Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Ngươi đi làm cái gì

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Thu thập dấu vết trong phòng một lần, đổi lại một tấm ra giường mới, Tiếu Lạc liền đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, dưới tác dụng của thuốc, tối hôm qua Tô Ly quá điên cuồng, để lại rất nhiều ấn ký trên cổ của hắn.
"Cần hai ba ngày mới có thể hoàn toàn tiêu tán hết a."
Tiếu Lạc âm thầm nghĩ.
Thay đổi một bộ áo lông màu đen, liền đi tới cửa nhà Tô Ly.
Ba bữa cơm đều do Lý a di chuẩn bị đây là điều trên hiệp nghị đẵ viết, vì có thể đóng tốt vai phụ thân của Tiểu Bối, vừa vào cửa, trong đại sảnh chỉ có Lý a di đang bận rộn, bình thường Tô Tiểu Bối sẽ chạy tới chạy lui trong đại sảnh như một tiểu thiên sứ.
"Tối hôm qua Tiểu Bối thức chờ đợi Tiếu tiên sinh và tiểu thư, đến khuya mới chịu ngủ, bây giờ còn chưa dậy đâu." Lý a di nói.
"A, nguyên lai là như vậy."
Tiếu Lạc gật đầu, liền ngồi xuống trước bàn ăn, chuẩn bị dùng bữa sáng của hắn.
Lý a di lúc này đi tới, mắt nhìn lên lầu hai, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Tiếu tiên sinh, ngươi biết tiểu thư xảy ra chuyện gì không? xem khí sắc của nàng không được tốt cho lắm, còn giống như vừa mới khóc, đi phòng ta nhìn Tiểu Bối rồi trở về phòng của nàng, vẫn chưa có đi ra, ta gọi nàng ăn điểm tâm nàng cũng không để ý."
"Có thể là gặp một chút việc làm bực mình thôi mà!"
Tiếu Lạc có chút chột dạ nói, hắn cũng không thể ăn ngay nói thật a.
Lý a di lắc đầu, gương mặt nghiêm túc: "Không phải, a di là người từng trải, bộ dáng tiểu thư thoạt nhìn như là . . ." Nhìn quanh hai bên một vòng, xác định không có người khác nghe lén, mới nhỏ giọng giảng, ". . . Trạng thái giống như lần đầu tiên bị nam nhân cướp đi."
Nghe lời nói này, Tiếu Lạc giật cả mình, nghĩ thầm: Đúng là gừng càng già càng cay mà, việc này mà cũng có thể nhìn ra.
"Khụ khụ . . ."
Vội ho một tiếng, cố ý nghiêm mặt, "Lý a di, sự tình của Tô tiểu thư, chúng ta cũng không bên bàn luận."
Lý a di vội vàng gật đầu: "Tiếu tiên sinh nói đúng, là ta quá lắm miệng." Trong lòng có chút tự trách, ý thức được bản thân phạm vào điều tối kỵ, thế mà lại nhiều chuyện việc của chủ nhân, nàng thấp thỏm nhìn Tiếu Lạc, "Tiếu tiên sinh, ta . . ."
"Yên tâm đi, ta sẽ không nói cho Tô tiểu thư đâu." Tiếu Lạc mỉm cười nói.
"Cám ơn ngươi."
Trên mặt Lý a di xuất hiện một nụ cười, hòn đá treo trong lòng cũng được hạ xuống.
Không bao lâu, La Bình Hương cũng đến, cùng đến với nàng còn có người đại diện của Tô Ly là Sài Chí Anh.
Một gương mặt trái soan, bề ngoài mặc dù không kinh diễm, nhưng ngũ quan và dáng dấp cũng rất cân xứng, một mái tóc đen nhánh, được cắt tỉa thật chỉnh tề, người mặc trang phục nghề nghiệp màu đen, khí tràng rất tốt.
Khi nhìn thấy Tiếu Lạc, trên mặt Sài Chí Anh liền lộ ra biểu lộ chán ghét, nàng đương nhiên biết rõ Tô Ly thuê Tiếu Lạc đóng vai phụ thân của Tô Tiểu Bối, nếu Tô Ly quyết định, nàng sẽ không can thiệp, nhưng cái này cũng không trở ngại nàng chán ghét Tiếu Lạc.
Vừa tiến đến liền nhịn không được nói móc Tiếu Lạc: "Đúng là dạng chó mặc da người, cũng ngăn không được khí tức bẩn thỉu trên người!"
Ở trong mắt nàng, Tiếu Lạc chính là một tên dân đen giãy dụa tại tầng dưới chót của xã hội, không cùng một cái giai tầng với các nàng.
"Ai sáng sớm đã phát rắm rồi, thực thối, La tiểu thư, ngươi ngửi thấy không?" Tiếu Lạc cố ý phẩy phẩy trước mũi mà nói.
La Bình Hương giật nảy mình, nàng e ngại Sài Chí Anh, đó là một nữ nhân nghiêm khắc và bá đạo, nàng không ít lần bị Sài Chí Anh quở trách, nàng giống một tỳ nữ hầu hạ ở bên hoàng hậu nương nương có tính tình không tốt vậy, lúc nào cũng kính sợ vạn phần với Sài Chí Anh, khi Tiếu Lạc nói ra lời này, nàng liền vội vàng lắc đầu ra hiệu hắn không nên trêu chọc Sài Chí Anh.
Sài Chí Anh bị tức trừng lớn hai mắt, quát lớn: "Họ Tiếu, ngươi có tin không ta làm ngươi chịu không nổi, làm ngươi lăn ra khỏi Hạ Hải!"
"Không có ý tứ, không tin." Tiếu Lạc xoay người, thản nhiên nói.
"Ngươi . . ."
Sài Chí Anh nghiến răng nghiến lợi, hai tay nắm nắm chặt nắm đấm.
Lúc này, gian phòng lầu hai mở ra, sắc mặt Tô Ly thoạt nhìn hơi có chút tiều tụy đi ra, quần lụa trắng noãn, mái tóc đen nhánh vén lên thật cao cẩn thận tỉ mỉ, mặt như thanh thủy, gương mặt tinh xảo tịnh lệ toát ra một cỗ cao ngạo và lạnh lùng.
"Tỷ, ngươi xảy ra chuyện gì?"
La Bình Hương bận bịu chạy lên đỡ nàng.
Tiếu Lạc cũng thiếu chút nhịn không được tiến lên dìu nàng, lần thứ nhất đối với một nữ nhân mà nói rất trọng yếu, đối với Tiếu Lạc mà nói cũng trọng yếu giống như vậy, mặc dù không có bất luận cảm tình gì với Tô Ly, nhưng Tô Ly là nữ nhân đầu tiên của hắn là sự thật không thể chối cãi, nội tâm của hắn tự nhiên sinh ra dục vọng phải bảo vệ.
"Ta không sao, không cần dìu ta."
Tô Ly phất phất tay, ra hiệu La Bình Hương không cần dìu nàng, nàng là cẩn thận từ trên lầu đi xuống, việc che giấu rất tốt, nhưng lúc đi tới bữa ăn trước bàn và ngồi xuống, nàng trên cái trán như bạch ngọc kia vẫn toát ra mồ hôi chảy ròng ròng, sắc mặt cũng trở nên có chút trắng bệch.
"Ngươi nên chú ý nghỉ ngơi nhiều một chút." Tiếu Lạc nhìn xem nàng, đề nghị.
Tô Ly lạnh lùng nhìn hắn một cái, mang theo một tia u oán, phẫn nộ, không cam lòng, nhưng cuối cùng cái gì đều không nói, cầm lấy một ổ bánh bao, chấm sữa bò rồi nhai ngầu nghiến nuốt xuống.
"Ly ly, thân thể ngươi không thoải mái sao?" Sài Chí Anh quan tâm hỏi.
"Một chút phong hàn nhỏ, không có gì đáng ngại." Tô Ly nói.
"Vậy hôm nay thông cáo . . ."
"Hoãn."
Tô Ly hai chữ đáp lại.
Sài Chí Anh hơi cau mày: "Hoãn? Đây chính là Lý tổng . . ."
"Ta nói lui!"
Tô Ly ngẩng đầu, ngữ khí không cho người khác cãi lại.
Sài Chí Anh ngẩn người, không biết tại sao Tô Ly lại phản ứng lớn như vậy, đành phải gật đầu: "Cái kia . . . Tốt a."
Liền lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại của Lý tổng, uyển chuyển cự tuyệt cuộc hẹn, đồng thời biểu đạt chân thành áy náy, nguyện ý bồi thường phí vi phạm hợp đồng, sau đó lại nói một chút lời xã giao, bảo trì con đường sau này, để sau này còn có thể có cơ hội hợp tác.
Lúc này, chuông cửa bị người nhấn vang.
Lý a di tiến đến mở cửa, người đến là Dương Hoành Chí.
Dương Hoành Chí vô cùng lo lắng chạy tới, đêm qua, hắn thuyết phục Tô Ly mẫu thân cho Tô Ly uống thuốc, muốn bá vương ngạnh thương cung, hơn nữa còn thuốc là nhập khẩu từ nước ngoài, dù cho liệt nữ cũng sẽ biến thành đãng phụ, nếu thành thì tất cả mọi chuyện đều làm xong, kết quả nửa đường giết ra một Trình Giảo Kim đem Tô Ly đi, theo Tô Ly mẫu thân miêu tả bộ dáng người kia, hắn lập tức liền liên tưởng đến Tiếu Lạc đóng vai phụ thân của Tô Tiểu Bối.
Lúc đầu tối hôm qua hắn muốn chạy tới ngay, nhưng bởi như vậy chẳng phải là lậy ông tôi ở bụi này sao, không đánh đã khai ah, sở dĩ nhẫn nhịn đến buổi sáng hôm nay, tới xác nhận tình huống một chút, nếu như hấp tấp cưới một tân nương, kết quả lại làm cho người khác động phòng, hắn liền có ý nghĩ muốn tự tử.
Khi hắn chạy tới đây, trong lòng hắn liền cảm thấy bất ổn, tâm thần liền bất an, cầu gia gia và nãi nãi phù hộ Tô Ly vẫn còn thuần khiết, không có bị điếm ô, phù hộ cái tình dược kia không có hiểu quả bá đạo giống như trên quảng cáo nói.
"Dương Hoành Chí, ngươi đi làm cái gì?"
Trong mắt Tô Ly hiện ra một chút tức giận, dùng sức vỗ bàn một cái lạnh lùng quát.
Dương Hoành Chí có tật giật mình, bị dọa đến thân thể mãnh liệt khẽ run rẩy, trên mặt cười theo ý: "Ly nhi ngươi xem ngươi, sao lại không chào đón ta như thế, ta vừa vặn chạy bộ đi ngang qua nơi này, tiện đường ghé thăm người thôi mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận