Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Chọc giận

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
"Thật là lợi hại a!"
"Đúng vậy a, không hổ là muội muội Cổ Thiến Lâm, quá mạnh mẻ."
"Trong chúng ta, nàng là người ưu tú nhất, kết quả đặc huấn vị trí đệ nhất không phải là nàng thì ai có thể!"
Một đám học viên cảnh sát hỗ trợ nhìn về phía Cổ Thiến Tuyết ánh mắt tràn đầy sự kính nể, chiến đấu với huấn luyện viên không chỉ qua mười chiêu, mà trực tiếp đánh bại huấn luyện viên, quả nhiên thật là đáng sợ.
"Ta cảm giác nàng một quyền có thể đánh chết ta. . . . . ." Lưu Thiết Oa bưng mặt ngượng ngùng nói.
Tiếu Lạc cười cợt, không có phát biểu bất kỳ ý kiến nào, có điều trong lòng cũng phi thường thưởng thức thân thủ của Cổ Thiến Tuyết, xác thực rất mạnh.
"Còn có người muốn nghỉ nữa không?" Diêm vương lúc này lại lớn tiếng hỏi.
Không ai dám đáp, bọn họ không có thân thủ như Cổ Thiến Tuyết, đi tới chính là bị đánh, căn bản không có khả năng chịu được mười chiêu của Phong Tử Tiêu.
Diêm vương đưa ánh mắt rơi vào người Tiếu Lạc, cười hỏi: "Tiếu Lạc, ngươi không thử xem?"
Xa xa, nguyên bản Cổ Thiến Tuyết sắp rời đi liền dừng bước, hơi nghiêng nhìn, nhìn Tiếu Lạc, ánh mắt linh động tựa như đang mong đợi cái gì.
Những người khác, lúc này cũng dồn dập nhìn về phía Tiếu Lạc, trên khuôn mặt hiện lên sự bất ngờ.
"Tại sao Diêm huấn luyện viên lại hỏi hắn?"
"Ta cũng nghĩ không thông, nếu như không phải Diêm huấn luyện viên gọi tên hắn, ta không biết trong chúng ta có một người như thế."
"Xuỵt. . . . . . Không được nghị luận đồng nghiệp của chính mình."
Có người châu đầu ghé tai nhỏ giọng biểu đạt sự nghi ngờ của mình, cũng có người khuyên bọn họ yên tĩnh không nên nói chuyện.
Tiếu Lạc cũng không nghĩ sẽ bị Diêm vương điểm danh, bước lên trước, hồi đáp: "Báo cáo, ta sống không qua nổi mười chiêu."
Hắn không cần thiết cố ý biểu hiện trên võ đài, chuyện này đối với hắn không có chút ý nghĩa nào.
"Nha? Ngươi không có tự tin?"
Diêm vương nhìn Tiếu Lạc, ngữ khí trở nên hơi trêu tức, "Trực giác của ta nói cho ta biết, ngươi có thể thử một lần."
Tiếu Lạc không hề trả lời hắn, chỉ là lắc lắc đầu.
"Một tên vô dụng, những người khác đều lên thử một lần, ngươi thì lại sợ chết, ngươi xác định là đến làm cảnh sát hỗ trợ ?" sắc mặt Diêm vương chìm xuống nói.
"Báo cáo, khi đã biết thực lực của mình rồi, thì không cần thiết phải làm việc không có ý nghĩa." Tiếu Lạc hời hợt trả lời.
Diêm vương cười gằn: "Ngay cả thử nghiệm cũng không dám, sao giống đàn bà quá vậy."
"Tiếu Lạc, đừng như đàn bà, là đàn ông liền lên thử một chút!" Phong Tử Tiêu Trên võ đài cũng nói khích.
Tiếu Lạc nói: "Báo cáo, ta không muốn đánh, được không?"
"Được!"
Diêm vương có chút tiếc hận nói, "Ngươi đã không muốn, quên đi."
Hắn lại đưa tay nhấc gọng kính, xoay người.
Cũng vào lúc này, Diêm vương đột nhiên làm khó dễ, bỗng dưng thân thể đột nhiên vọt tới trước, như mũi tên rời cung, tựa như một con chim Ưng thoát khỏi lồng giam, đạp bước năm lần, lăng không bay vụt lên, vượt qua bốn năm mét, lúc mọi người trợn mắt ngoác mồm, liền tung ra một Thiết Quyền, thẳng đến bộ mặt của Tiếu Lạc.
Tốc độ kết hợp cùng lực lượng, cú đấm này cương mãnh bá đạo, quyền phong gào thét, nếu như bị đánh trúng, có thể tưởng tượng được hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
"Cẩn thận!"
Lưu Thiết Oa kinh hãi đến biến sắc, lên tiếng nhắc nhở.
Tiếu Lạc đồng dạng cũng không ngờ Diêm Vương lại đột nhiên ra tay, trốn thì không trốn được, chỉ biết đem hai tay giao nhau bảo vệ trước mặt, cú đấm của Diêm vương vững vàng đánh vào hai cánh tay của hắn.
"Oành ~"
Sức mạnh kinh khủng mãnh liệt, Tiếu Lạc hơi thay đổi sắc mặt, như một viên đạn pháo bay về đằng sau, va chạm vào vách tường phía sau lung vang nên một tiếng nặng nề, sau đó quỳ một gối xuống mặt đất.
Rất nhiều người cũng không thấy rõ là có chuyện gì, không hiểu được trợn to hai mắt, hoặc là dùng tay xoa hai mắt, mọi người đều kinh ngạc tại chỗ khi nhìn thấy Tiếu Lạc bị Diêm Vương dùng một quyền đánh bay bốn năm mét.
"Lão Diêm. . . . . ."
Trên võ đài Phong Tử Tiêu lộ vẻ không hiểu, thăm dò trình độ của Tiếu Lạc hắn không có ý kiến, thế nhưng cú đấm vừa nãy có sức mạnh vô cùng mãnh liệt, vận dụng cả nội lực, Tiếu Lạc có thể chịu đựng được sao?
Mà mắt thấy Tiếu Lạc quỳ một chân xuống đất không có động tĩnh gì, Diêm vương cũng hơi cau mày, tự lẩm bẩm một tiếng: "Chẳng lẽ là ta nhìn lầm rồi sao?"
Vừa dứt lời, Tiếu Lạc đột nhiên vỗ tay một cái phủi đi tro bụi trên cánh tay rồi đứng lên.
Hắn. . . . . . Hắn lại không có chuyện gì?
Một đám cảnh sát hỗ trợ đều biến sắc.
Ở nơi xa Cổ Thiến Tuyết cũng là lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Ngươi rất muốn biết thực lực của ta?" Một câu âm lãnh vang lên.
Tiếu Lạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Diêm vương, nguyên bản sự nho nhã lãnh đạm trên mặt đột nhiên biến thành lạnh lùng nghiêm nghị, hắn không muốn kiêu căng, nhưng không đại biểu hắn bị đánh cũng không dám ho một tiếng, cú đấm của Diêm vương phi thường mạnh, mạnh tới nỗi đủ để một người bình thường gãy xương sườn, huấn luyện viên thì làm sao, khi tức lên thì coi như ngươi là Thiên Vương lão tử ta cũng đánh ngươi.
Sắc mặt Diêm vương hơi đổi một chút, khiếp sợ với Tiếu Lạc giờ khắc này trên người tán lộ ra khí thế âm lãnh.
Sau đó khẽ mỉm cười: "Quả thật rất muốn, ta hi vọng ngươi có thể sử dụng toàn lực của ngươi để đánh bại ta!"
"Ngươi chắc chắn chứ?" Tiếu Lạc cười lạnh một tiếng.
"Phi thường xác định, ta ở trại huấn luyện này quá lâu rồi, đã rất lâu chưa từng gặp qua đối thủ, hi vọng ngươi có thể mang cho ta sự bất ngờ và kinh hỉ."
Diêm vương gỡ mắt kính xuống, ném qua một bên, hắn có một loại trực giác, Tiếu Lạc là một con dã thú, mà cú đấm của hắn, đã chọc giận con thú hoang này rồi, làm thợ săn, không cảm thấy kinh hoảng, mà cảm thấy rất hưng phấn.
"Thỏa mãn ngươi!"
Tiếu Lạc hừ nhẹ một tiếng, thân hình đột nhiên bay lên, hai chân đạp mạnh xuống đất, lấy tư thế vô cùng cuồng dã nhảy lên trên không, nhanh như tia sáng, trong chớp mắt, uy chấn toàn trường, làm cho tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau.
Sau đó một quyền mang theo uy thế ngập trời, như một tòa đại sơn ầm ầm xung kích tới Diêm vương.
Quả thực là vô cùng uy mãnh bá đạo!
Sắc mặt Diêm vương chợt biến, lập tức lui về phía sau, tránh né trọng quyền của Tiếu Lạc.
Nắm đấm đột phá tầng tầng hư không dán vào cằm của hắn, giống như sao rơi oanh tạc trên mặt đất.
Chỉ nghe "Oành" một tiếng vang thật lớn, sức mạnh càn quấy, kình lực xung kích, nhất thời cát bụi bay tung toé, Diêm vương bị cú đấm bộc phát ra kình lực mạnh mẽ đẩy lui bốn năm bước mới miễn cưỡng ổn định lại thân hình, lúc định thần nhìn lại, liền há hốc mồm tại chỗ, một quyền của Tiếu Lạc lại đánh bể gạch sứ trên mặt đất, trên mặt đất xuất hiện một cái hố bằng một bát ăn cơm.
"Rầm ~"
Diêm vương không nhịn được nuốt một hớp nước miếng, sắc mặt khó coi tới cực điểm, thầm nghĩ: tên này là người?
Lưu Thiết Oa cũng sợ ngây người, trố mắt ngoác mồm.
Con mắt của Cổ Thiến Tuyết cũng hiện lên sự khiếp sợ, không nghĩ tới Tiếu Lạc sẽ mạnh như vậy.
Một đòn không có kết quả, Tiếu Lạc ngẩng đầu lên, một đôi mắt như là dã thú nhìn về phía Diêm vương.
Cả người Diêm vương toát mồ hôi lạnh, tuy rằng hắn trải qua một quãng thời gian huấn luyện ở Thiếu Lâm tự, luyện một bộ nội công quyền pháp, nhưng hắn rất vững tin mình không phải là đối thủ của Tiếu Lạc, liền đưa tay ra ngưng chiến, nói: "Được rồi được rồi, ta đã biết được thực lực của ngươi."
"Không muốn tìm hiểu rõ hơn một chút ah?" Tiếu Lạc lạnh lùng nhìn hắn.
Nghe nói lời ấy, sắc mặt Diêm vương đỏ lên, có điều có học viên ở đây, cũng không thể bị mất mặt, vì lẽ đó cố gắng trấn định, vội ho một tiếng dứt khoát nói: "Không cần, ta đã hiểu tất cả thực lực của ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận