Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Người có tài hoa

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
"Ngươi là cưỡng từ đoạt lý!"
Quan Y Lâm tức giận nói, nàng chỉ có thể lấy những lời này đánh trả Tiếu Lạc.
"Ta là lấy sự thật nói chuyện, cho dù đúng như như lời ngươi nói, Tư Mã Ý khám phá ra không thành kế của Gia Cát Lượng, vậy cũng chỉ có thể nói rõ Gia Cát Lượng đã tính tới Tư Mã Ý có thể nhìn thấu không thành kế của hắn, bày xuống một tòa thành không, nói cho Tư Mã Ý đạ lý có mới nới cũ, để cho Tư Mã Ý ngoan ngoãn triệt binh, từ một điểm này mà nhìn lên, dĩ nhiên Tư Mã Ý ở vào hạ phong, nói Tư Mã Ý là đệ nhất nhân trong tam quốc, lời này là hữu danh vô thực." Tiếu Lạc thản nhiên nói.
Đám người nghe vậy, cũng là không tự chủ được nuốt nước miếng một cái, thật sự là không nghĩ tới khẩu tài và tố dưỡng văn học của Tiếu Lạc lại cao như vậy, quả thực là đem bọn hắn treo ngược lên đánh.
Quan Y Lâm không nói, mở to hai mắt nhìn Tiếu Lạc, kinh ngạc ngồi trở lại vị trí, không thể tin được Tiếu Lạc lại nghiên cứu rất sâu với tam quốc như vậy, nàng còn tưởng rằng có thể khiến cho Tiếu Lạc xuống đài không được.
"Cám gạo thì cũng chỉ là cám, mãi mãi không thể so với gạo được, có phải không tiên sinh?" một người nữ sinh có quan hệ tốt với Quan Y Lâm đột nhiên lạnh lùng ném ra một câu.
Cmn, thế mà dùng câu đối mắng người!
Dư Kiến Cốc muốn phát điên, cũng phục với học sinh của mình, cmn tất cả đều là nhân tài a.
Mọi người trong lớp hít sâu một hơi, cầm câu đối mắng Tiếu Lạc, là tài nữ Thân Thi Nhã của bọn hắn, vẽ tranh vần thơ viết câu đối là một tay hảo thủ, tất cả mọi người cảm thấy nàng học sai chuyên ngành, nên đi hệ Hán ngữ, câu đối này rất rõ ràng đang mắng Tiếu Lạc không tự biết mình, có một chút tiểu thành thì tự cho mình là nhân sĩ thành công, không biết xấu hổ.
Tiếu Lạc cười khẽ, trả lời: "Thi thư dễ lễ xuân thu, rất nhiều kinh truyện, cần gì phải hỏi lão tử!" (câu này khỏi dịch nghĩa nha nhức não quá)
Cái vế dưới này vừa ra, tất cả mọi người giống như nhìn quái vật nhìn Tiếu Lạc, nghĩ thầm cũng quá nghịch thiên đi, không chỉ tinh tế đối ra vế dưới, còn cường thế đánh trả nghi vấn vế trên của Thân Thi Nhã, quả thực là thần, bọn họ cũng không dám tiếp tục khinh miệt với Tiếu Lạc, trong ánh mắt giờ phút này tràn đầy cũng là rung động.
Thân Thi Nhã giận dữ, lại hung hăng mắng: "Chuột không phân lớn nhỏ đều xưng lão!"
Tiếu Lạc lắc đầu, cười nói: "Rùa có thư hùng thì cũng họ Ô."
Trời ạ, lại tinh tế đối mặt!
Người trong lớp nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn kinh hãi, Quản Đồng cũng là trừng mắt nhìn, khó mà tin được đây chính là Tiếu Lạc, quá ngưu bức a.
"Người không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ." Thân Thi Nhã mắng nữa.
"Cây không có da, hẳn phải chết không nghi ngờ!" Tiếu Lạc đạm nhiên đối lại.
"Ngươi . . ."
Thân Thi Nhã nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt đỏ lên, trợn to hai con ngươi gắt gao trừng mắt nhìn Tiếu Lạc, quá khinh người, thế mà có thể ứng đối tự nhiên với nàng, cảm giác tựa như mình bị đối phương đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Rất hiển nhiên, so văn học cùng Tiếu Lạc, nàng đã bại hoàn toàn.
"Điếu Tạc Thiên! ! !"
Trong mắt Quản Đồng tràn đầy vẻ sùng bái, hắn luôn nói bản thân muốn trở thành một người có tài hoa, hiện tại thế nào, hắn phát hiện Tiếu Lạc chính là một người có tài hoa, rất quyết đoán, tự nhiên và rất tự tin, khả năng xuất khẩu thành thơ, nghiền ép khí tràng của người khác, để cho hắn hận mình không thể là Tiếu Lạc.
"Học trưởng, ngươi làm cho chúng ta có thêm kiến thức, ta bội phục ngươi."
Quan Y Lâm đứng lên nói, "Không biết kỹ năng chuyên môn nắm giữ như thế nào, chúng ta so tài vẽ auto cad một chút có được không?"
Tiếu Lạc nhếch miệng lên, phác hoạ ra một vòng cung, hắn vốn chỉ dự định tùy tiện nói hai câu là được, lại không nghĩ tới những người này không ngừng khiêu khích hắn, nếu như đã xuất chiến, vậy liền giải quyết dứt điểm thôi.
Nhàn nhạt hỏi: "So thế nào?"
"Vẽ động cơ máy các tham số đều đã ghi rõ tại trên sách, tiến hành vẽ mô hình trên auto cad."
Quan Y Lâm có lòng tin tràn đầy, kỹ năng chuyên môn của nàng là tốt nhất lớp, nàng không tin Tiếu Lạc có thể so sánh được với nàng.
Vẽ động cơ?
Đây là một việc có độ khó rất cao!
Người trong lớp đều hít vào một ngụm khí lạnh, cũng trung một chuyên ngành, làm sao mà không hiểu cái độ khó khi vẽ cái này, đủ loại đường cong và mặt phẳng nghiêng, lượng công việc quá lớn, thật muốn so cái này?
"Y Lâm, Tiếu Lạc là ta mời đến để giao lưu kinh nghiệm và tâm đắc cùng mọi người, không phải đến so tài cùng với ngươi, đừng làm rộn, khiêm tốn nghe ý kiến của Tiếu Lạc một chút, hắn là học trưởng của các ngươi, là người đi mở đường ở phía trước, ý kiến của hắn đều vô cùng quý báu, đối với các ngươi chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu."
Dư Kiến Cốc tận tình khuyên nhủ, hắn không hy vọng Quan Y Lâm nháo quá lớn, hơn nữa hắn cũng sợ Tiếu Lạc bại, nguyên bản Tiếu Lạc tới là một chuyện chuyện tốt, nếu như làm cho tâm tình không tốt, ghi hận chủ nhiệm như hắn coi như chơi xong rồi.
"Dư lão sư, luận bàn kỹ năng chuyên môn cũng coi là một loại trao đổi, học trưởng, ta nói có đúng không?" Quan Y Lâm, nàng cảm thấy mình không thể kém hơn so với Tiếu Lạc, tại năm 4 đại học có thể để cho ngân hàng trung tín phát ra thư mời, phần thành tựu này đủ để cho nàng tự ngạo.
Tiếu Lạc gật đầu: "Ta tán đồng."
Dư Kiến Cốc ho khan vài tiếng, nhắc nhở Tiếu Lạc không nên cậy mạnh, thắng không có việc gì, vạn nhất bại bởi Quan Y Lâm, là sẽ bị toàn lớp chê cười.
Tiếu Lạc làm một thủ thế ép xuống, ý là không có việc gì, hơn nữa hắn cảm thấy lần này có chút ý nghĩa, đặc biệt là Quan Y Lâm này, lòng tự tin bạo phát, hắn rất thưởng thức, nhưng không thích, hắn giống như là một vị tiền bối, gặp vãn bối nghi vấn, hắn nhất định phải giữ gìn tôn nghiêm và mặt mũi.
. . .
. . .
Tiếu Lạc mượn laptop của Dư Kiến Cốc, mà Quan Y Lâm là sử dụng máy tính của nàng.
Hai phần tư liệu tham số đặt ở trước mắt của hai người, Quan Y Lâm lập tức liền căn cứ những cái tham số kia bắt đầu dùng auto cad vẽ.
Tiếu Lạc không có lập tức động thủ, nghiêm túc cẩn thận xem tư liệu, công tác nhiều năm ở tập doàn, khả năng vận dụng của hắn với auto cad cũng đạt tới một độ cao mới, chú trọng tính chỉnh thể.
Loại mù quáng thúc đẩy sẽ gia tăng sai lầm, trong quá trình vẽ không ngừng uốn nắn, uổng phí rất nhiều thời gian, hắn trong đầu dự đoán lộ tuyến cùng trình tự, một bước đúng chỗ.
"Tiếu Lạc ngươi mau ra tay a, người ta vẽ ra một phần ba rồi!"
Mắt thấy trong máy Quan Y Lâm cái động cơ kia lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được mà thành hình, Quản Đồng cảm thấy sốt ruột vì Tiếu Lạc.
"Không phải là không biết nên từ chỗ nào bắt đầu vẽ a?"
"auto cad là chuyên môn của chúng ta nhất định phải nắm giữ, là thứ căn bản nhất a."
"Học trưởng mà không biết, cái này đùa lớn rồi."
Trong lớp có không ít người nhịn không được nói, vui vẻ khi nhìn thấy Tiếu Lạc làm trò cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận