Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 323: Thất tình giao hội, linh tính chi chủng (1)

Sau khi đem tiền hệ thống thu thập đủ, Thôi Hằng liền trở về Phong Châu Phủ Thành.
Sau đó lệnh cho Ngô Dận vẫn đang một mực trầm mê nghiên cứu


Đại Đồng Tập


đi qua.
"Sứ Quân, ý của ngài là để cho ta đi tạo phản? " Ngô Dận sau khi nghe qua lời nói của Thôi Hằng, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó liền cảm thấy hết sức hưng phấn.
Hắn từ trước đến giờ là người hâm mộ trung thành của Hồng Vũ Thiên Vương, lúc trước khi làm Trợ Lý Phong Châu, liền đã thử thực hiện chính lệnh của Hồng Vũ.
Nhưng mà bị vướng bởi thế lực địa phương ngăn trở, cùng với bản thân cũng chưa học xong cách làm của


Đại Đồng Tập


, nên vẫn chưa thể chân chính thực hiện được lý tưởng trong lòng của hắn.
Sự xuất hiện của Thôi Hằng khiến cho hắn thấy được hy vọng hoàn toàn mới, vì vậy khổ tâm nghiên cứu, suy nghĩ muốn bộc lộ tài năng, không nghĩ tới cái cơ hội này nay đã tới rồi.
"Không sai, ít ngày nữa ta phải rời đi, ngươi có thể tự tìm người để phụ tá. " Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu, trầm giọng nói "Trăm năm sau, ta sẽ tới kiểm tra thành quả của ngươi."
Trong khoảng thời gian vừa qua, hắn đã hiểu rõ ràng tính cách của Ngô Dận.
Đây là một người am hiểu nghiên cứu lý luận, làm việc trầm ổn, cũng nắm giữ lý tưởng cao xa, tự thân lại không có năng lực thống soái gì.
Người như vậy cũng không thích hợp tự mình khởi binh tạo phản.
Thích hợp làm một tên Phụ Thần hơn, đi trợ giúp, dạy dỗ ra một vị thống soái chân chính.
"Đa tạ Sứ Quân! " Ngô Dận mừng rỡ không thôi, đây chính là chuyện hắn luôn muốn làm.
"Trong một trăm năm này, ta sẽ đem Hồng Vũ Kiếm cho ngươi mượn. " Thôi Hằng mở ra bàn tay, Hồng Vũ Kiếm liền trực tiếp nhảy ra ngoài, lơ lửng giữa không trung, phát ra tiếng kiếm reo khe khẽ.
Nó cũng đang hưng phấn.
Nó từng đi theo Hồng Phú Quý chinh chiến thiên hạ, chém chết Thần Cảnh, cho dù là sau đó mới tạo ra linh tính, nhưng dấu vết chiến đấu của cỗ binh khí này vẫn khó mà xóa đi.
Địa phương thích hợp với nó nhất, vẫn là chiến trường.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, chinh chiến chiến trường chính là đường tu hành của Hồng Vũ Kiếm.
“Hồng, Hồng Vũ Kiếm! " Ngô Dận tức thì kích động đến cả người phát run, cúi người bái lạy trên đất, cao giọng nói "Ngô Dận nhất định không phụ Sứ Quân nhờ cậy, mời Sứ Quân trăm năm sau nhìn lại, thế gian này sẽ là một thời đại thái bình thịnh thế! !"
...
Ở sau khi an bài xong cho Ngô Dận, Thôi Hằng lại gặp Huệ Thế một lần.
Sau đó cũng không tiếp tục làm gì, một mực ở trong nội đường nha môn phủ Châu Mục.
Nhưng ở bên ngoài căn nội đường này, lại có thể rõ ràng cảm giác được một luồng khí thế biến hóa, khí thế này càng lúc càng phát ra bao la rộng lớn, sâu không lường được.
Sau ba ngày, vị Địa Tiên kia của Chu Thiên Tinh Đấu Các đến nơi này.
Hắn tên là Khuê Chính, tuổi tác đã vượt qua ba trăm tuổi, nhìn bộ dáng khoảng bảy tám chục tuổi, già lọm khọm.
Bởi vì Thiên Nhân của Thiên Khư Giới không thường xuyên lộ diện, Địa Tiên chính là cao thủ hàng đầu thường thấy nhất, cũng đã trở thành võ giả cao tầng tiếp xúc nhiều hạng công việc nhất.
Vì vậy chức vụ của Khuê Chính không thấp, là chưởng sự ngoại vụ của Chu Thiên Tinh Đấu Các
Ngày thường ở Thiên Khư Giới cũng coi là một vị tiền bối đức cao vọng trọng.
Nhưng mà khi đối mặt với Thôi Hằng, biểu hiện của hắn vô cùng cung thuận, hơn nữa còn là thật lòng thật ý mà cung thuận, cũng không chỉ là diễn trò mặt ngoài.
Theo Khuê Chính, Thôi Hằng chính là tồn tại tối cao có thể một mình tiêu diệt chín đại Tiên Môn, chính mình biểu hiện cung kính như thế nào đi nữa cũng là bình thường.
"Khuê Chính bái kiến Thượng Tiên. " Vị lão Địa Tiên này run run rẩy rẩy hướng Thôi Hằng hành lễ nói "Thượng tiên, ngày mai chính là hạn chót kỳ hạn trở về Thiên Khư Giới, xin hỏi chúng ta có thể trở về hay không?"
Mặc dù Thôi Hằng đã đáp ứng sẽ để cho bọn hắn trở về ở ngày cuối cùng, nhưng người của Chu Thiên Tinh Đấu Các không có một ai dám ra đi không từ giã, rất sợ chọc cho Thôi Hằng không vui.
Dù sao, khi ở Quận Thành Lang Gia, bọn họ cũng đều thấy qua uy năng của Thôi Hằng.
"Trở về đi. " Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói “Có điều, các ngươi phải mang thêm một người trở về."
“Thượng Tiên mời nói. " Khuê Chính một mực cung kính nói.
"Huệ Thế, đi ra đi. " Thôi Hằng nói hướng bên cạnh.
Ngay sau đó, chỉ thấy Huệ Thế tràn đầy tinh thần từ trong phòng bên cạnh bước ra, hướng Thôi Hằng hành lễ nói: "Bái kiến Sứ Quân."
"Đây là, đây là? ! " Khuê Chính tức thì bỗng nhiên trợn to hai mắt, khó có thể tin nhìn Huệ Thế, run sợ tới cực điểm, run giọng nói "Thiên, Thiên Nhân? !"
Hắn từng gặp Huệ Thế, rõ ràng nhớ là tên tùy tùng này của Thôi Hằng ở mấy ngày trước còn chỉ là một Nội Cảnh nho nhỏ, ngay cả Nhân Tiên đều không phải, làm sao đột nhiên liền trở thành Thiên Nhân rồi ? !
Đây là trực tiếp từ Phàm Giới tăng lên tới cảnh giới đệ tam của Tiên Giới a!
Trên đời lại còn có thần thông như vậy, có thể ở trong mấy ngày ngắn ngủi, tạo ra được một vị Thiên Nhân? !
Tu vi dạng gì, cảnh giới dạng gì mới có thể làm được chuyện khó mà tin nổi như vậy?
Cảnh giới đệ tứ của Tiên Giới, hay là cảnh giới đệ ngũ? !
Khuê Chính hít sâu một hơi, đầu đã thấp nay càng thấp hơn, thái độ cũng càng thêm cung thuận.
Hắn lúc này mới ý thức được, vị "Thượng Tiên " trước mắt mình này, có lẽ so với trong tưởng tượng của hắn còn phải mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
"Ngày mai ngươi cùng Khuê chưởng sự đi Thiên Khư Giới. " Thôi Hằng nói với Huệ Thế.
Sớm an bài người đi Thiên Khư Giới, đây là dự định hắn sớm đã quyết định, cố ý đem Chu Thiên Tinh Đấu Các lưu lại cũng là vì cái công dụng này.
Dù sao, đối với hắn mà nói, Thiên Khư Giới cuối cùng là một nơi xa lạ, tràn đầy bất ngờ nguy hiểm, sớm phái một người đi qua dò đường, đây là rất cần thiết.
Thuận tiện còn có thể đi dò tra một chút tình huống của Bùi Thanh Thư cùng Lý Minh Quỳnh.
Vì vậy, hắn tiến hành cường hóa đối với Huệ Thế, ngoại trừ đem cảnh giới tu vi tăng lên tới Thiên Nhân, còn ngưng tụ một con Cửu Hỏa Viêm Long Trúc Cơ trung kỳ.
Sau khi thất tình viên mãn, Thôi Hằng đối với tu luyện Cửu Hỏa Viêm Long đạt được một chút tiến bộ nho nhỏ, có thể ngưng tụ hai con Cửu Hỏa Viêm Long Trúc Cơ trung kỳ.
"Xin nghe lệnh của Sứ Quân! " Huệ Thế cung kính nói, tựa như là hoàn toàn không cảm thấy cái nhiệm vụ này có nguy hiểm gì.
Đây là bởi vì hắn đã sớm nhận định vị trí vai trò của chính mình, là một cây đao sắc bén, Thôi Hằng chỉ hướng nơi nào, hắn liền chém về phía nơi đó, sẽ không có chút do dự nào.
Khuê Chính ở một bên nhìn, chỉ cảm thấy tê cả da đầu, hắn chưa từng thấy qua Thiên Nhân cung thuận như vậy, nghe lời răm rắp như vậy.
Nhất định chính là một kiện Tiên Binh cấp Thiên Nhân còn sống!
"Lui ra đi. " Thôi Hằng khoát tay nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận