Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Bối Bối

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Không bao lâu, cảnh sát chạy tới, bốn tên nay mặt xám như tro tàn bị còng tay lại, nếu sớm biết Tiếu Lạc và Trương Đại Sơn là hai người bọn họ không thể trêu vào, lúc đó bọn họ liền nhịn xuống, thế nhưng ngàn vàng khó mua được 2 chữ sớm biết, hết thảy đều đã muộn, báo ứng phủ xuống.
"Chúng ta không có thời gian đi ghi chép, nên giao phó cũng khai báo, đúng rồi, cái tiểu nha đầu này là bị bọn họ bắt cóc, các ngươi giúp nàng tìm về người đi." Trương Đại Sơn cự tuyệt lời mời của cảnh sát, chỉ chỉ Tiểu la lỵ đứng bên cạnh Tiếu Lạc nói.
"Tốt!"
Cảnh sát Giang thành, không có ai không biết Tiếu Lạc, cái ‘ Tên ’ này giống như là một loại tín ngưỡng, để cho bọn họ kiêng kỵ, kính nể, bọn họ làm sao dám ép buộc Tiếu Lạc và đồng bạn đi tới đồn cảnh sát được.
Một nữ cảnh sát đi tới bên người Tiếu Lạc, cúi đầu chào hỏi Tiếu Lạc sau đó, liền khom lưng nhìn về phía Tiểu la lỵ vẫy tay, lộ ra một nụ cười hòa hảo nói: "Tiểu muội muội, ta dẫn ngươi đi tìm ba mẹ có được hay không?"
Tiểu la lỵ ôm lấy đùi Tiếu Lạc, nhìn nàng dùng sức lắc lắc đầu, cuối cùng trốn phía sau Tiếu Lạc, cảnh giác nhìn nữ cảnh sát.
Tiếu Lạc cười khổ, cúi đầu khuyên nàng: "Bọn họ là cảnh sát, cảnh sát là người tốt, bọn họ sẽ mang ngươi tìm tới ba ba mụ mụ của ngươi, cùng đi với nàng đi."
"Ngươi chính là ba ba của Bối Bối."
Tiểu la lỵ ngẩng đầu lên, chớp cặp mắt như ngọc thạch nói thật to.
Hả?
Nữ cảnh sát và những cảnh sát khác trong nháy mắt trở nên cân nhắc, cảnh sát ác ma Tiếu Lạc có con gái? Bọn họ làm sao lại không biết!
Đến lúc này, Tiếu Lạc không thể không giải thích rõ: "Ta không phải ba ba của ngươi."
"Ngươi là ba ba của Bối Bối."
Tiểu la lỵ dùng ngữ khí khẳng định nói, thanh âm non nớt đặc biệt dễ nghe và êm tai.
"Tiểu nha đầu, ngươi thật sự nhận lầm người, hắn khả năng chỉ nhìn rất giống với ba ba của ngươi, nhưng tuyệt đối không phải ba ba ngươi, ngay cả lão bà hắn còn chưa có đây." Trương Đại Sơn lên tiếng phụ họa, bị một Tiểu la lỵ bám lấy nhận là baba.
Tiểu la lỵ sợ hãi liếc mắt nhìn hắn, tuy nghe hắn nói, thế nhưng tay nhỏ vẫn như cũ ôm đùi Tiếu Lạc, khuôn mặt nhỏ giống như búp bê sứ áp sát vào đùi Tiếu Lạc, miệng nhỏ cũng là lẩm bẩm, rất là đáng yêu.
Nếu trước mắt không phải là cảnh sát ác ma Tiếu Lạc, này nữ cảnh sát sẽ không ức chế được nội tâm, tiến lên sờ sờ đầu Tiểu la lỵ, thật là đáng yêu, khiến người ta không cầm được lòng muôn ôm vào trong ngực thương yêu một phen.
Tiếu Lạc không tranh cãi cùng Tiểu la lỵ này nữa, nói với nữ cảnh sát đứng đối diện rằng: "Dẫn nàng đi thôi."
Ý là các ngươi dụ dỗ cũng được, dùng sức mạnh cũng được, nói chung là các ngươi mang Tiểu la lỵ này đi, chuyện này không liên quan tới hắn.
Được Tiếu Lạc gợi ý, cô gái này liền tiến lên, liền lừa gạt nói: "Tiểu muội muội, ngươi muốn ăn kẹo bông không, tỷ tỷ dẫn ngươi đi ăn kẹo bông vừa to vừa ngọt có được hay không?"
Tiểu la lỵ hơi động lòng, kết quả khi nghĩ tới Tiếu Lạc, liền lắc đầu.
Nữ cảnh sát lấy điện thoại di động ra: "Vậy ngươi có muốn xem mèo và chuột hoặc Lavar hay không, tỷ tỷ có nè."
Nói xong, trực tiếp mở video, cho Tiểu la lỵ xem.
Tiểu la lỵ động tâm, phần lớn tiểu hài tử đều không có sức đề kháng với phim hoạt hình, nàng đi ra từ phía sau Tiếu Lạc, tiếp nhận điện thoại di động từ trong tay nữ cảnh sát, đứng tại chỗ cúi đầu, say sưa ngon lành nhìn.
"Nhìn có được hay không?" Nữ cảnh sát tăng thêm một chút độ tín nhiệm cho Tiểu la lỵ.
Tiểu la lỵ gật đầu, nhìn chằm chằm không chớp mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại trả lời: "Rất đẹp!"
"Vậy ngươi đi cùng tỷ tỷ có được hay không, tỷ tỷ còn rất nhiều phim hoạt hình hay." Nữ cảnh sát cười nói.
Vậy mà Tiểu la lỵ ngay lập tức tỉnh dậy từ trong trạng thái chăm chú xem phim hoạt hình, cảnh giác liếc nhìn nữ cảnh sát, sau đó lại ôm chặt đùi Tiếu Lạc: "Bối Bối không muốn xa ba ba!"
Ế? !
Nữ cảnh sát sững sờ, rất rõ ràng, thủ đoạn của nàng đã thất bại.
Hết cách rồi, cũng chỉ có thể dùng sức mạnh, nàng kéo tay Tiểu la lỵ: "Tiểu muội muội, hắn không phải ba ba ngươi, ta dẫn ngươi đi tìm ngươi ba mẹ."
Tiểu la lỵ trực tiếp oa oa khóc lớn lên: "Ta không đi, ba ba ta ở tại đây, hắn chính là ba ba của ta, ô ô ô. . . . . ."
Này vừa khóc, nữ cảnh sát vốn sợ làm đau nàng không dám cứng rắn kéo nàng đi, buông tay Tiểu la lỵ ra.
Tiểu la lỵ lập tức ôm thật chặt chặt đùi Tiếu Lạc, trốn phía sau Tiếu Lạc.
"Ta đi, tình huống gì thế này? Lão Tiếu, ngươi khai thật đi, tiểu nha đầu này không phải là một nữ nhân nào đó của ngươi sinh ra đó chứ?"
Trương Đại Sơn là lần đầu gặp phải chuyện như vậy, ngẫu nhiên cứu một Tiểu la lỵ, kết quả Tiểu la lỵ trực tiếp nhận lão Tiếu làm ba ba.
Tiếu Lạc lườm hắn một cái, dạy dỗ một câu: "Không biết nói chuyện đừng thì nói."
Này cái gì cùng cái gì, Tiểu la lỵ ít nhất cũng ba tuổi, thời điểm nàng sinh ra hắn mới tốt nghiệp đại học không bao lâu, lúc đó đang yêu Triệu Mộng Kỳ, làm sao có khả năng phát sinh quan hệ cùng nữ nhân khác sau đó sinh ra nữ hài tử.
Có điều thấy Tiểu la lỵ khóc thương tâm như vậy, Tiếu Lạc cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, cũng cảm thấy đau lòng, cái cảm giác này tuy rằng không mạnh mẽ lắm, nhưng cũng rất rõ ràng.
Hắn ngồi xổm xuống, đưa tay lau nước mắt trên mặt Tiểu la lỵ, sau đó sờ sờ đầu của nàng: "Đừng khóc, lại khóc nữa xẽ thành Tiểu Hoa Miêu rồi."
"Bối Bối thật vất vả mới tìm được ba ba, Bối Bối sẽ không rời khỏi ngươi!" Tiểu la lỵ đỏ mắt, lông mi thật dài còn dính nước mắt, thấy rất đáng thương.
Tiếu Lạc cười khan một tiếng: "Ngươi tên là Bối Bối?"
"Ừ"
Tiểu la lỵ gật gù như con gà con mổ thóc.
"Ngươi tại sao gọi ta là ba ba?"
Tiếu Lạc cũng rất tò mò với điểm này, "Là ta có dung mạo rất giống với ba ba của ngươi ah?"
Tiểu la lỵ lắc đầu: "Ngươi chính là ba ba của Bối Bối a."
Tiếu Lạc không nói gì, hắn phát hiện không cách nào câu thông với tiểu nha đầu này, tại sao hắn có thể là ba ba của nàng, hai trăm phần trăm là không thể nào.
Nữ cảnh sát lúc này sợ hãi đưa ra đề nghị: "Tiếu. . . . . . Tiếu Lạc, nếu không như vậy đi, nàng ỷ lại ngươi như thế, liền để nàng theo ngươi đã, chờ người nhà của nàng báo án tìm nàng, ta liền dẫn người nhà nàng tới tìm ngươi, ngươi xem như vậy có thể hay không?"
Nàng kỳ thực cũng muốn như vậy, nếu như đem Tiểu la lỵ này đi, Tiểu la lỵ vẫn oa oa khóc lớn ồn ào như vậy, đây chính là một phiền toái lớn.
"Giúp nàng tìm người nhà của nàng là trách nhiệm của các ngươi, liên quan gì tới ta." Tiếu Lạc thản nhiên nói.
"Cái này. . . . . ."
Nữ cảnh sát lúng túng cười cợt, không dám nói thêm cái gì, nàng sợ hãi Tiếu Lạc từ trong đáy lòng, rất sợ hãi tên ác ma này.
Lúc này, Tiểu la lỵ lại khóc to, nước mắt chẩy rì rào, miệng nhỏ khóc ròng nói: "Ba ba, Bối Bối thật vất vả tìm được ngươi, tại sao ngươi không muốn Bối Bối? Ô ô ô. . . . . ."
Thấy nàng khóc, Tiếu Lạc không nói ra được tư vị trong lòng là gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận