Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Không cần nhịn nữa

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Trên mặt Tiếu Lạc lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nếu như sớm biết lần tụ hội này tẻ nhạt như thế, khiến người ta không nhìn thấy một chút xíu tình nghĩa đơn thuần của ngày xưa, cho dù Trương Đại Sơn nói toạc cuống họng, hắn cũng là sẽ không tới, tất cả đều là khoe khoang công việc hiện tại cùng bạn trai, nịnh nọt, còn có những người cái gì cũng không rõ mà lúc nào cũng tự cho là đúng.
Nói thật, hắn còn ở tới bay giờ, đều vì mặt mũi và tình cảm bạn học ngày xưa, chứ nếu không hắn đã bỏ về từ lâu rồi.
" Tiếu Lạc, ngươi nhất định phải hát, nhất định phải hát, đây là thi đấu, ta kịch liệt yêu cầu ngươi phải hát!" Hồ Thủy Bình kích động nói.
Chuyện cười, tất cả mọi người đều trên 60 điểm, chỉ có hắn dưới 60 điểm, hơn nữa còn là 11 điểm, mặt mũi đều bị mát sạch, thời đại học hắn rất hiếm thấy Tiếu Lạc hát, vì vậy liền suy đoán Tiếu Lạc hát cũng không tốt, sau khi hát xong được chấm điểm, vậy hắn sẽ không phải là người thấp điểm nhất, cho dù Tiếu Lạc có điểm cao hơn hắn một chút cũng không liên quan, chí ít không phải một mình hắn có điểm thấp như vậy.
"Đúng rồi đó Tiếu Lạc, trước giờ chưa từng nghe ngươi hát đây, hiện tại có cơ hội, ngươi không thể rút lui như vậy." Đường Uyển để điện thoại di động xuống nhìn Tiếu Lạc.
"Nhanh hát bài hát để thể hiện khả năng của mình đi."
"Thời điểm nên thể hiện thì liền thể hiện đi, nói thật, Tiếu Lạc, ngươi nên sửa đổi tính cách của mình một chút."
"Ở đây đều là đồng học, coi như hát không được, mọi người cũng không cười đâu, ngươi xem A Thủy, hát như gào khóc thảm thiết mọi người cũng không dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn mà."
Mọi người cũng khuyên nhủ.
Hồ Thủy Bình thì mặt đen lại nhìn nữ sinh nói hắn hát như gào khóc thảm thiết, lại lộ vẻ oan ức, đương nhiên, mọi người đều lựa chọn bỏ qua.
"Hắn nếu không muốn hát thì quên đi, chúng ta tội gì phải làm người khác khó chịu!"
Tần Quế Nguyệt âm dương quái khí nói một câu, nói móc, "Có một bộ mã đẹp đẽ, nếu như hát giống A Thủy, thì không phải là rất đáng sấu hổ sao."
Triệu Mộng Kỳ lôi kéo Tần Quế Nguyệt cánh tay, nhỏ giọng nói: "Quế Nguyệt, ngươi có thể không nhằm vào hắn nữa được hay không."
Nàng đã rất áy náy, tới tham gia cái này tụ hội, mục đích chủ yếu là tới gặp gỡ Tiếu Lạc, gặp gỡ nam nhân đã từng thuộc về mình, cũng không dám có bất kỳ hy vọng xa vời nào, hơn nữa nàng rất vững tin, tiểu nha đầu gọi là Bối Bối không phải là con gái Tiếu Lạc, trong đó tất nhiên là có hiểu lầm.
"Ta không có nhằm vào hắn, tất cả đều là lời nói thật, hắn xác thực có dung mạo rất tốt, nếu như hát như gào khóc thảm thiết, dĩ nhiên sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của hắn, ta nói câu này không có bất kỳ ý tứ muốn châm trọc nào." hai tay Tần Quế Nguyệt khoanh để trước ngự.
"Ta nghĩ là tôi muốn xxx bạn?"
Trương Đại Sơn trực tiếp tuôn ra một câu chửi bậy.
"Trương Đại Sơn, ngươi nói cái gì?" Tần Quế Nguyệt liền biến sắc.
"Ta cũng có ý tứ muốn châm trọc nào, mà có ý khen ngợi đối với ngươi, khen dung mạo ngươi rất xinh đẹp, bằng không ta làm sao sẽ muốn làm xxx ngươi." Trương Đại Sơn khiêu khích nói.
"Ngươi. . . . . ."
Sắc mặt Tần Quế Nguyệt đỏ lên, tức giận đến nỗi cặp ngực đang phập phùng.
Tiếu Lạc lúc này đứng lên, vỗ vỗ vai Trương Đại Sơn, lời nói có ý vị sâu xa: "Đại Sơn, đừng sỉ nhục nữ sinh trong lớp, ngươi nếu thật sự muốn, thì dùng ít tiền đi tới quán bar tùy tiện tìm một nàng về mà đo giường."
Ni Mã, chuyện này. . . . . .
Đại Gia Hỏa liền ngạc nhiên, bọn họ vốn cho rằng Tiếu Lạc đứng lên là muốn trách cứ Trương Đại Sơn, ai lại ngờ tới sẽ biến chuyển như vậy, đây là mắng người không có một chữ thô tục nào a, trực tiếp mắng Tần Quế Nguyệt là kỹ nữ, quá độc ác.
Không chờ Tần Quế Nguyệt bộc phát ra, Tiếu Lạc nói với bạn học trước mặt: "Giúp ta chọn ca khúc 《 xấu xí 》, cảm ơn!"
Xấu xí?
Ta đi, đây là ám chỉ cái gì khác, là nhục mạ Tần Quế Nguyệt a!
Mọi người quả thực không thể tin được con mắt của mình, đây là Tiếu Lạc sao? là tên trầm mặc ít lời kia sao?
Chỉ có Triệu Mộng Kỳ biết, kỳ thực Tiếu Lạc vẫn là Tiếu Lạc, người khác bắt nạt hắn một lần hai lần, hắn sẽ nể tình đồng học mà nhịn xuống, nhưng ba lần bốn lần, cần gì phải nhịn xuống nữa, người khác cũng không nghĩ tới tình cảm ngày xưa, hắn sao phải bận tâm.
Tần Quế Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, hận Tiếu Lạc và Trương Đại Sơn đến nghiến răng.
". . . . . . Chỉ cần ngươi đầy đủ dối trá, sẽ không sợ ma quỷ. . . . . . Nếu như kịch bản viết xong, ai so với ai cao quý hơn. . . . . ."
Khi Tiếu Lạc hát, bài hát tuyệt vời giống như một bài giảng tinh quái, giống như một cuộc trò chuyện ranh mãnh, lời hát vào lòng người, lấp đầy toàn bộ căn phòng, đôi khi như một dòng nước di chuyển, giọng hát độc đáo, đôi khi như sương rơi xuống từ lá tre, nó thật hấp dẫn.
Như thanh âm xúc động linh hồn!
Đường Uyển ngừng lại, nhìn chằm chằm không chớp mắt nhìn Tiếu Lạc, thật lòng lắng nghe hắn ca hát.
"Có phải đang mở bản gốc không vậy?"
Có một nam sinh nhỏ giọng đưa ra sự nghi ngờ của mình, nhưng khi nhìn thấy trên màn ảnh biểu hiện trạng thái hát đệm, hắn liền tự động ngậm miệng.
Bài hát này rất hot, là lời hát của ca sĩ hay là hát đệm thì tất cả mọi người đều có thể nghe được, ai có thể nghĩ tới, giọng của Tiếu Lạc lại tốt như vậy, quả thực là siêu phàm thoát tục, khiến người ta thán phục.
"Ta DCM!"
Hồ Thủy Bình ỉu xìu như tro tàn, xem dáng dấp như vậy, hắn trốn không thoát vị trí thứ nhất đếm ngược rồi, hơn nữa còn là 11 điểm.
"Ba ba, Bối Bối cũng phải hát!"
Lúc này, Tiểu la lỵ từ trên ghế sa lông nhảy xuống, ôm đùi Tiếu Lạc hứng thú năn nỉ.
Tiếu Lạc cười cợt, thấy nàng hứng thú cao như thế, liền cho nàng thử xem, ngồi xổm xuống, đem micro cho miệng nàng.
"Người xấu xí. Cầu xin chớ thắp ánh đèn kia. Tình cảm mà tôi ao ước thật sự bấy lâu. Thoắt ẩn hiện trên màn diễn ngập trong bóng tối. Người xấu xí. Tại không gian tăm tối này đây. Sự hiện diện ngay ở trong cuộc đời của tôi. Giống sai lầm…"
Vừa vặn là một câu cao trào, Tiểu la lỵ tuy rằng chỉ có ba bốn tuổi, thế nhưng giọng phi thường tốt, giọng non nớt hát bài hát này lại có một chút ý nhị đặc biệt, rất dễ nghe và êm tai, khiến người ta không ngừng khen ngợi.
Tiếu Lạc cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới Tiểu la lỵ có thể hát tốt như vậy, hơn nữa cũng không hát sai, vừa rồi không phải là nói sẽ hát nhạc trẻ em sao, bài hát này không phải là nhạc trẻ em chứ?
Hắn sờ sờ đầu Tiểu la lỵ, như đang khen ngợi.
Một lớn một nhỏ cùng hát, đem bài hát này ra một cái cảnh giới mới, để cho lòng người dâng trào, khiến người ta cảm thấy lỗ tai giống như muốn mang thai.
Mãi đến khi hát xong, mọi người còn chưa phục hồi tinh từ trong lời ca tươi đẹp êm tai này, đúng là quá êm tai, đặc biệt âm thanh người lớn hòa cùng thanh âm của tiểu cô nương, sinh ra một loại âm sắc rất thoải mái, trùng kích vào linh hồn của mọi người.
"Chúc mừng, ngươi lần đạt điểm là: một trăm!"
Âm hưởng vang lên, sau đó trên màn hình hiện ra con số "100", toàn bộ màn hình đều tràn đầy pháo chúc mừng, đồng thời, Đồng thời, đèn disco lóe lên dữ dội. Toàn bộ can phòng tràn đầy ánh sáng, và có tiếng vỗ tay và cổ vũ trong hệ thống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận