Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Tiệc tối

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Diệt?
tổng bộ NSA phát ra một loạt tiếng kinh dị, quả nhiên là một người khác, nói cách khác, Hoa quốc ngoại trừ có một Bách Linh, còn ẩn giấu một thiên tài máy tính khác —— Diệt.
Bạch Lăng phi thường hiếu kỳ “Diệt” rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại có thể dùng ba tầng Fire Wall (tường lữa) là có thể đẩy lùi thế lực đối địch, liền đánh chữ hỏi: "Tên thật?"
Tiếu Lạc mỉm cười nở nụ cười: "Bách Linh chẳng lẽ cũng là tên thật?"
Sauk hi trả lời xong, không hề nhiều lời, rút lui ra khỏi mạng Internet.
"Người này, đã thoát khỏi hệ thống mạng rồi."
Bạch Lăng làm sao chịu cam tâm, lập tức nhập mật mã, muốn tra tìm địa chỉ IP của đối phương, nhưng là lập tức có một tầng Fire Wall (tường lữa) ngăn cản nàng, tầng Fire Wall (tường lữa) này cũng giống với tầng Fire Wall (tường lữa) ngăn cản thế lực đối địch, trong thời gian ngắn căn bản không tìm được lỗ thủng để tần công.
"Ta cũng không tin không mở được!"
Bạch Lăng bĩu môi, tiếp tục ra tay với tầng Fire Wall (tường lữa) này, mà khi phát hiện người NSA còn đang nhìn trộm, liền tức giận đánh một hàng chữ: nhìn cái gì vậy, có tin hay không ta thả virut vào Computer của các người.
Phát xong, liền xóa hết dấu vết, logout ra khỏi hệ thống internet.
. . . . . .
. . . . . .
Một đám quản lý cao tầng của NSA dở khóc dở cười, vẫn là người mang Âu phục, com lê, mang
"Cục trưởng, ngươi quá phí lời mà, sau khi tra xét hai năm, đặc công của chúng ta đã xác định, Bách Linh là học sinh tại Hoa Dã Đại Học, là một người tên là Bạch Lăng, năm nay 21 tuổi, ta nghĩ thông qua lần tấn công này, hai tên đặc công chúng ta phái đi sẽ nhất định có thể xác nhận rốt cuộc có phải là nàng hay không."
Đang ngồi tổng cộng có sáu người, là một người trong đó nói chuyện, mặt khác trên mặt năm người còn lại cũng lộ một nụ cười, hiển nhiên là đang cười nhạo da mặt cục trưởng quá dày, xác định đối phương là nữ sinh, hơn nữa còn là sinh viên trường Đại Học, lúc này lại nói muốn đánh cược, quá không biết xấu hổ mà.
"Ho khan một cái. . . . . ."
Người đàn ông trung niên đeo kính vội ho một tiếng, nghiêm mặt nói, " thực lực của ‘ Bách Linh ’ chúng ta rõ như ban ngày, tuyệt đối có thể xưng tụng là thiên tài trăm năm khó gặp của Hoa quốc chúng ta, hiện tại lại xuất hiện một tên ‘ Diệt ’, thực lực còn mạnh hởn so với ‘ Bách Linh ’, thiên tài như vậy nhất định phải mau chóng tìm ra, hắn và ‘ Bách Linh ’ đều là bảo vật vô giá của Hoa quốc chúng ta, có bọn họ, thế lực ngoại lai sẽ không bao giờ xâm phảm được biên giới mạng thông tin của chúng ta."
Sáu người gật gù, biểu thị tán đồng.
"Ta thấy ‘ Bách Linh ’ cảm thấy hứng thú với ‘ Diệt ’, nếu như có thể xác định Bạch Lăng chính là ‘ Bách Linh ’, ta nghĩ có thể thông qua nàng tìm tới ‘ diệt ’, cũng chỉ có nàng, mới có khả năng tìm được." Tên còn lại nặng nề nói.
Lời nói này nói rất đúng, không ai cảm thấy có vấn đề, nếu như ngay cả Bách Linh cũng không thể tìm được Diệt, bọn họ lại càng không thể.
. . . . . .
. . . . . .
Tiếu Lạc không nghĩ tới mình chỉ ngẫu nhiên gặp phải trận đại chiến trên mạng, sau đó thuận tiện ra tay ngăn cản thế lực nước ngoài liền được NSA quan tâm tới, nếu hắn biết việc này, hắn vẫn sẽ không xuất thủ, dù sao hắn cũng không muốn mình trở thành tiêu điểm bị chú ý.
Buổi chiều thông qua các công đoạn của đồn cảnh sát khu quang minh, qua mấy tiếng chờ đợi liền tới lượt phỏng vấn.
Một câu hỏi quê mùa cũ rích nhưng vĩnh viễn là câu hỏi đầu tiên: "Tại sao ngươi muốn làm JC?"
Cảnh sát hỗ trợ cũng được gọi là JC, tuy rằng bọn họ chỉ là nhân viên phụ trợ.
"Vì đả kích phạm tội, giữ gìn chính nghĩa!" Tiếu Lạc mặt mỉm cười nói.
Đây đương nhiên là nói láo rồi, nhưng rất nhiều thời điểm phải nói những lời vô nghĩa như vậy, đây là hình thức cần thiết.
Quả nhiên, hai tên JC phỏng vấn hắn nhìn nhau, gật gù, sau đó cầm bút đánh dấu vào CV của hắn.
Phỏng vấn thông qua, sau đó là thẩm tra chính trị, tức là điều tra gia cảnh, có tham gia hoạt động phản xã hội hay không, chí ít cần thời gian năm ngày, thẩm tra chính trị thông qua, cuối cùng sau khi trải qua kiểm tra sức khoẻ là có thể chính thức trở thành một tên cảnh sát hỗ trợ.
Sau khi có than phận này, thì việc đả kích Long bang trở nên danh chính ngôn thuận rồi !
. . . . . .
. . . . . .
Buổi tối, khách sạn Phong Diệp.
Lúc Tiếu Lạc chạy tới đã là tám giờ tối, ý tốt của Sở Vân Hùng hắn không thể không lĩnh tình, mà cũng cần năm ngày thì mới có thể xác định thân phận cảnh sát của hắn, trong thời gian này có thể ngưng chiến cùng Long bang.
"Hoan nghênh quang lâm!"
Bốn phía có không ít nữ tử trên người mặc sườn xám đỏ thẫm nở nụ cười chân thành, bất kể hai tay đang làm động tác mời chào thì cả than hình vẫn trong vẫn trong tư thái đứng yên, trong lúc đi lại cũng vô cùng chú ý, cho khách mời có một loại cảm giác đầy tố chất, tăng lên hình tượng và đẳng cấp của khách sạn.
"Là Tiếu Lạc tiên sinh sao?"
Ngay ở Tiếu Lạc vừa đi vào đang nhìn xung quanh một hồi, một tên nữ tử như sớm biết hắn sẽ tới, vẻ mặt tươi cười tiến lên đón.
Tiếu Lạc gật gù: "Là ta."
"Sở lão bản đợi đã lâu, mời tới bên này." nữ tử đưa tay trái làm tư thế mời đi theo.
Ở dưới sự hướng dẫn của nàng, Tiếu Lạc đi thang máy lên lầu ba, đi tới một sương phòng, nữ tử hỗ trợ đẩy cửa phòng ra, mình thì lại khom người với Tiếu Lạc, lui về thang máy rời đi.
"Tiểu Lạc đến rồi, ngồi!"
Sở Vân Hùng đang ở trong sương phòng, đang ngồi uống trà tán gẫu, mà đối diện với hắn, chính là Long Tam Khuê tổng đà của Long bang.
Lãnh Tá Lãnh hữu đứng hai bên Sở Vân Hùng, Đại Viên cùng Lãnh Báo thì lại đứng hai bên Long Tam Khuê, hai phe trận doanh, phân biệt rõ ràng, bạch cùng hắc, giờ khắc này lại hòa hợp ngồi uống trà, tình cảnh như thế này rất là khó gặp.
"Sở lão bản tốt!"
Tiếu Lạc lên tiếng chào hỏi với Sở Vân Hùng, đi vào, thuận thế đóng cửa phòng lại.
Long Tam Khuê chỉ vào Tiếu Lạc, nhìn phía Sở Vân Hùng: "Sở lão bản, đây chính là tiểu tử ngươi muốn bảo vệ? Cái tên mặt trắng này ah, tên này có bản lĩnh chém đứt tay năm mươi ba người của ta? Ta không tin."
Đại Viên đứng phía sau hắn không có dấu hiệu nào đứng lên làm khó dễ, bỗng nhiên như mãnh thú thoát khỏi lồng giam, cặp mắt hiện lên sự hung ác, thân thể tạo thành một độ cong quy dị, mang theo một cổ kình lực cường đại, đạp một cước, mạnh mẽ đá về phía Tiếu Lạc.
Tiếu Lạc thân thể lách về một bên, đồng thời đưa tay ra đánh vào khớp chân cảu Đại Viên, nhìn thì rất nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ làm thân thể Đại Viên không giự được thăng bằng, Tiếu Lạc hừ nhẹ một tiếng, lấy chân trái làm trục, vung chân phải như roi thép lên quét lên cánh tay của Đại Viên.
Đại Viên lui bốn năm bước, đụng tới bức tường mới miễn cưỡng ổn định được thân hình.
Sàn nhà bằng gỗ, thình lình bị hai đạo sức mạnh quá mạnh, đè ép tạo ra dấu vết.
"Long lão bản, xin mời chăm sóc thủ hạ của ngươi, ta không hi vọng làm một chỗ phải dính máu, quấy rầy nhã hứng của Sở lão bản." Tiếu Lạc lạnh lùng mở miệng.
Lời nói này làm Đại Viên ngừng lại, bởi vì trong lòng hắn cảm thấy một khí tức nguy hiểm.
"Chết tiệt, thật sự có tài!"
Long Tam Khuê phất tay, ra hiệu Đại Viên lui ra, sau đó phát tay áo nói, "Để lão tử và Sở lão bản đợi, ngươi là cái thá gì? Ở trước mặt Long Tam Khuê hung hăng, ngươi có bản lĩnh này sao? thời điểm lão tử đi ra lăn lộn, con mẹ nó, ngươi còn đang bú sữa đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận