Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 265: Đao kiếm trường long ngang trời mà lên (2)

Bây giờ Thôi Hằng đã không cần dùng bộ thân xác này làm cho Độ Pháp hòa thượng chán ghét.
Vì vậy thực lực chân chính của luyện khí tầng tám bắt đầu thể hiện.
Đầu đao kiếm trường long dài đến trăm trượng này, phía trên đều bám vào pháp lực của thân xác, bản chất sức mạnh cùng sự thần dị của nó đều vượt qua Độ Pháp hòa thượng.
Thoáng cái, khi hai đóa hoa sen màu vàng kia ngăn trở đầu đao kiếm trường long này!
Ầm!
Nương theo một tiếng vang thật lớn, hai đóa sen vàng Độ Pháp hòa thượng ngưng tụ ra chợt bể tan tành, đao kiếm trường long vọt tới, mắt thấy sắp đem hắn nuốt mất.
Chẳng qua, hòa thượng này sớm đã làm xong chuẩn bị tránh lui.
Ở ngay lúc đao kiếm trường long công phá phòng ngự của Kim Liên, hắn bỗng nhiên nặn ra một cái Pháp Ấn.
Ngón cái tay trái đè xuống phần đầu ngón áp út, bốn ngón tay khác quấn lại, có hình nắm đấm.
Đồng thời nghiêm nghị hét lớn.
"Om Ah Ra Pa Tsa Na Dhi!"
Trong phút chốc, Phật lực vô tận hàng lâm ở trên người Độ Pháp hòa thượng, tạo thành một tầng ánh sáng vàng lập lòe hàng vạn thần chú, đem toàn thân của hắn đều bao vây lại.
Boong boong boong!
Khi đao kiếm trường long chém vào tầng lá chắn màu vàng tràn đầy thần chú này, Độ Pháp hòa thượng lập tức cảm thấy mình bị một cỗ sức mạnh cực kỳ khổng lồ đập vào trên người.
Cả người trực tiếp té bay ra ngoài.
Chẳng qua, như vậy lại hợp với ý đồ của Độ Pháp hòa thượng, mượn nhờ cỗ sức mạnh bay ngược này, hắn nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, phật lực ở dưới chân ngưng tụ Kim Liên, hướng xa xa chạy như bay.
Hắn muốn chạy trốn.
Thực lực "Thôi Hằng " triển lộ ra, đã xa xa nằm ngoài dự đoán của hắn.
Theo cách nhìn của Độ Pháp hòa thượng, nếu mà lại tiếp tục đánh xuống, mình coi như có thể chiến thắng, hơn phân nửa cũng phải đánh đổi khá nhiều, thậm chí còn có thể phải vận dụng sức mạnh của Bồ Tát ngọc cốt.
Tạm thời không cần thiết làm như vậy.
Có điều, hắn muốn chạy trốn, Thôi Hằng lại cũng không bỏ qua cho hắn.
Thân xác cũng đi theo, từ bên trong thành vọt ra, nó ngự sử đao kiếm trường long, lần nữa chém về phía Độ Pháp hòa thượng chuẩn bị chạy trốn.
Không hề muốn bỏ qua cho hòa thượng này.
"Đồ khốn, không biết sống chết! " Độ Pháp hòa thượng trong lòng thầm mắng một tiếng, tiếp tục tăng nhanh tốc độ chạy như bay, cố gắng thoát khỏi thân xác truy kích.
Đến lúc này, chiến trường chính hai người giao phong đã rời đi Phong Châu Phủ Thành, bách tính bên trong thành nhất thời liền thở phào nhẹ nhõm.
Trong nha môn phủ Châu Mục, Thôi Hằng nhìn bầu trời, nói với Liễu Y Vân bên người: "Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi qua nhìn một chút."
Nói xong, dưới chân của hắn liền dâng lên một đoàn mây lành trắng tinh, cuốn hai người bọn họ bay lên bầu trời, chuẩn bị đi theo dõi chiến đấu giữa bộ thân xác cùng Độ Pháp hòa thượng.
Chẳng qua là hai người mới vừa bay đến trên trời, đã thấy Trương Sấu Minh cũng chân đạp khói mây đi tới không trung.
"Thượng Tiên? ! " Sau khi Trương Sấu Minh thấy Thôi Hằng, vẻ mặt mờ mịt, nghi ngờ nói "Ngài không phải mới vừa đuổi bắt hòa thượng kia sao?"
"Mới vừa rồi, đuổi theo hòa thượng kia cũng không phải là Thái sư tổ. " Liễu Y Vân thay mặt trả lời "Đó chẳng qua là bộ thân xác do Thái sư tổ dùng một sợi tóc biến thành mà thôi."
"Cái gì? ! " Trương Sấu Minh không thể tin nhìn về phương hướng mới rời đi của bộ thân xác điều khiển đao kiếm trường long kia, theo bản năng nuốt nước miếng một cái, nói với Thôi Hằng "Uy lực của Thượng Tiên, quả thật khó lường."
"Lời nịnh nọt cũng không cần nói, đi thôi, cùng đi nhìn một chút. " Thôi Hằng khẽ cười nói, liền để cho Trương Sấu Minh cũng đứng ở trên đoàn mây lành này.
Hướng về phương hướng bộ thân xác truy kích Độ Pháp hòa thượng bay đi.
...
Ầm!
Độ Pháp hòa thượng hoảng hốt chạy thục mạng, hung hãn đụng vào chóp đỉnh một ngọn núi, trực tiếp va đổ một phần đỉnh núi, để cho ngọn núi này thấp đi hơn mười trượng.
Vô số đá vụn rơi xuống, chấn động cho vô số chim bay thú chạy.
Lực va chạm mạnh như vậy, khiến cho hắn gân cốt bị thương, phật lực đều có chút phai nhòa, cũng còn may là Bồ Tát ngọc cốt trong cơ thể có thể không ngừng chuyển vận phật lực, bồi bổ thân thể, chữa thương cho hắn.
"Đáng chết a, tại sao hắn bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy? ! " Trong lòng Độ Pháp hòa thượng lửa giận ngút trời, nhưng lại quyết định không vận dụng sức mạnh Bồ Tát ngọc cốt, không thể làm gì khác hơn là lần nữa chạy như bay, hướng về phía trước chạy trốn.
Ùng ùng!
Độ Pháp hòa thượng mới vừa rời đi đỉnh ngọn núi bể tan tành kia, bộ thân xác liền ngự sử đao kiếm trường long trăm trượng lướt qua phía trên.
Ánh đao kiếm khí lộ rõ sắc bén!
Chẳng qua là đi qua nơi đó, cũng lột ra tầng tầng núi đá, để cho đỉnh ngọn núi kia lần nữa thấp đi vài chục trượng.
Nhưng lần này ngay cả đá vụn cũng không rơi xuống, tất cả đều bị đao kiếm trường long xoắn thành bụi bặm.
Một màn này khiến Độ Pháp hòa thượng nhìn mà sợ hết hồn hết vía, nhịp bước dưới chân không khỏi lại nhanh thêm mấy phần.
Cũng không lâu lắm, hắn liền phải đến gần biên giới Phong Châu.
Lúc này, phía dưới khu vực này, đang có đại quân lít nha lít nhít tiến lên, số lượng cao quá trăm vạn.
"Là liên minh dẹp Thôi do Vương Đông Lâm móc nối? " Trong đầu Độ Pháp hòa thượng chợt hiện qua một cái ý niệm.
Ầm!
Vừa lúc đó, hắn bỗng nhiên cảm giác phía sau mình truyền tới một hồi đau đớn, phật quang hộ thể lại không có mang lại bất cứ tác dụng gì.
Sau đó chính là một cỗ lực lớn tràn đầy, khiến cho hắn rơi xuống trong đại quân phía dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận