Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Tiếu tiên sinh

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Một trăm điểm?
Sao có thể có chuyện đó!
Mọi người trong phòng đều khiếp sợ thất sắc, ai cũng biết, hệ thống chấm điểm của KTV rất khó đạt được một trăm điểm, cho dù là người phát minh hệ thống này tổng tự mình hát cũng không có khả năng, vừa nãy Tần Quế Nguyệt được 98 điểm đã xem như là điểm chí cao rồi, làm sao mà có thể đạt một trăm điểm?
Thật là không thể tin được!
"Tiếu Lạc, giọng hát của ngươi mà không đi tham gia giọng ca vàng đúng là quá lãng phí."
"Đúng vậy a, bình thường không lộ ra trước mắt mọi người, không nghĩ tới ngươi lại có thiên phú ca hát như vậy."
"Con gái ngươi cũng tương đối khá, hát thật tốt."
Mọi người lúc này tán dương không chút keo kiệt, đều quên Tiếu Lạc hát bài hát là vì đánh trả lại Tần Quế Nguyệt.
"Tiếu Lạc, ta ở Hạ Hải nhận thức một vị Công ty Đĩa Nhạc, ta dẫn tiến cho ngươi, lấy thiên phú hát của ngươi, thì sẽ có thành tựu không nhỏ." Quách Thanh Hạc nói rằng.
"Lớp trưởng, ta không cảm thấy rất hứng thú với việc ca hát, cám ơn." Tiếu Lạc uyển ngôn từ chối.
Quách Thanh Hạc nhíu mày: "Tiếu Lạc, ngươi hát thật là khá, nên suy nghĩ một chút rồi hãy trả lời ta."
Tiếu Lạc lắc đầu, khẽ cười nói: "Đa tạ hảo ý của lớp trưởng, ta có chuyện muốn làm của chính mình, hơn nữa ta cũng không muốn trở thành nhân vật của công chúng, vì thề nghề ca hát không thích hợp với ta."
"Như vậy a, vậy thì có chút đáng tiếc." Quách Thanh Hạc thất vọng nói.
"Tiếu Lạc, lớp trưởng đã có quan hệ với Công ty Đĩa Nhạc, ngươi nên nắm lấy cơ hội, ngươi xem ngươi bây giờ, sinh hoạt bình thản như thế, nên cho mình một cơ hội để tiến thân, vạn nhất gặp vận đỏ, chúng ta cũng có thể theo ngươi a." Có vị nam sinh khuyên.
Một nữ sinh cũng nói: "Tiếu Lạc không phải ta đã nói với ngươi rồi sao, ở thời đại học ngươi vẫn như vậy, không hiểu được lợi dụng tài nguyên bên cạnh, ra xã hội ngươi vẫn như vậy, thì tới lúc nào ngươi mới có thể thành công, sẽ vô tình đánh mất rất nhiều cơ hội."
Tiếu Lạc cười nhẹ, lần tụ hội này hắn không hài lòng chút nào, ba năm, bạn học ngày xưa đã thay đổi, trong lời luôn dính liền với lợi ích, không hề có một chút trong sang nào, hắn rất thất vọng, hắn có kỳ vọng rất cao, cho nên mới thất vọng rất nhiều.
"Xin lỗi, ta có chút việc gấp phải xử lý, trước hết xin rút lui."
Tùy tiện tìm một cái lý do, kéo Tiểu la lỵ đi ra ngoài phòng, ở đây, một khắc hắn cũng không ở nổi n
"Lão Tiếu, chờ ta."
Tiếu Lạc rời đi, Trương Đại Sơn tự nhiên cũng không muốn ngưng lại, ta cũng có chuyện, các ngươi tiếp tục chơi.
Sau đó liền cầm áo khoác theo sát Tiếu Lạc.
Mọi người không khỏi sững sờ, lập tức liền nói.
"Hai người này là thế nào, nói đi liền đi?"
"Còn tình huống thế nào, Tiếu Lạc đang buồn bực, Trương Đại Sơn có quan hệ rất thân thiết với hắn."
"Không phải là bị Quế Nguyệt nói vài câu thôi sao, như vậy mà đã khó chịu rồi."
Hồ Thủy Bình nhấc lông mày, nhỏ giọng rù rì nói: "Còn không phải do các ngươi luôn dùng bộ dạng giảng đạo với Tiếu Lạc sao, Tiếu Lạc sống như thế nào cần các ngươi giậy bảo sao, từng cái từng cái đều bày ra tư thái cao cao tại thượng ở trước mặt Tiếu Lạc, ai chịu nổi."
Hắn nói lời nà
Quách Thanh Hạc lắc đầu một cái, thở dài một tiếng nói: "A Thủy, không thể nói như thế, mọi người cũng đều là muốn tốt cho hắn, đồng học mà, lại có ai không hy vọng đối phương sống tốt, sau đó mọi người có chuyện gì khó xử, không phải là có thể giúp đợ lẫn nhau sao."
"Nhưng tất cả mọi người chúng ta không biết Tiếu Lạc như thế nào, không phải sao? Hắn luôn luôn biết điều, vạn nhất sống tốt hơn so với chúng ta, các ngươi như giảng kinh với hắn, chẳng phải là rất buồn cười sao?" Hồ Thủy Bình nói rằng.
Lời này vừa ra, toàn bộ trong phòng khách an tĩnh vài giây.
Tần Quế Nguyệt nói đầu tiên, lạnh lùng nói: "Với bộ dạng của hắn, có thể làm được cài gì, còn đùa bỡn tình cảm của Mộng Kỳ, nam nhân cặn bã như vậy, ở trong xã hội là loại chuột chạy qua đường, người người muốn đánh."
"Nói không sai, còn có Trương Đại Sơn, thô tục liên thiên, tố chất quá thấp, ta vì có đồng học như vậy mà cảm thấy đỏ mặt." Một vị nữ sinh có quan hệ tốt với Tần Quế Nguyệt căm phẫn sục sôi nói, vừa nãy Trương Đại Sơn ở đây nàng không dám nói, hiện tại Trương Đại Sơn đi rồi, nàng tự nhiên là dám nói rồi.
Có vị nam sinh phụ họa nói: "Đúng đúng đúng, thật không có tố chất, sau này nếu như lại có tụ
Làm tất cả mọi người đang nói tới Tiếu Lạc và Trương Đại Sơn, Triệu Mộng Kỳ cảm thấy bọn họ thật sự rất buồn cười, cái gì cũng không hiểu rõ liền đã khẳng định, đây không phải là tự tin, mà là mù quáng tự phụ, chẳng lẽ không biết đạo lý Sĩ Biệt Tam Nhật là nhìn với cặp mắt khác xưa sao?
"Được rồi được rồi, không nói hai người bọn họ, chúng ta tiếp tục đi." Quách Thanh Hạc vung vung tay, liền chuyển đề tài.
Lúc này, của phòng khách được đẩy ra, năm sáu tên nhân viên phục vụ nối đuôi nhau đi vào, trong tay của các nàng bưng các loại đĩa trái cây, đồ uống, rượu, đĩa trái cây cùng đồ uống, nhưng chai rượu thì làm mọi người sợ hết hồn.
"Romane Conti!"
Có nam sinh biết hàng lập tức gọi ra tên hai bình Bồ Đào Tửu đặt trên bàn, "Một bình giá thành đại khái khoảng 80 ngàn."
Hí. . . . . .
Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, 80 ngàn một bình rượu đỏ, bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ tới, dĩ nhiên ở trên thực tế đã được kiến thức.
Tên này đứng lên thấp thỏm hỏi: "Mỹ nữ, chúng ta không gọi cái gì a, các ngươi có lầm lẫn gì không?"
80 ngàn một bình, đừng nói bọn họ, ngay cả Quách Thanh Hạc cũng nhíu mày.
Nhân viên phục vụ dẫn đầu mỉm cười nói: "Tiên sinh, chúng ta không có tính sai, những thứ này đều là Sở lão bản biếu tặng, mặt khác, tất cả tiêu tốn của các ngươi torng đêm nay đều do Khách sạn Phong Diệp gánh chịu, nói cách khác, các ngươi đều được miễm phí."
Cái gì? !
Đây là cái tình huống gì?
Mọi người đều gãi đầu gãi tai, làm sao đột nhiên lại nhô ra một Sở lão bản.
Quách Thanh Hạc tò mò nói: "Xin hỏi một chút, trong miệng ngươi Sở lão bản là chỉ Sở Vân Hùng tiên sinh sao?"
"Đúng, Khách sạn Phong Diệp là sản nghiệp của Sùng Thiện Các." Mỹ nữ phục vụ lễ phép cười nói, nét cười của nàng được trải qua huấn luyện đặc thù, có thể làm cho người cảm nhận được sự phục vụ nhiệt tình.
Quách Thanh Hạc mờ mịt hỏi: "Nhưng chúng ta khôngc ó bất kỳ quan hệ gì với Sở Vân Hùng tiên sinh, hắn làm sao lại biếu tặng rượu đỏ quý như vậy cho chúng ta?"
"Nha, là như vậy, các ngươi là đồng học của Tiếu tiên sinh, Sở lão bản đặc biệt căn dặn, đồng học của Tiếu tiên sinh không cần trả tiền." Mỹ nữ phục vụ đáp.
Tiếu tiên sinh?
Tiếu Lạc?
Mọi người bỗng nhiên mở to hai mắt, trong bọn họ người trừ Tiếu Lạc thì không có ai họ Tiếu, trăm phần trăm chính là Tiếu Lạc a.
Cự đầu thượng trường Sở Vân Hùng, lại xem mặt mũi Tiếu Lạc mà miễn phí cho bọn họ, còn tặng cho bọn họ một bình rượu đắt giá như vậy, này này chuyện này. . . . . . tình huống là thế nào a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận