Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 994: Bổ trời nứt, kéo trời nghiêng, tâm sự chuyện xưa trong động thiên (1)

Hồng Phú Quý nhìn chằm chằm Thôi Hằng.
Hắn biết rõ với trạng thái của mình bây giờ thì gần như không thể nào lâm vào trong ảo giác.
Những thứ mình nhìn thấy bây giờ hoàn toàn là thật.
Vị Thôi tiên sinh truyền thụ đại đạo cho mình, chỉ rõ mục tiêu cuộc đời mình, đặt vững tư tưởng cơ sở của mình lại xuất hiện ở trước mặt của mình.
Hắn là thầy giáo vỡ lòng của mình, cũng là một vị Tiên Tôn thần thông vô lượng, mỗi khi mình đến một chỗ thì đều sẽ cẩn thận nghe ngóng tin tức liên quan tới hắn.
Nhưng cho tới bây giờ cũng không có tìm được đầu mối gì.
Không ngờ được là sẽ trùng phùng trong lúc này.
Chuyện này, không phải là ta đang nằm mơ đó chứ? !
Lúc này, đầu Hồng Phú Quý bị choáng ngợp bởi kinh hỉ to lớn, qua một hồi lâu mới tỉnh hồn lại.
Nhưng khi hắn muốn hành lễ bái kiến thì lại nhìn thấy ánh mắt Thôi Hằng, dường như đang ra hiệu cho hắn tạm thười không cần.
Hắn hơi nghi hoặc một chút nhưng cũng không có hỏi thăm.
Mà là nhìn thoáng qua Thái Hồng bên cạnh.
Chẳng lẽ là tên này khiến cho mình và tiên sinh không thể nhận nhau?
Lúc này, Thái Hồng cũng phát hiện sự khác thường giữa Thôi Hằng và Hồng Phú Quý, trong đầu lập tức lóe lên từng cái suy đoán, kinh hãi nói: "Các ngươi, các ngươi quen biết nhau? ! Xong, hoàn toàn xong..."
Hắn rất rõ ràng, Nhân Vương cầm tù Hồng Vũ là vì mục đích gì, cũng biết làm như vậy sẽ ủ thành thù hận như thế nào.
Hoàn toàn không thể hòa giải, không chết không thôi!
Bây giờ Hồng Vũ thoát khốn, hấp thu lực lượng của Nhân Vương, còn cùng như có quen biết với Thôi Thanh này.
Mà Nhân Vương đã thoi thóp, hiển nhiên là không thể xuất thủ.
Mình chỉ là một Chân Giới Đệ Bát Cảnh, sao có thể trốn thoát được trước mặt hai tồn tại vô thượng là Thôi Thanh với Hồng Vũ được?
Xong đời.
Nhưng mà Thôi Hằng cũng không thèm để ý tới Thái Hồng mà mỉm cười giải thích với Hồng Phú Quý: "Ta còn phải giải quyết một chút vấn đề nhỏ, dẫn hai người bọn họ đi theo ta."
Nói xong, hắn lập tức xoay người bay ra bên ngoài vùng thế giới nhỏ này.
Lúc trước hắn nén giận xuất thủ, bạo phát ra pháp lực thực lực tuyệt cường, tạo thành một chút xíu ảnh hưởng tới phương thế giới Tiên Thổ này.
Bây giờ tình huống đã trở nên hơi nghiêm trọng.
Nhất định phải mau chóng xử lý mới được.
"Vâng." Hồng Phú Quý gật đầu nói.
Hắn tiện tay vung tay áo một cái, tạo thành hư không vòng xoáy, nhiếp Nhân Vương như gỗ mục với Thái Hồng mặt mũi tràn đầy kinh hãi tới, sau đó đi theo Thôi Hằng bay ra khỏi tiểu thế giới này.
Trước khi được Thôi Hằng cho phép thì Hồng Phú Quý sẽ không gọi hắn là tiên sinh hoặc là lão sư ở nơi có người.
"Là vấn đề nhỏ gì mà khiến cho lão sư phải tự mình xuất thủ." Trong lòng Hồng Phú Quý hơi nghi hoặc một chút.
Hắn đã bị nhốt hai trăm năm, không rõ biến hóa ở bên ngoài.
Bởi vậy, khi hắn đi theo Thôi Hằng cùng bay ra khỏi tiểu thế giới đó thì lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Có chút bối rối.
Bầu trời vốn vạn cổ không đổi đó đã bị phá vỡ một cái lỗ thủng lớn từ lúc nào rồi.
Vô số Hồng Mông Chi Khí với Huyền Hoàng Chi Khí giống như là giang hà chảy vào biển, thông qua cái hang lớn đó mà tràn từ thiên ngoại vào, hóa thành từng đoàn thanh khí nguyên thủy.
Những thanh khí nguyên thủy này có đặc tính ăn mòn cực kỳ khủng bố, nó đang nhanh chóng ăn mòn phương thiên địa này, dường như muốn khiến cho phương thế giới Tiên Thổ này phản bản hoàn nguyên, quay về Hỗn Độn.
Hủy thiên diệt địa!
Lần đầu tiên Hồng Phú Quý có được cảm nhận trực quan về cụm từ này.
Khi nhận thức được đây là một trận tai kiếp hủy thiên diệt địa thì phản ứng đầu tiên của hắn chính là quay qua nhìn Thôi Hằng, trong lòng kinh hãi, nói: "Chẳng lẽ vấn đề nhỏ phải giải quyết mà tiên sinh nói chính là tình huống hủy thiên diệt địa này đó sao?"
Đây là vấn đề nhỏ? !
Lúc này, Thái Hồng cũng ngẩn ra, hắn dùng ánh mắt bất khả tư nghị nhìn Thôi Hằng, miệng há ra thật to, giống như là người bình thường nhìn thấy quỷ, run giọng nói: "Ngươi, ngươi, đây là ngươi..."
Khi Thôi Hằng nén giận xuất thủ, xâm nhập tiểu thế giới đó thì Hồng Phú Quý còn đang chống cự Nhân Vương đoạt xá, mà chính Nhân Vương cũng đang ra sức công kích thần hồn phòng ngự của Hồng Phú Quý, không có rảnh quan tâm tình huống bên ngoài như thế nào.
Bởi vậy hai người bọn họ đều chưa từng cảm nhận được uy lực của pháp lực mà Thôi Hằng phóng ra khi đó.
Nhưng Thái Hồng thì không giống, lúc ấy hắn tự mình cảm nhận được cảnh tượng Thôi Hằng đánh xuyên qua tất cả bình chướng, đánh nát tiểu thế giới không gian, đương nhiên cũng cảm giác được khí tức sức mạnh của pháp lực của Thôi Hằng.
Nhưng mà lúc đó hắn chỉ biết là thực lực Thôi Hằng vô cùng mạnh mẽ, nhưng không ngờ được là lại mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng như thế được.
Pháp lực đánh xuyên qua bình chướng mà Nhân Vương tạo ra đó có thực lực hoàn toàn không chỉ như thế, còn trực tiếp đánh xuyên qua bầu trời, làm cho cả thế giới Tiên Thổ đều lâm vào hủy diệt.
Đây là lực lượng như thế nào?
Đây là thực lực như thế nào?
Quá kinh khủng.
Quả thực là vượt ra khỏi phạm vi nhận thức và tưởng tượng của tất cả mọi người.
Không thể tưởng tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận