Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Có lời muốn nói với ngươi

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Một tờ hiệp ước?
Nguyên lai quan hệ giữa bọn họ chỉ là một tờ hiệp ước sao?
Tiếu Lạc tự giễu cười một tiếng, xem ra là mình quá coi xem trọng mình rồi, đã quên mất nữ nhân này chỉ đang lấy mình làm bình phong, một khi gặp nam nhân thích hợp liền sẽ lập tức kết thúc quan hệ của hai người.
"Ta đã biết."
Lãnh đạm đáp lại một tiếng, trực tiếp đi vào phòng bếp.
Tô Ly thất lạc đến cực điểm, nàng chờ mong nam nhân này có thể phản ứng một chút, cho dù phẫn nộ thì cũng sẽ rất vui, thế nhưng nam nhân này không vui không buồn lại làm cho nàng cảm giác hắn không quan tâm tới quan hệ hôn nhân của bọn họ.
Khẽ thở dài một hơi, mở miệng hỏi: "Ngươi tới đây làm cái gì?"
"Nàng đói bụng, ta tới làm cho nàng chút đồ ăn." Tiếu Lạc đã vào trong phòng bếp.
Khỏi phải nói trong lòng Tô Ly rất là không thoải mái, mặt nàng không thay đổi nói: "Ta cũng đói bụng, làm phiền ngươi làm một phần cho ta, cảm ơn!"
Nói xong cũng vùi đầu tiếp tục xem sách, tựa hồ không cần Tiếu Lạc đáp ứng.
Tiếu Lạc bất đắc dĩ lắc đầu, làm thêm một phần cũng không phiền phức thêm bao nhiêu, hơn nữa lại mượn phòng bếp và nguyên liệu của người ta, làm cho nàng một phần cũng không quá đáng.
Trong tủ lạnh có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, rau quả và thịt không thiếu cái gì cả, cái này là công lao của Lý a di.
Làm là bò bít tết + trứng chần nước sôi cho Cổ Thiến Tuyết, mà làm cho Tô Ly là chuối tiêu + phiến mạch + việt quất, chuyên môn làm hai phần ăn cho hai nữ tử này, dù sao thì người trước thì thích ăn thịt, mà người sau lại chú trọng vào bảo dưỡng thân thể của mình, hơn nữa loại hoa quả hỗn hợp cũng là món mà Lý a di hay chuẩn bị cho Tô Ly, thời gian lâu dài tự nhiên hắn đã nhớ kỹ.
"Vì sao ta là Kiwi Banana Smoothie?" Tô Ly để sách xuống, mắt nhìn bữa ăn khuya trước mặt.
"Đây không phải là món ngươi thích ăn sao?"
Tiếu Lạc nhíu lông mày, "Chẳng lẽ ngươi muốn phần bò bít tết này? Ta có thể nhớ rõ ngươi không thích ăn mặn."
Vậy mà hắn biết rõ ta thích ăn cái gì? !
Nội tâm Tô Ly liền cảm động, nhưng nàng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng lại có chút u oán nói: "Ai nói ta thích ăn cái này, ta thích ăn là rau xanh khoai sọ."
"Vậy thì chỉ có thể ủy khuất ngươi một chút."
Tiếu Lạc ném câu nói tiếp theo đi thẳng ra ngoài, hắn không muốn để cho Cổ Thiến Tuyết chờ quá lâu.
Vốn đang cảm thấy rất cảm động, thề nhưng Tiếu Lạc lại làm cho Tô Ly im lặng, tức giận tới mức no bụng.
"A, Kiwi Banana Smoothie? Ai làm, Tiếu Lạc?" Lúc này, tắm rửa xong, Trầm Khuynh Nghiên ăn mặc quần áo ngủ của Tô Ly chạy xuống từ trên lầu, xem trên bàn để bữa ăn khuya, con mắt to sáng lên.
"Làm sao lại không thể là ta làm?" Tô Ly nói.
Trầm Khuynh Nghiên phốc một tiếng bật cười: "Ly, ngươi ở phương diện làm đồ ăn là không có thiên phú, ngươi xác định mình không nói chuyện cười?"
Tô Ly không muốn nói chuyện, cắn môi đỏ mọng một cái, tiếp tục xem sách.
"Ngươi có ăn hay không? Không ăn ta ăn." Trầm Khuynh Nghiên có chút thèm ăn.
"Ngươi ăn đi, ta không muốn." Tô Ly nói một câu.
Trầm Khuynh Nghiên cũng sẽ không khách khí với nàng, cầm muỗng lên ăn một miếng: "Oa, tên Tiếu Lạc làm đồ ăn ngon thật, còn tốt hơn với bảo mẫu nhà ngươi, xem ra ta đã đưa hắn vào lộn chỗ, phòng tiêu thụ không phải là nơi hắn nên đi, hắn nên đi phòng bếp của công ty ah."
"Để cho nam nhân của ta làm đầu bếp cho ngươi, ngươi muốn ăn đòn đâu!"
Tô Ly nắm lên trên ghế sa lon ném cái gối về phía Trầm Khuynh Nghiên.
. . .
. . .
Tiếu Lạc nhớ kỹ Cổ Thiến Tuyết thích ăn thịt, lại quên đi khẩu vị của nàng tốt hơn so với nữ hài thông thường.
Cho nên sau khi làm xong một phần bò bít tết, hắn liền đi tới phòng Tô Ly lần nữa, thịt dê, thịt heo, thịt gà . . . Tất cả các loại thịt đều lấy một phần, thấy vậy Tô Ly và Trầm Khuynh Nghiên trợn mắt hốc mồm, đành phải giải thích là bản thân đói bụng.
"Ăn no rồi chứ?"
Mắt nhìn chồng đìa bên cạnh, Tiếu Lạc hỏi Cổ Thiến Tuyết.
"Ân."
Cổ Thiến Tuyết rút tờ khăn giấy, rất thùy mị lau sạch mỡ.
Tiếu Lạc nhẹ nhàng thở ra, ho nhẹ một tiếng nói: "Ngươi ở Giang Thành đang rất tốt, đột nhiên chạy tới Hạ Hải làm cái gì? lòng người hiểm ác, ở Giang Thành thì chí ít có tỷ ngươi có thể chiếu cố cho ngươi, ngươi tới Hạ Hải, cũng không phải là một lựa chọn thông minh."
"Ta có năng lực bảo vệ bản thân."
Cổ Thiến Tuyết nghiêm túc nói, "Hơn nữa ngươi cũng có thể bảo hộ ta."
"Ngươi cũng không phải không biết, ta là một tên sát nhân cuồng ma trên tay dính đầy máu tươi." Tiếu Lạc cười khan một tiếng.
Cổ Thiến Tuyết lắc đầu: "Ngươi không phải."
"Phải không?"
Tiếu Lạc có chút vui mừng, hắn biết mình ở Giang Thành làm rất nhiều việc, có một số người đặt cho hắn cái biệt danh, nói hắn là ác ma giết người không gớm tay.
Kỳ thật hắn không hề quan tâm cái nhìn của người khác, chỉ cần không trái với lương tâm của mình là được.
Trầm mặc chốc lát, hắn hỏi: "Ngươi tìm đến ta là
"Ta . . ."
Trong lúc nhất thời Cổ Thiến Tuyết trả lời không được vấn đề này, nàng tìm Tiếu Lạc có việc gì, chỉ là đơn thuần muốn gặp hắn mà thôi.
Tiếu Lạc xem thấu tâm tư của nàng, nàng là loại người không thể ẩn tàng giấu diếm ý nghĩ trong lòng mình, tất cả hỉ nộ ái ố đều viết lên trên mặt, không giống Tô Ly, hoàn toàn nhìn không thấu.
"Nếu như ngày mai thời tiết tốt, ta dẫn ngươi đi Hạ Hải dạo chơi."
"Ân, tốt." Cổ Thiến Tuyết cười khẽ.
"Đúng rồi, ngươi xin tổng cục nghỉ mấy ngày?" Tiếu Lạc nói.
Cổ Thiến Tuyết lắc đầu: "Ta không xin phép."
"Không xin phép? Ngươi cứ như vậy chạy ra ngoài?" Tiếu Lạc hít vào một ngụm khí lạnh.
"Ân." Cổ Thiến Tuyết giống như nữ hài làm một chuyện sai tựa mà gật đầu.
Tiếu Lạc đem điện thoại của mình đưa cho nàng: "Ngươi bây giờ tranh thủ thời gian gọi điện cho tỷ ngươi, nói cho nàng ngươi đang ở Hạ Hải, bằng không nàng sẽ lật tung cái Giang Thành lên đấy."
Đương nhiên, không phải cì hắn quan tâm Cổ Thiến Lâm, mà là sợ Cổ Thiến Tuyết bị thành người mất tích, đến lúc đó hắn chẳng phải sẽ trở thành tội phạm lừa bán thiếu nữ ngu ngốc sao.
"Tốt a."
Cổ Thiến Tuyết để ý, nhận điện thoại, sau đó bấm số điện thoại Cổ Thiến Lâm.
Khoảng vài câu, Tiếu Lạc liền nghe được từ trong điện thoại truyền ra thanh âm rất lớn của Cổ Thiến Lâm, ý đại khái chính là trách cứ Cổ Thiến Tuyết không nói tiếng nào mà rời đi, để bọn hắn rất lo lắng.
"Tiếu Lạc, tỷ ta có lời muốn nói với ngươi." Sau khi bị Cổ Thiến Lâm quát một trận, Cổ Thiến Tuyết yên lặng đem điện thoại trả lại cho Tiếu Lạc.
Tiếu Lạc có thể sợ Cổ Thiến Lâm hay sao, đương nhiên là cầm lên nghe.
"Cổ cảnh quan, có việc gì thế?"
"Tiếu Lạc, ta không quản ngươi cho muội muội ta uống cái gì để cho nàng khăng khăng một mực đối với ngươi như thế, ngươi tuyệt đối không thể thừa cơ khi dễ nàng, chiếm tiện nghi của nàng, nếu không ta liền để ngươi trả giá đắt." Cổ Thiến Lâm cảnh cáo, nàng rất bảo vệ muội muội của mình, nếu muội muội của nàng bị Tiếu Lạc chà đạp, nàng không thể nào tiếp thu được, nàng cảm thấy mình nhất định sẽ điên mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận