Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn
Chuong 93
Chuyện này Lâm Thanh Thạch quả thật cần phải ra mặt một chút, người ta vừa mới tới đã bị thương, ông thân là đại đội trưởng khẳng định phải nói vài câu.
Muốn đi xem thương thế của hai cô gái có nghiêm trọng hay không, thanh niên tuổi mới lớn về nông thôn mới bao lâu mà đã trở thành thương binh, người biết thì là do các cô không cẩn thận, là ngoài ý muốn, người không biết có khi còn cho rằng do bọn họ tới đây lại không biết vì sao đại đội sản xuất lại bạc đãi thanh niên trí thức nữa.
Cũng không phải không có địa phương nào khác truyền ra nói có chỗ nào đó hà khắc với thanh niên trí thức linh tinh, lời này một khi truyền ra, cũng không được tốt.
Lâm Hoa Hoán cho rằng chuyện này không có gì, về đến nhà cũng không nhắc tới chuyện này, Hiểu Hiểu tự nhiên không biết bọn họ phát sinh tiếp xúc như vậy, nếu cô biết, phỏng chừng phải cảm thán một tiếng bất đồng, dù sao ở trong sách, Lâm Hoa Hoán đối đãi với nữ chính là có khác biệt, biết cô ta bị thương, làm sao có thể nhẹ nhàng bâng quơ như vậy.
Hiểu Hiểu mở đồ vật mà Mai Tố Khanh gửi Lâm Hoa Dương mang về ra, là hai cái hộp, còn có một nắm đường.
Một hộp là trái cây đóng hộp và một hộp là thịt đóng hộp, đều là thứ hiếm thấy, nhận được cái này, Vệ Hỉ Nhạc cũng không dám nhận, bảo Lâm Hoa Dương mang về, làm sao có thể nhận đồ vật quý giá như vậy của người ta?
Cộng lại cái này cũng hơn mười đồng, tương đương với mức độ cao nhất nửa tháng lương của công nhân bình thường.
Con gái còn lớn như vậy, cho dù cô ấy thích con gái của mình, cũng không thể để cho người ta tiêu phí như vậy.
Lâm Hoa Dương cũng cảm thấy Mai Tố Khanh ra tay quá hào phóng, muốn trả lại.
Hiểu Hiểu: "..."
Cô muốn ăn ngonl
Nhưng mà mẹ nói có thể nhận đường, còn đồ hộp thì bảo Lâm Hoa Dương mang về, với lại còn chuẩn bị vài thứ tặng lại.
Đây là Mai Tố Khanh cố ý, muốn kéo gần quan hệ của bọn họ, tặng đồ tặng lễ đây là một lựa chọn rất tốt, đối phương xác suất lớn sẽ không nhận lấy toàn bộ, lần sau lại tặng, có cái này lót nên, mức độ tiếp nhận của đối phương rõ ràng không cùng cấp độ ban đầu.
Vệ Hỉ Nhạc lôi kéo Hiểu Hiểu dặn dò thật tốt một trận, hỏi những gì các cô đã nói, cuối cùng chỉ có thể đưa ra một kết luận, là con gái bọn họ quá làm cho người ta thích rồi, cho nên người ta mới tặng mấy thứ này.
Điều này làm cho bà vô cùng tự hào.
"Đi đến chỗ thím nhỏ các con ở bên kia, tình huống thế nào, có được không?"
Vệ Hỉ Nhạc hỏi tình huống của hai con dâu ở bên kia.
"Phản ứng tương đối lớn..."
Đợi đến khi Lâm Hoa Dương và Lâm Hoa Trạch phải trở về, Hiểu Hiểu nói cô cũng muốn đi tỉnh thành, cùng cháu trai Lâm Chấn Giang chơi đùa, còn muốn tự mình nói một tiếng cảm ơn với chị Mai Tố Khanh. Đương nhiên là Vệ Hi Nhạc không đồng ý.
Con gái đi một mình, đến lúc đó anh trai và chị dâu đều phải đi làm, làm sao có thời gian chơi đùa với cô?
Lâm Hoa Hoán cảm thấy em gái đưa ra đề nghị này cũng rất tốt, vô cùng tốt, liền đứng ra nói: "Con đi cùng em gái, con cũng muốn đi tỉnh thành mua chút đồ, đến lúc đó ở một đêm, sau đó con sẽ dẫn em gái trở về."
Hiểu Hiểu: "Em không chỉ muốn ở lại một đêm, em muốn ở lại vài đêm!"
Vệ Hỉ Nhạc nhìn Lâm Hoa Hoán, nhịn xuống tâm lý trêu ghẹo, hắn có thể có cái gì muốn mua, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn đi gặp người trong lòng của hắn đi.
Lâm Hoa Dương và Lâm Hoa Trạch liếc nhau, trong mắt đều có ý tứ hóng xem kịch vui.
Lâm Hoa Dương tỏ vẻ: "Có thể, con có một người bạn, anh ấy sống trong một gian phòng một người, gần đây có việc không ở bên kia, con nói với anh ấy một tiếng, ở nhờ vài ngày."
Em trai muốn theo đuổi đối tượng, nên giúp một tay, thằng tư cũng không còn nhỏ nữa.
Về phần em gái có thể trở thành bóng đèn hay không... Cảm giác người ta thích em gái hắn hơn, đây hẳn là không phải ảo giác.
Nếu đã quyết định rồi, Vệ Hi Nhạc liền đi chuẩn bị mấy bộ quần áo cho Hiểu Hiểu, cũng lấy chăn mà cô dùng hàng ngày bọc lại, tránh cho cô đi đến chỗ xa lạ ngủ không được, con gái mình tự mình biết, có đôi khi có chút thích bắt bả.
"Mẹ, lúc con không ở nhà, mẹ không thể vụng trộm làm việc, phải dưỡng thân thể thật tốt." Hiểu Hiểu xụ mặt, vẻ mặt nghiêm túc.
Vệ Hỉ Nhạc bật cười: "Được được được được, con cái bà quản gia nhỏ này, như thế nào mà mới lớn như vậy đã nhọc lòng nhiều thế này, mẹ còn có thể làm việc gì nữa."
Lâm Hoa Kiện sờ sờ tóc Hiểu Hiểu, trong lòng cảm thán, em gái hắn thật sự không phải hiểu chuyện bình thường: "Yên tâm, có anh ở nhà, anh sẽ giám sát mẹ."
Vệ Hỉ Nhạc lắc đầu: "Mẹ cũng sắp khỏe rồi, đi kiểm tra bác sĩ đều nói hồi phục rất tốt." Trong lòng rất vui sướng, đứa nhỏ đang quan tâm đến bà đây mà.
Hiểu Hiểu cứ như vậy mang theo hành lý đi cùng nhóm người Lâm Hoa Dương trở về tỉnh thành.
Lâm Hoa Dương hiện tại làm việc tại Bộ Tài chính tỉnh thành, hắn là được chuyển tới đây theo lãnh đạo của mình, hiện tại hắn là thư ký, bước tiếp theo, lãnh đạo của hắn thăng chức, hắn sẽ được phân đi địa phương khác chủ trì một phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận