Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn
Chuong 143
Lâm Tú Hồng hiện tại có thể nói là gái lỡ thì, Tào Phi Yến đã bắt đầu đi hỏi thăm, trước đó bà không muốn con gái kết hôn vì cân cô ở nhà giúp đỡ công việc nhà.
Lâm Tú Hồng không phản đối, cô ta thâm thích Cố Cảnh Thiên, giống như những cô gái cùng tuổi khác. Thành thật mà nói, có lẽ một nửa trong số các cô gái đều rất thích hắn.
Chỉ là mọi người cũng biết sự khác biệt giữa tâm nhìn và thực tế.
Khi về già, những người đáng gặp nhau sẽ kết hôn, những người đáng được kết hôn sẽ kết hôn.
Đến bây giờ họ vẫn độc thân, luôn giữ trong sạch và ích kỷ, không bao giờ mập mờ với người khác và không có ý định lập gia đình.
Và trong mắt bà mẹ vợ địa phương, thanh niên trí thức thực sự không phải là một ứng cử viên sáng giá.
Đã thế còn xa quá, lại không có gia đình, người thân, một khi ra đi cũng chẳng thấy người đâu mà tìm.
Một người như vậy chỉ cần xem nhẹ qua thôi là được rồi.
Lâm Tú Hồng đã không đi học khi còn học cấp 1, bản thân không quan tâm đến điều đó, điểm của cô ở mức trung bình và đi theo đám đông, cô ta chỉ làm theo những gì mẹ mình nói.
Hiện tại Tào Phi Yến đang chuẩn bị làm mai cho cô ta vài người, tất nhiên Cố Cảnh Thiên cũng là một trong những con rể có trong danh sách của bà.
Cô chính là bởi vì biết thái độ Cố Thiên Cảnh, đến nay cũng chưa thấy hắn có tâm ý gì.
Chính vì cô ấy biết thái độ của Cố Cảnh Thiên nên cho đến nay cô ấy vẫn chưa bày tỏ ý định của mình với hắn ta.
Hiểu Hiểu cảm nhận được sự cảnh giác và thù địch của Tần Minh San, tâm trạng của cô chỉ có thể được thể hiện bằng một dấu chấm lửng.
Cô luôn cảm thấy nữ chính càng ngày càng hư, khi đọc sách còn nhớ rõ đó là một con người chân chính, tốt bụng, đẹp đẽ.
Hiểu Hiểu không lấy lòng cô ta, bởi vì Tân Mạt Sơn chỉ nhìn cô bằng ánh mắt khiến cô khó chịu, thêm vào đó, cô đã cố hết sức cắt đứt cuộc gặp gỡ với Cố Cảnh Thiên, những chuyện còn lại đều không có gì hơn.
Ôn Kim Nghiêu lại nhìn thấy Tần Minh San quay lưng lại với Hiểu Hiểu lộ ra một ánh mắt ghen ghét, trong lòng anh khó chịu: "Cô ta có chuyện gì sao? Có phải là ghen tị với cậu không?"
Nữ sinh ghen ghét Hiểu Hiểu rất nhiều, nhưng cảm giác này với ghen ghét bình thường có hơi khác.
Hiểu Hiểu nhún vai: "Mặc kệ cô ta đi, không liên quan gì tới chúng ta cả."
Cô nói như vậy thì Ôn Kim Nghiêu cũng miễn cưỡng gật đầu.
Có vẻ như Hiểu Hiểu thực sự không để tâm đến điều đó. Nếu hắn ta nhìn cô như vậy ...
Không... hắn sẽ không làm như vậy, sao phải lãng phí thời gian chứ, nếu có thời gian làm chuyện vớ vẩn này không bằng đi làm chuyện quan trọng khác còn hơn.
Ngay sau khi suy nghĩ, Ôn Kim Nghiêu liền đem việc này vứt ra sau dau. …
Cố Cảnh Thiên nhận được thư từ nhà, trong lòng vẫn còn hơi kinh ngạc, mới nhận được thư cách đây mấy ngày, sao lại nhận được nữa, thế thì gấp quá. Hắn cầm lấy lá thư, mở nó ra và tim bắt đầu đập loạn xạ.
Thoạt nhìn thì không có vấn đề gì, nhưng có một số từ tiếng lóng mà chỉ có họ mới biết được.
Nắm bắt thời gian để học tập có phải không?
Mỗi ngày đi làm về, thứ tiêu khiển chính là học tập, hắn cũng nhờ người nhà gửi sách đến rất nhiều, lần này lại có thêm một số sách nữa, tất cả đều là tài liệu học tập cấp ba.
Điều đó có nghĩa là gì?
Hiểu Hiểu đã chú ý đến hành động của hắn, lúc xem sách cũng không che đậy, những cuốn sách này đều được cho phép.
Hiểu Hiểu mỉm cười khi nhìn thấy nó.
Khi Lâm Hoa Trạch quay lại, cô kéo anh sang một bên và không ngừng nói.
Lâm Hoa Trạch không thể hiểu được: "Em bị làm sao vậy?"
Lần cuối cùng em gái tôi biểu hiện như vậy là khi nào.
Anh trai à, anh có nghe nói tin tức gì mới không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận