Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Lão nhân

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Chiến sĩ cấp C sao có thể gánh vác một đòn của Phục Y Nhân, nàng giống như con diều đứt dây, mạnh mẽ bay ra ngoài, nội lực thêm hơi ngạt, sau khi té đập xuống đất, trong miệng liền phụt lên một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng khó chịu cực điểm, cái trán chảy mồ hôi ròng ròng.
Ở trong mắt Tiếu Lạc, Cơ Tư Dĩnh là một người bạn, vì lẽ đó lúc này thấy nàng bị Phục Y Nhân bắt nạt, nói không phẫn nộ là không thể nào .
Phục Y Nhân quay đầu, trên mặt mang theo nụ cười đối với hắn nói rằng: "Nếu như nếu không muốn chết, cũng đừng động!"
Kim Cương đồng dạng không hy vọng Tiếu Lạc kích động trúng độc bỏ mình, khí tức trên người thu lại, cười phụ họa nói: "Nghe nàng, không nên lộn xộn, Tiểu Thanh Xà rất độc cò thể dễ dàng đẩy ngã một con voi lớn, nếu như cắn ngươi một cái, coi như cứu trị đúng lúc, cũng có toàn thân bại liệt."
Ngay tại lúc hắn vừa dứt lời, Tiếu Lạc trên người đột nhiên bùng nổ ra một luồng uy mãnh khí thế, một tiếng trường khiếu sắc nhọn xẹt qua trường không, phát tiết lực lượng mạnh mẽ, thân thể căng thẳng đột nhiên vọt tới trước, như mũi tên nhọn rời dây cung, tựa như lão ưng thoát tù đày, một chưởng mang theo sức mạnh như bài sơn đảo hải, mạnh mẽ vỗ tới hướng vai trái Phục Y Nhân.
Không hề có điềm báo trước nào, ai cũng không nghĩ tới trên bả vai có Tiểu Thanh Xà nhìn chằm chằm mà Tiếu Lạc lại vẫn dám lộn xộn, hơn nữa còn tập kích Độc Nữ, đây là không muốn sống nữa sao?
Những tên chiến sĩ kia không khỏi hoảng sợ thất sắc, bị cử động của Tiếu Lạc làm cho sợ đến vãi cả linh hồn.
Đồng dạng, Phục Y Nhân cũng không nghĩ tới Tiếu Lạc lại dám không nhìn Tiểu Thanh Xà của nàng, Tiếu Lạc này đầy rẫy bá đạo bàn tay phải ở trong mắt nàng càng ngày càng lớn, nàng cả kinh hoa dung thất sắc, thảng thốt đẩy ra một chưởng, đón đỡ một chưởng của Tiếu Lạc.
"Oành ~"
Hai cỗ sức mạnh hung hãn va chạm ra một tiếng vang trầm thấp, không gian phụ cận đối chưởng sinh ra từng tia rách, sau đó Phục Y Nhân nặng nề bay ngược ra ngoài, đập xuống mặt đất cách bảy tám mét.
Ở trên phương diện lực lượng, nàng tuyệt đối không thể so với Tiếu Lạc , danh hiệu "Độc Nữ", độc mới là vũ khí mạng nhất của nàng!
Kim Cương lúc này cũng mở to hai mắt, khi thấy Tiểu Thanh Xà bị Tiếu Lạc bóp nát đầu mà chết, thế nhưng trên cổ Tiếu Lạc có hai vết răng, hắn không để ý hình tượng mắng to lên tiếng: "Con mẹ ngươi, ngươi kích động cái gì a!"
Hắn là thật sự phục Tiếu Lạc rồi, cũng bị cử động của Tiếu Lạc cho làm cho không nói được gì, chính mình mới vừa nói xong chớ lộn xộn, kết quả một giây sau liền di chuyển, không chỉ có di chuyển, còn đánh bay Độc Nữ, cùng dung than thể trực tiếp đối chưởng với đôc nữ. Hắn cảm thấy Tiếu Lạc lần này là chết chắc rồi, đừng nói Tiểu Thanh Xà, chính độc trên người Độc Nữ, cũng có thể đưa gia hỏa này phải chết không thể nghi ngờ.
"Mau gọi bác sĩ! ! !"
Cơ Tư Dĩnh nhẫn nhịn cơn đau trên người, gian nan nhìn NSA chiến sĩ cuồng loạn hô.
Có người rất nhanh phản ứng lại, như một đạo Tật Phong hướng về tổng bộ y tế chạy đi, trúng độc của độc nữ, không có bác sĩ cứu trị, coi như là Chiến sĩ cấp S cũng phải đánh rắm a.
Tiếu Lạc đứng tại chỗ, bàn tay phải đen kịt một màu, hóa thành một luồng hắc khí, dọc theo cánh tay lan tràn về hướng tâm mạch, trên cổ bị Tiểu Thanh Xà cắn một cái sinh ra một cảm giác bỏng, giống như là có một nhúm hỏa diễm nhỏ đang thiêu đốt, mà cảm giác bỏng này đang không ngừng tăng lên, chu vi quanh vết thương nhanh chóng sưng đỏ lên.
Hắn lập tức ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại, thôi thúc nội lực, vận chuyển Dịch Cân kinh, dùng Dịch Cân kinh võ công luyện hóa trên người bị trúng kịch độc.
Rất nhanh, hắn tiến vào trạng thái kỳ ảo vô ngã, tuy rằng nhắm chặt mắt lại, nhưng có thể nhận biết được từng kiện đồ vật từng sinh vật trong chu vi xung quanh, cả người bốc lên mồ hôi nóng, trên đỉnh đầu hắn, có sương mù màu trắng từ phát lượn lờ bay lên.
Có Dịch Cân kinh luyện hóa kịch độc trong thân thể, sắc mặt hắn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được chuyển biến tốt, hắc khí trên bàn tay cũng dần dần tản đi, hiện tượng sưng đỏ trên cổ cũng là đang chầm chậm biến mất, vết thương nguyên bản chảy máu đen, máu đen không lâu sau liền biến thành màu đỏ tươi.
Này rất rõ ràng cho thấy dấu hiệu đã được giải độc!
Một đám chiến sĩ tất cả đều trợn tròn mắt, có thể tự mình giải độc, vẫn là giải hết độc của Độc Nữ, cái quái gì vậy là người sao?
Mỗi người đều gian nan nuốt ngụm nước miếng, tình huống của Tiếu Lạc quả thực đã lật đổ nhận thức của bọn họ, bọn họ cảm giác nhận thức của mình đều bị sụp đổ rồi.
Cơ Tư Dĩnh sững sờ.
Phục Y Nhân đồng dạng choáng váng, một đôi mắt yêu mị vô cùng, tràn ngập kinh ngạc cùng bất khả tư nghị nhìn Tiếu Lạc, độc trên người nàng có bao nhiêu bá đạo thì nàng quá rõ ràng, nếu như đổi thành những người khác, vừa đối chượng với nàng, thì cánh tay này sẽ bị phế bỏ, còn có Trúc Diệp Thanh nàng nuôi, nọc độc cường hoành, đừng nói một người, chính là mười mấy người cũng phải ngã xuống chết.
"Hắn. . . . . . Không sợ độc của ta?"
Lông mày nhỏ nhắn cau lại, đây là lần đầu gặp phải người không sợ kịch độc trên người nàng.
Kim Cương gãi gãi sau gáy, hắn cảm giác mình đủ biến thái, nhưng ở bên trong NSA, nhưng gặp Phục Y Nhân lại càng thêm biến thái, mà bây giờ, lại có một siêu cấp biến thái xuất hiện, nha không, phải nói là quái vật, không cách nào dùng lẽ thường đi suy đoán quái vật, hắn và Phục Y Nhân hai cái gộp lại, tựa hồ còn không có biến thái như người này.
Điều tức một lát sau, tất cả độc đều bị luyện hóa.
Tiếu Lạc mở mắt ra, hoạt động cái cổ một chút rồi đứng lên, lại hoạt động tay phải một chút, vừa nãy cảm giác khó chịu tất cả đều tiêu tan.
Mà mọi người chung quanh từng cái từng cái ngây người như phỗng, trố mắt ngoác mồm nhìn hắn, từ trong mắt của bọn họ, hắn thấy được sự khiếp sợ thật sâu, đương nhiên, hắn cũng biết đây là tại sao, nhưng hắn sẽ không đi giải thích cái gì.
"Hảo tiểu tử, lại tinh thông Dịch Cân kinh và Hàng Long Thập Bát Chưởng hai môn võ công tuyệt thế, quả nhiên là đệ nhất thiên hạ võ học kỳ tài a!"
Lúc này, một tiếng nói già nua vang lên, không ai có thể phân rõ nó từ đâu truyền đến, nó giống như là một loại thiên ngoại Phạm Âm, tràn ngập ở mảnh trời này, ẩn chứa một luồng khí tức khiến người ta sợ hãi.
"Vèo vèo vèo ~"
Một bóng người chắp hai tay sau lưng từ trong lầu làm việc lướt ra, chỗ đi qua, sản sinh vô số đạo hư huyễn, khiến người ta thấy không rõ diện mạo, nhưng cũng rất xác định hắn rất lợi hại, tốc độ di động kinh người như thế, phảng phất như súc địa thành thốn, một bước chính là mấy trượng.
Tiếu Lạc chỉ cảm thấy trước mắt loáng một cái, nhìn chăm chú tập trung, một lão nhân gầy trơ cả xương đột nhiên đứng ở trước mặt của mình, híp một đôi mắt già nua vẩn đục, cười tủm tỉm đánh giá chính mình.
Lão nhân râu tóc bạc trắng, trên mặt điêu khắc nếp nhăn dãi dầu sương gió, mặc trên người một kiểu áo Tôn Trung Sơn mộc mạc.
Xem ra rất phổ thông, thế nhưng không ai sẽ cảm thấy hắn phổ thông, loại phương pháp di động như Súc Địa Thành Thốn, liền khiến người ta sinh ra kính sợ từ sâu trong linh hồn.
Tiếu Lạc theo bản năng lui về phía sau vài bước, cảnh giác nhìn lão nhân này, lão nhân cho hắn một loại cảm giác ngột ngạt vô hình, hắn rõ ràng lão nhân này rất mạnh, mạnh bao nhiêu, hắn không muốn đi thử nghiệm.
Khi nhìn thấy lão nhân này, Kim Cương và Phục Y Nhân đều là lặng yên, những khác chiến sĩ không biết thân phận của ông lão, nhưng bọn họ biết, đó là nhân vật cấp nguyên lão, từ kháng chiến thắng lợi thành lập nước Tân Hoa, hắn cũng đã ở NSA, ông cụ, một thân võ công có thể dung hai chữ "Khủng bố" để hình dung, lãnh đạo cấp cao ở Hoa quốc mọi người hết sức kính trọng lão tiền bối này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận