Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Thánh Chủ điện hạ

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Xin đẩy KP nào có KP mới có Boom.
---------------------------------------------------
Trời tối rất yên tĩnh, Tiếu Lạc và Tô Ly dạo bước ở bờ sông.
Lúc này đã là 11 giờ đêm, công viên to như vậy cũng chỉ còn hai người bọn họ, đám người Trương Đại Sơn, sau khi ăn xong cũng tự chủ rời đi, Tô Tiểu Bối cũng ngủ thiếp đi, do Tô Xán Nghiệp mang trở về.
"Tới nơi này có chuyện gì không?"
Tô Ly mặc một bộ màu vàng nhạt, tôn lên các đường cong động lòng người của nàng, như một nữ nhân khuynh quốc khuynh thành.
"Phải nhất định có chuyện gì sao? Không thể tản bộ cùng nhau sao?" Tiếu Lạc dắt tay nàng, hơi cười nói.
Gương mặt Tô Ly đỏ lên, lại không có tránh né, tùy ý cho nam nhân này nắm lấy.
Tiếu Lạc
"Tại sao phải muộn như vậy?" Tô Ly hiếu kỳ hỏi.
"Ta ưa yên tĩnh, một người chạy bộ ở nơi yên tĩnh như thế này là rất tốt, có thể làm cho ta bình tĩnh lại nghĩ được rất nhiều sự tình." Tiếu Lạc nói.
Tô Ly không nói gì, đôi mắt đẹp mang theo một tia ôn nhu nhìn hắn, yên lặng nghe hắn nói.
Tiếu Lạc nắm tay nàng thật chặt: "Ta chưa từng nghĩ tới vợ mình lại là một đại minh tinh, cũng chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ có thành tựu giống như hôm nay, kỳ thật nói đến, cải biến cuộc sống của ta là một vụ tai nạn xe ở Giang Thành, ta và tử thần gặp nhau trong thoáng qua, tiếp xúc rất gần với tử vong, từ cái sự kiện kia, ta cảm giác mình thay da đổi thịt, không sợ hãi."
Lời nói này nói tất nhiên là sự thật, Hệ Thống tuy nhiên mang cho hắn vô thượng vinh quang và thành tựu, nhưng hắn rõ ràng, tính tình bản thân sau khi tiếp xúc với tử vong thì cũng chuyển biến về chất, Khi đối mặt với bạn gái trước Triệu Mộng Kỳ nói ra những lời kia cũng không phải là nói nhảm, hắn quả nhiên đã tỉnh ngộ rất nhiều, giống như linh hồn đã thức tỉnh, nhưng cụ thể lại nói không được là thứ gì.
"Ngươi trải qua một vụ tai nạn xe?" Tô Ly kinh ngạc nói, nàng thật không biết cái nam nhân này lại có qua tao ngộ như vậy.
"Đúng vậy a."
Tiếu Lạc thở dài, đắng chát cười nói, "Đại nạn không chết tất có hậu phúc, bất quá trận tai nạn xe kia cũng là nhất định, lúc ấy tâm tình ta không quá ổn định, phóng xe nhanh như bay ở vùng ngoại thành, lại là lúc nửa đêm mưa to, trên đường tuy nhiên không có chiếc xe nào, nhưng chỉ cần có ba nhân tố này là đủ dẫn đến một trận tai nạn xe rồi."
"Không có nghĩ đến chúng ta kinh lịch giống nhau như vậy." Tô Ly mấp máy môi đỏ, có chút đồng bệnh tương liên nói.
Tiếu Lạc lộ ra kinh ngạc: "Ngươi cũng đã từng phát sinh tai nạn xe?"
"Ừ"
Tô Ly khẽ vuốt cằm, "Phụ thân ta qua đời ở trận tai nạn xe kia, xe trực tiếp rớt xuống vách núi, té thành mảnh nhỏ."
"Vậy sao ngươi không có việc gì?" Tiếu Lạc nói.
Tô Ly lắc đầu: "Ta cũng không rõ lắm, lúc ấy ta còn nhỏ, chỉ nhớ rõ bản thân bò ra từ trong xe, phụ thân ta lại máu thịt be bét kẹt tại vị trí lái xe, ngoại trừ đứng tại chỗ bất lực kêu khóc, còn lại ta không làm được gì."
Nhớ lại tai nạn xe năm đó, hai mắt nàng mờ mịt như bao phủ bởi một tần sương mù, đó là một quá khứ bi thương.
"Thật có lỗi, làm ngươi nhớ tới chuyện thương tâm." Tiếu Lạc nói.
Tô Ly nhẹ nhàng buông tay Tiếu Lạc ra, xoay người nhìn ra Đại Giang: "Đều đã qua vài chục năm, ta đã sớm đi ra khỏi bóng tối của quá khứ, không có gì cả."
Vừa lúc Nàng đứng dưới một chiếc đèn đường, ánh sang cảu đèn đường chiếu trên người nàng, giống như là một vầng hào quang, bao phủ ở mặt ngoài, nàng lại càng khuynh quốc khuynh thành, bóng lưng uyển chuyển xinh đẹp, quả nhiên là làm cho người ta mơ màng vô hạn.
Tiếu Lạc đi lên, ôm nàng từ phía sau, tham lam hít lấy mùi thơm cơ thể nàng: "Lão bà, cảnh chỗ này đẹp không?"
"Đẹp vô cùng!"
Tô Ly thân thể hơi nghiêng về sau, khuôn mặt ửng hồng, cảm thụ được gió sông đang quét tới, một loại cảm giác ngọt ngào hiện lên trong lòng.
Nàng cũng không có nghĩ tới chồng mình sẽ là một nam nhân như thế này, hiện tại xem ra, lần hai người phát sinh quan hệ lại là một ngoài ý muốn đầy mỹ lệ.
"Về sau ngươi đừng tiếp tục tham gia ngành giải trí nữa, ta nuôi dưỡng ngươi và Tiểu Bối, ta thật không muốn nhìn thấy ngươi tiếp tục đóng phim với người khác." Tiếu Lạc ôn nhu nói ở bên tai nàng.
"Tùy ngươi."
Tô Ly gật đầu đáp ứng, con đường này cũng không phải là dự tính ban đầu của nàng, lúc ban đầu nàng nghĩ muốn làm một lão sư giậy múa, chỉ bất quá sau này kế hoạch phát sinh cải biến.
Tiếu Lạc không nói gì thêm, chỉ ôm càng chặt hơn.
Tô Ly cũng không có nói chuyện, hai người lẳng lặng nhìn mặt sông, tâm linh dung hòa lẫn nhau.
"Thật lãng mạng, đáng tiếc, ta lại không thể không phá nó!" Một âm thanh mang theo ngữ khí trêu tức bất thình lình vang lên.
Tiếu Lạc sững sờ, nhìn bốn phía: "Người nào?"
Cái âm thanh kia rất gần, nhưng hắn không cách nào phân biệt ra đối phương ở chỗ nào, mà càng làm cho sau lưng hắn phát lạnh, có người đi tới gần hắn như thế mà hắn không phát giác được, cái này là việc từ chưa từng có.
"Ngươi còn không có tư cách biết ta là ai."
Ở trên một bóng đèn đường, một bóng người nhảy xuống, rơi xuống sau lưng Tiếu Lạc, rơi xuống đất vô thanh vô tức, tựa như không có chút trọng lượng nào.
Tiếu Lạc đang muốn động, bóng người này ra tay như thiểm điện, ngón tay xanh nhạt chỉ vào huyệt vị ở phía sau lưng Tiếu Lạc.
Cảm giác cứng ngắc nhanh chóng lan tỏa ra toàn thân, Tiếu L
Chuyện gì xảy ra?
Đối phương rốt cuộc là ai?
Đại não Tiếu Lạc trong nháy mắt suy nghĩ rất nhiều, hắn từ cho rằng thực lực mình đủ để xông pha ở cái thế giới này, nhưng làm sao cũng không có nghĩ đến đêm nay lại xuất hiện một cái gia hỏa như vậy, ngay cả diện mạo đối phương hắn cũng không thấy rõ đã bị chế phục rồi?
"Tiếu Lạc..."
Tô Ly giật mình, tiến lên nâng Tiếu Lạc.
Lại bị người kia ngăn lại, cười hắc hắc: "Thánh Chủ điện hạ, rốt cuộc tìm được ngươi!"
Tô Ly mới nhìn rõ ràng khuôn mặt đối phương, màu da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, có con ngươi màu tím, toàn thân trên dưới lộ ra một cỗ cảm giác ngột ngạt vô hình, dù cho nàng có định lực vô cùng lớn, lúc này cũng hoa dung thất sắc, không thể tin được trên đời này sẽ tồn tại người như vậy.
Còn chưa chờ nàng lấy lại tinh thần, một hương vị bay tới, sau đó chính là một tên áo trắng chậm rãi rơi xuống từ trên bầu trời, lúc đưa tay nhấc chân, thì như có tiên khí lượn lờ, như một vị thần tiên, tướng mạo tuấn mỹ vô cùng.
Lạnh lùng, cao ngạo, không ăn khói lửa nhân gian!
"Các ngươi... Là ai?" Tô Ly hơi rung động.
"Thánh Chủ điện hạ, chúng ta đều là tộc nhân của ngươi, vị này, là kiếm vương của chúng ta, hắn gọi 'Minh' !" nam tử hơi gầy giới thiệu.
Thánh Chủ điện hạ?
Tộc nhân?
Tô Ly hoàn toàn nghe không hiểu hắn nói cái gì, nàng lấy lại bình tĩnh, nổi giận nói: "Nơi này có giám sát, tất cả hành vi của các ngươi đều bị ghi hình, ta không biết các ngươi là ai, không sợ bị cảnh sát truy nã thì liền tranh thủ thời gian rời đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận