Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Vạch ra

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Trước khi tới, Cơ Tư Dĩnh đã tim hiểu qua hồ sơ tư liệu của Tiếu Lạc, Tiếu Lạc ở Giang Thành làm những sự tình gì nàng đều phi thường rõ ràng, đặc biệt là sự kiện chém giết trong đêm mưa to gió lớn ở biệt thự của Long Tam Khuê, làm cho nàng cảm thấy đây là một tên ác quỷ, lúc ấy nàng còn hỏi vượt, vì cái gì mà NSA muốn đem loại người này vào tổ chức, chỉ nhận được hai chữ trả lời chắc chắn: Cơ mật.
Cho nên mặc dù nhìn Tiếu Lạc như người bình thường, nhưng nàng biết, đây hết thảy đều là bề ngoài, Tiếu Lạc chân thực chính là một ác ma hai tay dính đầy máu tươi.
Nàng đột nhiên hỏi: "Tiếu Lạc tiên sinh, ta có thể hỏi ngài một chuyện không?"
Tiếu Lạc một bên cầm điện thoại xem tin tức thời sự, một bên uống trà, ngẩng đầu mỉm cười: "Có thể."
"Tại sao ngài muốn hủy diệt Long Bang?" Cơ Tư Dĩnh nói.
Nàng không phải là loại nữ nhân có thể kiềm chế được bản thân, không lấy được đáp án của vấn đề này, trong nội tâm nàng sẽ không yên.
"Bởi vì có một số việc nhất định phải có người đi làm, mà ta, chỉ xuất hiện ở đúng thời điểm, nên sẽ đứng ra đi làm việc này." Tiếu Lạc im ắng cười một tiếng.
"A "
Cơ Tư Dĩnh gật đầu nhưng hình như lại không hiểu cái gì.
"Tiểu Lạc, ăn cơm!"
Lúc này, dưới lấu truyền đến tiếng nãi nãi gọi đi ăn cơm.
Tiếu Lạc để điện thoại xuống, đứng dậy: "Đi thôi, xuống dưới ăn cơm."
"Vâng."
Cơ Tư Dĩnh đồng ý nói.
Lúc Tiếu Lạc đi xuống, nàng nhanh chóng lấy ra một cuốn nhật ký ghi lại: Tiếu Lạc thích xem tin tức thời sự, thích uống trà thiết quan âm.
...
...
Gia gia và nãi nãi rất thích Cơ Tư Dĩnh, từ khi Cơ Tư Dĩnh đi vào trong nhà, hai người vẫn treo trên mặt nụ cười, nãi nãi rất sinh động, ngoại trừ hỏi han ân cần với Cơ Tư Dĩnh, còn hỏi trong nhà nàng có mấy miệng người, có mấy huynh đệ tỷ muội.
Cơ Tư Dĩnh đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đáp rất tự nhiên những vấn đề này.
Đào Tú thẩm ở sát vách bưng một mâm lớn đi vào, đồng thời cũng là thừa cơ hội nhìn bạn gái của Tiếu Lạc.
"Thẩm thẩm tốt!" Cơ Tư Dĩnh rất lễ phép chào hỏi.
"Tốt, tốt, Tư Dĩnh rất lễ phép, người lại xinh đẹp như vậy, Tiểu Lạc, ngươi thật có phúc khí." Đào Tú thẩm cảm thấy vui cho Tiếu Lạc.
Tiếu Lạc không biết nên nói cái gì cho phải, Cơ Tư Dĩnh đang giả bạn gái a.
...
...
Tới gần cửa ải cuối năm, nông trường chăn nuôi lợn, cá, vịt đã tới thời gian xuất
Lạc thôn ở phương nam, đặc điểm rõ rệt của mùa đông chính là lượng mưa đột nhiên tăng.
Thời gian đến phiên chợ, Tiếu Lạc cũng không có ở nhà không giúp đỡ gì, mà hỗ trợ cùng phụ thân và mẫu thân đi chợ, lúc sinh ý tốt khó tránh khỏi có người sẽ đục nước béo cò.
Nước mưa tí tách tí tách rơi xuống, trong phiên chợ phi thường náo nhiệt, cái lạnh của mưa không tiêu tan được sự nhiệt tình của từng người đi dạo chợ.
"Nhi tử, nghe nói bạn gái ngươi rất có tiền, người ta còn đi tới nhà rồi?" Hoa Hà Anh hỏi.
Tiếu Lạc giải thích: "Mẹ, vẩn chưa xem là bạn gái, chỉ có thể nói là bằng hữu thôi."
"Ít giả bộ ngớ ngẩn đi, con gái người ta đã chủ động tới nhà, ngươi nhất định phải có trách nhiệm với nàng." Tiếu Trí Viễn đột nhiên chen lời.
"Cha, không phải như ngươi nghĩ, đối tượng ta kết hôn khẳng định không phải nàng."
"Ngươi nói cái gì, ngươi muốn làm người phụ bạc?"
Tiếu Trí Viễn tức giận mở to hai mắt, "Tiểu tử ngươi nếu dám chần chừ, ăn trong chén còn nhìn trong nồi, ta tuyệt không tha cho ngươi."
Tiếu Lạc cảm giác đầu có chút lớn.
"Sư phó, thịt vịt bán thế nào?" Có khách hàng hỏi thăm giá tiền.
"Mười sáu đồng một cân."
Tiếu Trí Viễn cười ha hả từ trong lồng sắt cầm ra một con cho khách hàng nhìn, "Ngươi xem một chút, rất mập, mà ta cam đoan nó không thayu lông, sau khi nhúng nước sôi thì nhổ lông phi thường nhẹ nhàng, mua một con đi."
"Không muốn không muốn, quá đắt." Khách hàng lắc đầu.
"Vịt này cho ăn thóc hay là cho ăn cám thực phẩm?" Lại có một khách hàng đi tới.
"Lão thúc, nếu có người nào nói với ngươi vịt của hắn không có cho ăn cám thực phẩm, vậy nhất định là hắn đang lừa người, nếu như chỉ cho ăn thóc, thì sẽ lỗ tiền." Tiếu Trí Viễn ngay thẳng trung thực, không lừa gạt khách hàng.
Khách hàng lắc đầu: "Ta muốn mua vịt nuôi bằng thóc, không muốn loại này."
"Vịt nuôi quá mập, ta không cần lớn như vậy."
"Đều là vịt đực a, ta muốn mua vịt cái."
...
Rất nhiều khách hàng phàn nàn, nhưng Tiếu Trí Viễn và Hoa Hà Anh đều nhiệt tình cười cười đáp lại.
Tiếu Lạc ở một bên nhìn, hai người này, là cha mẹ dưỡng dục mình, bọn họ không có văn hóa gì, bọn hắn dùng sự cần cù, ghánh vác gánh nặng gia đình, y phục của bọn hắn đã dầm mưa ướt đẫm, mà hoàn toàn không biết vẫn đứng như cũ.
Nói không đau lòng là giả, Tiếu Lạc hiện tại hoàn toàn có thể làm cho cuộc sống của phụ mẫu tốt hơn, chỉ là phụ thân của hắn luôn cự tuyệt, mỗi người đều có mộng tưởng, Tiếu Trí Viễn cũng không ngoại lệ, Tiếu Trí Viễn muốn thực hiện giấc mộng của mình.
"Cha, qua năm, ngươi giao nông trường cho ta quản lý đi." Tiếu Lạc nói.
Nghe nói lời ấy, Tiếu Trí Viễn xoay người, tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái: "Chăn nuôi cùng trồng chọt không phải là sở trường của ngươi, ngươi đòi làm gì."
"Con rất nghiêm túc, con không hi vọng ngươi cùng mẹ phải khổ cực như vậy, ngươi biết, ta hiện tại có năng lực làm cho hai người có cuộc sống tốt hơn, để hai ngươi không phải lo nghĩ." Ti
Tiếu Trí Viễn vẫn cự tuyệt như cũ: "Nhi tử có sự nghiệp của mình, lão tử cũng có sự nghiệp của lão tử, không thể nào nhập làm một."
"Thừa kế sự nghiệp cha, ta kế thừa nông trường là chuyện sớm hay muộn, sớm giao cho ta quản lý không phải càng tốt hơn sao." Tiếu Lạc tranh luận nói.
Trong tâm lý của Tiếu Trí Viễn xuất hiện một tia buông lỏng, nhưng vừa nghĩ tới hắn bán vịt khổ cực như vậy, trời mưa to vẫn phải đứng ở nơi này, hắn liền không muốn Tiếu Lạc khổ như vậy: "Ngươi làm lão bản của ngươi, đừng làm một chuyến này, ngươi cũng không hợp với việc này."
"Cha, cho tới bây giờ, ngươi tổng cộng bán được bốn con vịt, ngươi giao cho ta, ta cam đoan trong nửa giờ sẽ bán hết số vịt còn lại." Tiếu Lạc nói.
Trên mặt Tiếu Trí Viễn xuất hiện một tia không vui, mỗi người đều có sự kiêu ngạo của mình, một giờ bán bốn con đã tính là nhiều rồi, mà bây giờ Tiếu Lạc lại còn nói trong nửa giờ có thể bán năm mươi con, đây là nói khoác ah.
"Ngươi xác định có thể?" Mặc dù là con của mình, Tiếu Trí Viễn nhưng cũng cảm giác được sự kiêu ngạo của mì
"Nếu không chúng ta thử một chút, nếu như ta làm được, nông trường cứ dựa theo hình thức kinh doanh của con, đương nhiên, ngươi vẫn là chủ nhân của nông trường." Tiếu Lạc nói.
Tiếu Trí Viễn tức giận: "Ý của ngươi là hình thức kinh doanh của ta là sai?"
"Không nhất định là sai, nhưng nhất định có vấn đề." Tiếu Lạc nói.
Nông trường làm bảy năm, lại một mực dừng lại ở giai đoạn ban đầu, mà bảy năm qua hai người mỗi ngày đều loay hoay túi bụi, cái này nói rõ hình thức kinh doanh tồn tại vấn đề, hắn muốn giúp phụ thân của mình, phương thức trực tiếp nhất không phải là cho tiền, mà là cải biến hình thức kinh doanh một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận