Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Có cứu hay không

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Bóng đêm đen như mực, cảm thấy không khí rất nặng nề!
Trương Đại Sơn đem xe dừng ở một ngọn núi ngoại ô thành phố, hai người dựa vào đầu xe, nhìn xuống Giang thành dưới chân núi.
Dưới sự bao phủ của bóng đêm, Giang thành giống như là một con vật đang nằm sấp trên mặt đất, toàn thân phát ra ánh sáng, ánh sáng trên người chiếu lên sáng cả nửa bầu trời. Ánh đèn nê ông sặc sỡ loá mắt, có lúc tựa như thác nước đổ xuống từ trên chín tầng trời, có lúc như tinh linh, bay lượn khắp nơi, lại có lúc hóa thành cánh đồng hoa, làm người ta hoa cả mắt.
"Đánh rất thoải mái a, đã rất lâu rồi không được thống khoái như vậy."
Trương Đại Sơn thở ra một hơi dài, quay đầu nhìn về phía Tiếu Lạc, "Lão Tiếu, ngươi như thế nào, vừa rồi không có bị thương chứ?"
"Ta có thể bị thương gì!" Tiếu Lạc nói.
"Nói cũng đúng, ngươi đại nạn không chết, liền biến thành siêu nhân rồi, phải bị thương thì cũng là người khác bị." Trương Đại Sơn lấy ra một điếu thuốc nhen lửa ngậm lên môi, hưởng thụ lạc thú lên nuốt mây nhả khói.
Tiếu Lạc không có tiếp lời của hắn, đi về phía trước vài bước, nhìn chung quanh một chút, phát hiện không có bất kỳ xe cộ nào đi qua, hai chân hơi giang rộng, mở ra dây lưng liền lấy cái nối dõi tông đường ra.
"Thật không có tố chất!"
Trương Đại Sơn mắng một câu, nhưng cũng đi tới vài bước, vai sóng vai cùng Tiếu Lạc đứng thẳng, kéo dây lưng, ‘ xuỵt xuỵt’ ..., cúi đầu liếc nhìn đồ chơi phía dưới của Tiếu Lạc, không khỏi cả kinh mở to hai mắt, "Mẹ nó, lão Tiếu, vồn liếng của người cũng lớn quá chứ hè, lớn như vậy, có thể so sánh với nam chính của phim quốc đảo rồi."
Tiếu Lạc nghiêng đầu qua, lườm hắn một cái, trách mắng: "Chết đi sang một bên!"
Nói xong, thân thể chuyển hướng, mới đầu là bắn nước về phía trước nhưng lại đột ngột chuyên 90 độ, bắn về phía Trương Đại Sơn.
Trương Đại Sơn giống như bị điện giật nhảy về phía sau, nổi trận lôi đình: "Em gái ngươi a, ướt hết giày của lão tử rồi."
Tiếu Lạc đương không nghe thấy, sau khi đái xong, liền kéo khóa quần lại, liền chạm rãi trở lại xe.
"Thời gian không còn sớm, ta nên về rồi, bằng không cửa lớn ký túc xá sẽ khoá cửa."
"Người anh em, ngươi lại còn coi mình là sinh viên đại học, lại lo lắng vào không được ký túc xá."
Trương Đại Sơn liếc nhìn điện thoại di động, vẻ mặt trở nên hèn mọn, "Hiện tại vào lúc này, là lúc bắt đầu cuộc sống về đêm, có rất nhiều nữ nhân đang ngồi ở quán ăn đêm chờ đợi các nam nhân tới lâm hạnh, ngươi lại muốn đi về, ngươi bị yếu ah."
"Nguyên tắc của ta sẽ không thay đổi, muốn đi thì tự ngươi đi, mau lên xe, chở ta về Hoa Vũ."
Tiếu Lạc ngữ khí rất kiên quyết, hắn chắc chắn sẽ không thông đồng cùng Trương Đại Sơn làm chuyện bậy, nguyên nhân là từ nhỏ hắn đã được gia đình giáo dục, phải giữ mình trong sạch, nếu là nam nhân mà không quản được lão nhị dưới, thì sẽ không đạt được nhiêu thành tựu.
Trương Đại Sơn nhíu mày, thở dài một tiếng: "Được được được, không kéo ngươi xuống nước, chờ sau này ta có bạn gái, ta nhất định cũng có thể từ bỏ cái ham mê này, hiện tại thì thôi, chơi gái như chơi ma túy, là sẽ nghiện."
"Ít nói lời vô nghĩa, không phải là do tự chủ kém sao." Tiếu Lạc khinh thường hừ nhẹ một tiếng.
"Ngươi hiểu cái trứng gì, căn bản là không hưởng qua tư vị nữ nhân, ngươi không có quyền lên tiếng, có biết hay không, ở trong nháy mắt khi lên đỉnh sẽ sinh ra cảm giác tươi đẹp không thể nào tưởng tượng được, lại như một ngôi sao đã tắt, có thể đem toàn bộ linh hồn hút vào, cho ngươi không ngừng mà bứt lên trước, càng là bứt lên trước, loại kia tươi đẹp vui vẻ thì càng mãnh liệt, ngươi. . . . . ."
"Lăn, chớ ở trước mặt ta mà nói chuyện YY!"
Tiếu Lạc cau mày cướp lời, trực tiếp lấy cái gối dựa lưng dùng sức nén vào Trương Đại Sơn.
Trương Đại Sơn phản ứng nhanh, tay phải duỗi một cái liền tiếp được, nhe răng cười nói: "Khà khà. . . . . . Như thế nào, động tác của ca rất soái phải không, làm liền một mạch, gọn gàng nhanh chóng."
Đang chìm đắm trong cảm giác hài lòng, sắc mặt chợt biến, cúi đầu nhìn, bởi vì không có dùng hai tay nắm giữ cái phía dưới, cái nối dõi tông đường của hắn làm loạn một trận, quần ướt một đám lớn: "Khe nằm, soái ca cái lìn gì, hắn tè ra quần rồi!"
"Đây chính là kết cục của kẻ đắc ý." Tiếu Lạc nhíu mày, thoải mái cười lên.
Mười giờ tối, ngoại trừ mấy con cú đêm, số lượng người lưu thông trong phố lớn ngõ nhỏ của Giang thành giảm xuống rất nhiều.
"Mẹ nó hỗn đản, cái phần mềm này thật là ngu mà, lại dẫn ca vào một ngõ cụt."
Trương Đại Sơn ngồi ở vị trí tài xế, nhìn bản đồ trên điện thoại di động chửi bới, mà âm thanh hướng dẫn còn đang không ngừng tái diễn ‘xin mời đi thẳng, không chuyển hướng’, làm Trương Đại Sơn tức giận ném cài điện thoại đi, "Cái con me nó, cái phần mềm ngu ngốc, phía trước là một bức tường mà còn muốn ta thẳng, khiến cho lão tử tức giận."
Tiếu Lạc cầm điện thoại di động lên liếc mắt nhìn, sau đó lắc đầu nói rằng: "Không phải phần mềm có vấn đề, là đầu óc ngươi có vấn đề, ngươi đi nhầm rồi, trên bản đồ biểu hiện con đường tại một giao lộ, song song với con hẻm này, khoảng cách không xa."
Trương Đại Sơn có chút không tin cầm điện thoại di động lên nhìn, đem bản đồ phóng to ra, rốt cục xác định là chính mình đi nhầm, không khỏi mặt đỏ ửng, ngoài miệng cũng không thừa nhận: "Dựa vào, vẫn là do nó ngu ngốc, không phân biệt được ngõ cùng con đường, độ chính xác quá kém."
"Đừng nói nhiều, mau mau quay đầu đi ra ngoài!" Tiếu Lạc nghiêm từ nói.
"Biết rồi người anh em."
Trương Đại Sơn thở dài một tiếng, chậm rãi quay đầu xe.
Cũng đúng lúc này, nhìn thấy ở đầu ngõ có mấy cái bóng người, mượn ánh sáng từ một chiếc đèn trong con hẻm có thể nhìn thấy được, tổng cộng có sáu người, năm nam, một người khác là nữ tử.
Cô gái kia bị này năm tên nam tử bao quanh, thử mấy lần muốn lao ra từ trong vòng vây của bọn họ, kết quả đều bị đẩy về, mà vòng vây do năm nam tử này càng ngày càng nhỏ lại, đã có người đưa tay, ăn đâu hũ ở trên người cô gái.
"Ôi trời ơi, ban ngày ban mặt, giữa thanh thiên bạch nhật, lại còn có người đùa giỡn phụ nữ!" Trương Đại Sơn nhìn Tiếu Lạc nói rằng.
Ban ngày ban mặt? giữa thanh thiên bạch nhật?
Em gái ngươi a, bây giờ là đêm tối!
Tiếu Lạc thật muốn mắng to một trận.
"Thả ta ra, các ngươi thả ta ra!"
Lúc này, tiếng khóc của nữ tử từ bên kia truyền đến mang theo tiếng quát, nhưng bị hai tên nam tử bắt lấy cánh tay, mặt khác ba người đàn ông thì tại thô lỗ lôi kéo quần áo trên người nàng.
"Ta ngất, như thế là dã man thô bạo, vai trắng toát đều lộ ra hết, bọn cầm thú này chuẩn bị dùng sức mạnh."
Trương Đại Sơn con mắt đều xem thẳng, nói thật, chính mắt nhìn thấy loại chỉ có ở trong phim đảo quốc, hình ảnh bạo lực, máu huyết của hắn cũng sôi trào, sau đó nhìn về phía Tiếu Lạc, hỏi, "Có cứu hay không?"
Tiếu Lạc đang chờ nói, Trương Đại Sơn nhưng giành trước trả lời: "Đương nhiên cứu rồi có phải không, thật là trắng, món ăn ngon như thế quyết không thể tiện nghi cho tụi cầm thú được!"
Vừa dứt lời, liền chuyển đèn xe từ chế độ chiếu gần sang chết độ chiếu xa.
Ánh đèn loá mắt giống như Sứ giả từ quang minh thế giới giáng lâm, chiếu sang tất cả mọi thứ ẩn giấu ở trong bóng tối.
Năm tên đang xâm phạm cô gái sợ hết hồn, một tên chuẩn bị muốn móc ra lão nhị vội vàng đem dây lưng kéo lên, ngược lại từ bên hông rút ra một cái dao găm sắc bén, hướng Tiếu Lạc cùng Trương Đại Sơn bên này hung tợn la hét: "Mẹ kiếp ai? Muốn chết a, tắt đèn đi!"
Mặt khác có hai tên nam tử cũng là lấy ra hung khí, không nói hai lời, chạy thẳng tới xe của Trương Đại Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận