Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn
Chuong 68
Cứ như vậy, Mai Tố Khanh ở trên giường nằm hơn hai tháng, mới có thể bắt đầu khống chế thân thể của mình, cũng là khi đó, nhìn trên mặt nước, cô ấy mới tin rằng, cô ấy đã thay đổi một thân thể, cô ấy thế này là xem như mượn xác hoàn hồn sao?
Cẩn thận hồi tưởng lại, lúc cô ấy mới có ý thức, chủ nhân ban đầu của thân thể này hẳn là đã chết.
Lúc đó Mai Tố Khanh còn tưởng rằng chẳng lẽ là mình xuyên không? Từ mạt thế trong lúc thiên tai xuyên không đến thâm sơn cùng cốc thập niên 60, mượn xác hoàn hồn?
Không có lời giải thích nào tốt hơn.
Mai Tố Khanh ở nơi đó dưỡng khỏi thương thế, bà lão câm vẫn luôn chăm sóc cho cô ấy, dù Mai Tố Khanh muốn biết nhiều tin tức hơn, nhưng lại chịu giới hạn bởi vị trí nơi đó.
Cô ấy được một bà lão câm sống một mình ở trong núi cứu, bà lão câm một mình ở ngôi nhà gỗ nhỏ trong núi, cách thôn xóm gần nhất cũng phải đi mười mấy km, muốn đi bệnh viện tìm bác sĩ thì càng xa Xôi.
Nếu không phải bà lão cứu cô ấy, thì bây giờ hẳn là Mai Tố Khanh đã chết trong miệng sói rồi.
Bản thân cô ấy cũng là một bác sĩ, tuy rằng là tây y, nhưng cô ấy cũng có hiểu tương đối một chút trung y, hơn nữa bà lão câm sẽ dùng một ít phương pháp sản xuất thô sơ chữa trị ngoại thương, hơn nữa điều kiện hiện tại của cô ấy có hạn, ở ngôi nhà gỗ nhỏ nửa năm, mới khôi phục khỏe mạnh.
Mai Tố Khanh cũng khá may mắn, trên người chịu nhiều vết thương, tuy nặng nhưng đều là những vết thương có thể chữa khỏi.
Dù ở trong núi nhưng bà lão cũng có thể sống yên ổn qua ngày, bởi vì bà ấy là người có bản lĩnh, lấy săn thú mà sống, cho nên Mai Tố Khanh cũng không thiếu thịt bổ sung dinh dưỡng. Sau khi dưỡng lành vết thương, cô ấy định rời đi, nhưng bởi vì lúc đó bà lão bệnh nặng một trận, cho nên cô ấy đã lùi lại kế hoạch rời đi, ở nơi đó chăm sóc bà, để bà dưỡng lão.
Khi đó cách thời điểm cô ấy tỉnh lại đã qua đi hơn một năm.
Xử lý xong hậu sự, Mai Tố Khanh mới rời khỏi nơi đó, kết quả bởi vì không có thư giới thiệu, bị hạn chế thực phẩm, cô ấy phát hiện cái mạng này của mình thật sự nhặt vê được rồi.
Nhưng mà vui mừng chưa bao lâu thì lại xuất hiện vấn đề lớn, đó là cô ấy không có gì để chứng minh thân phận, một bước cũng khó đi.
Lúc này Mai Tố Khanh mới nổi lên suy nghĩ đi tìm tin tức liên quan đến chủ nhân thân thể này.
Quần áo lúc đó sớm đã bị cô ấy vứt đi, rách nát không thành hình dạng gì, cũng không có gì đặc biệt, muốn tìm tin tức ve chủ nhân vốn dĩ của thân thể này, không biết bắt đầu từ đâu nữa.
Nếu không phải cơ duyên trùng hợp bị người quen của thân thể nhận ra, cô ấy cũng không biết thân thể này cũng kêu là Mai Tố Khanh, giống nhau như đúc, trùng tên trùng họ.
Lúc đó Mai Tố Khanh cũng không nghĩ nhiều, chờ đến khi người quen kia đưa cô ấy trở lại quân đội nhậm chức, nghe hắn nhắc tới một ít việc, cô ấy cảm thấy có chút quen thuộc kỳ lạ, sau đó cô ấy chờ tới khi bạn trai của thân thể này trở về, liền bừng tỉnh hiểu ra, biết cảm giác quen thuộc này là đâu mà có, đây là một quyển sách truyện, cô ấy thế mà xuyên thành nhân vật trong sách!
Ở trong sách cô ấy đã chết, cô ấy nhớ rõ, mà bạn trai cô ấy...
Mai Tố Khanh còn nhớ rõ bạn của mình đã từng nói như thế này: "Xem, trùng tên trùng họ, cậu có muốn một người đàn ông thâm tình như vậy không?”
Khi đó cô ấy còn bật cười mà cảm thán: "Đừng nghĩ quá nhiều, chúng ta còn không biết được sống tốt mấy ngày đâu."
Thâm tình?
Đây chính là thâm tình?
Chính bởi vì người khác và chính mình có một khuôn mặt tương đương nhau mà liền thích cô ấy, cam tâm làm lốp xe dự phòng, người như vậy, cô ấy cảm thấy mình nhận không nổi.
Trừ cái này ra, cô ấy đối với quyển sách này không có bất kỳ ấn tượng gì, chỉ là nghe bạn bè nói miệng lại mà thôi.
Cho nên lúc này đây biết Lâm Hoa Hoán phải về nhà thăm người thân, Mai Tố Khanh liền nghĩ tới nhìn một cái, nam chính nữ chính là trung tâm của quyển sách này, cô ấy muốn nhìn thử, hơn nữa cô ấy cũng có chút tò mò, cô ấy cùng nữ chủ trong sách thật sự giống như vậy sao?
Đến nỗi bên phía của Lâm Hoa Hoán, Mai Tố Khanh cũng đã nói rõ tình hình, cô ấy đã quên hết thảy những chuyện trước kia, cuộc sống về sau sẽ do cô ấy tự mình quyết định.
Cô ấy sẽ không bởi vì đối phương là bạn trai của nguyên chủ mà chấp nhận tình cảm rồi thế thân, cô ấy đã làm sớm tính toán xong kế hoạch tương lai cho chính mình.
Mai Tố Khanh vốn dĩ là bác sĩ trên chiến trường, bây giờ cô ấy cũng sẽ tiếp tục làm bác sĩ, nhưng mà cô ấy sẽ không làm quân y mà lựa chọn làm ở trong bệnh viện, tiếp tục nghiên cứu y thuật.
Trước kia cô ấy cũng làm như thế này, ở bệnh viện như cá gặp nước, nhưng mà sau lại không có điều kiện an ổn, zombie xuất hiện, tất cả đều lộn xộn, đã lâu rồi Mai Tố Khanh không có phẫu thuật cứu người, mỗi một lần vung dao phẫu thuật đều là để giết zombie.
Bạn cần đăng nhập để bình luận