói: "Đại nhân mắt sáng như đuốc, thuộc hạ đúng là nghĩ tới một cái biện pháp."
Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu nói: "Nói."
Lưu Lập Đào trầm giọng nói: "Đại nhân, điều bách tính sầu lo, đơn giản là sau khi ngài đi, khi đổi người Quận Trưởng khác thì những người đã bị thanh tẩy đó sẽ phản công, chôn vùi mức sống tốt như hiện tại của bách tính.
"Chỉ cần để cho bách tính biết, coi như ngài rời đi Quận Lỗ, ánh mắt cũng vẫn sẽ chú ý nơi này, chính lệnh lúc trước lập ra cũng sẽ tiếp tục thi hành ở nơi này, hẳn là có thể làm cho bách tính an tâm."
"Ý của ngươi là... " Thôi Hằng hơi nghĩ ngợi, khẽ cười nói "Để cho ta cho dù là ngồi lên ngôi vị Châu Mục Phong Châu, cũng không cần buông ra quản lý đối với Quận Lỗ?"
"Đại nhân, đây là thứ lòng dân hướng tới. " Lưu Lập Đào khom mình hành lễ cầu xin nói "Chờ sau khi đại nhân lên làm Châu Mục Phong Châu, có thể hay không noi theo chế độ Thứ Sử lúc ban đầu Đại Tấn lập quốc, lập Quận Lỗ trực thuộc Châu Phủ Phong Châu?"
Châu Phủ Phong Châu tức là là Thủ Phủ Phong Châu, cũng là vị trí văn phòng chính phủ của Châu Mục Phong Châu.
Nếu lập Quận Lỗ thành trực thuộc Châu Phủ, thì không cần lại lập Quận Trưởng.
Chỉ cần giữ nguyên Quận Thừa cùng Đô Úy xử lý công việc chính trị quân sự, đồng thời phái một tên quan viên trực thuộc Châu Phủ định kỳ tuần tra toàn quân cùng báo cáo cho Châu Phủ là được.
Loại quan viên này tương tự với chức Châu Mục lúc Đại Tấn ban đầu mới vừa lập quốc, lúc ấy còn bị gọi là Châu Thứ Sử.
Lúc đó thiên hạ mới ổn định, triều đình vì phân chức quyền địa phương, đem mười ba Châu trên thiên hạ chia ra làm hai trăm bốn mươi mốt cái Quận, vừa độc lập với nhau lại cùng cấp bậc.
Chính quyền trung ương sẽ định kỳ phái Thứ Sử tiến hành tuần tra đối với chính vụ địa phương, lại đem kết quả tuần tra báo lên triều đình, dùng cái này để duy trì quản lý trực tiếp đối với chính vụ và quân sự ở địa phương.
Vào lúc đó vùng đất một Châu chỉ là một cái phạm vi tuần tra, Thứ Sử của Châu cũng không có quyền lực hành chính cùng quân sự trực tiếp, thậm chí ngay cả nha môn cũng không có, chỉ có thể đi khắp nơi thăm hỏi ghi chép, còn phải định kỳ quay về triều đình báo cáo.
Phạm vi tuần tra còn không cố định, mỗi qua một năm liền phải đổi chỗ.
Núi cao đường xa, tàu xe vất vả, quyền lực nhỏ, phúc lợi kém, là việc khổ lực thứ thiệt.
Song, loại tình huống này chỉ kéo dài vài chục năm liền cắt đứt.
Bởi vì các Quận độc lập, quyền lực địa phương vô cùng phân tán, căn bản là không chống đỡ được nghĩa quân thường xuyên nổi dậy, cũng không đè ép được các đại môn phái gia tộc, cho nên triều đình Đại Tấn chỉ có thể đổi Châu Thứ Sử thành Châu Mục, duyệt cho khai phủ lập nha môn, chiêu mộ quan cấp dưới, quản lý toàn bộ quyền hành quân sự chính trị một Châu.
"Xưa có Thứ Sử tuần tra một Châu, còn không có trường hợp đặc biệt Châu Mục phái Thứ Sử tuần tra một Quận. " Thôi Hằng cười một tiếng, suy nghĩ một chút nói "Có thể thiết lập chức Tuần Phủ Quận Huyện là 'Phủ Quận " giống như Thứ Sử. Lưu Quận Thừa cảm thấy người nào có thể đảm nhiệm?"
"Dĩ nhiên là Trần Phủ Huyện. " Lưu Lập Đào nghe một chút tên chức quan này liền hiểu ý tứ của Thôi Hằng.
Hơn nữa cũng đúng là Huệ Thế thích hợp nhất.
Bây giờ Huệ Thế đã kiêm nhiệm mười bảy cái Phủ Huyện, nếu không phải là tạm thời bị Thôi Hằng phái đi ra ngoài đưa tin, sợ rằng lúc này đã kiêm nhiệm toàn bộ hai mươi mốt cái Phủ Huyện trong Quận.
Vì đi phổ biến tân chính lệnh của Thôi Hằng ở các Huyện, Huệ Thế đã cùng tất cả gia tộc, môn phái, thương nhân trong toàn bộ Quận đều đắc tội chết, không ít địa chủ trong nhà đều làm hình nộm viết tên Huệ Thế, mỗi ngày đều ở trong bóng tối nguyền rủa hắn.
Tuyệt đối không có bất kỳ chỗ giảng hoà.
Thật ra thì, nếu như không phải vì biết Huệ Thế là một cây đao sắc bén nhất trong tay Thôi Hằng, Lưu Lập Đào đều muốn khuyên Thôi Hằng bổ nhiệm Huệ Thế làm Thái Thú Quận Lỗ.
Dân chúng chắc chắn sẽ không phản đối.
Dù sao, Huệ Thế đã sớm cùng những người muốn phản công kia đứng ở phía đối lập không thể hòa giải, không chết không thôi.
"Huệ Thế đúng là một lựa chọn tốt. " Thôi Hằng hơi hơi gật đầu nói "Nếu chức Phủ Quận định xong, còn phải có một cái Quận Thừa, tiếp theo khoảng thời gian này ngươi cứ thẩm định tuyển chọn thật tốt."
"Quận Thừa? " Lưu Lập Đào nghe vậy sững sờ, chính mình không phải là Quận Thừa sao, bất quá hắn rất nhanh thì kịp phản ứng, vui vẻ nói "Đại nhân, ngài là muốn dẫn thuộc hạ đi Phong Châu Châu Phủ sao?"
"Chọn xong người kế nhiệm liền mang ngươi tới. " Thôi Hằng khẽ cười nói "Bên người Châu Mục dù sao phải có một trợ lý hỗ trợ xử lý chính vụ mới được, gần đây chuyện ngươi làm không tệ. Thuận tiện nói với Trần Đồng một chút, để cho hắn cũng tìm một người kế nhiệm."
"Đa tạ Đại nhân! " Lưu Lập Đào kích động quỳ xuống tại chỗ, cả người đều hưng phấn đến phát run, hắn nằm mơ đều không nghĩ tới mình đời này lại còn có cơ hội làm Trợ Lý Châu Mục quản lý một Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận