Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Nam nhân như tảng đá

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Thời gian cứ trôi qua một ngày lại tiếp một ngày, trôi qua rất nhanh.
Buổi chiều thứ bảy, khi Tiếu Lạc nhận được điện thoại của Trương Đại Sơn liền thay đồ, chuẩn bị đi ra ngoài hóng mát một chút. đối với rất nhiều người Đại học là Thiên đường, nhưng đối với hắn mà nói thì không thế nào rồi, đặc biệt là thời gian lên lớp, giống như đang vượt kiếp, sống một ngày bằng một năm.
"Lạc ca, ngươi muốn đi ra ngoài?"
Chu Tiểu Phi hỏi, thích thú nghĩ tới một khả năng, lộ ra thần sắc kinh khủng, "Ngươi sẽ không thật sự muốn đi Hội quán tán đả ứng chiến với Tống Kiến An chứ?"
Nghe được mấy chữ Tống Kiến An cùng khiêu chiến này, Đinh Khải đang nằm ở trên giường đọc sách lập tức ngồi dậy, kinh hoảng thất sắc nhìn Tiếu Lạc.
"Lão Chu, ngươi nghĩ hơi nhiều, ta không thèm để ý đến loại người nhàm chán đó." Tiếu Lạc khẽ mỉm cười nói.
"Vậy ngươi là đi đâu?"
"Có một bằng hữu thân thi
Tiếu Lạc nhẹ nhàng hút một hơi không khí, "Đúng rồi, các ngươi có muốn đi chung hay không? Ăn uống bao hết."
"Lạc ca nhất định là đi hẹn hò với gái, chúng ta không đi làm kỳ đà cản mũi, khà khà. . . . . ." Chu Tiểu Phi lắc lắc đầu, nhe răng cười nói.
"Nói rất đúng, làm kỳ đà cản mũi là người vô liêm sỉ."
Đinh Khải phụ họa một câu, sau đó nằm xuống tiếp tục đọc sách.
Tiếu Lạc không còn gì để nói, trầm giọng nói: "Là nam."
"Cái gì? Nam?"
Chu Tiểu Phi cùng Đinh Khải nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được sự khiếp sợ, chẳng trách An Lạc Lạc dính chặt lấy mà Lạc ca cũng không lay động một chút nào, hóa ra là bởi vì. . . . . .
Chu Tiểu Phi ho khan vài tiếng, nói: "Lạc ca, chúng ta đã hiểu, ngươi an tâm đi thôi, chúng ta sẽ không nói bậy, nhất định sẽ giữ miệng kín như bưng, giúp ngươi bảo vệ bí mật này, chúng ta cũng sẽ không vì vậy mà dùng ánh mắt khác thường nhin ngươi, dù sao hiện tại thì tu tưởng đã thoáng hơn rất nhiều rồi, tư tưởng của chúng ta đã sớm được giải phóng đế rồi, đừng nói là n
Các ngươi
Cả người Tiếu Lạc lạnh toát, nam nhân cùng nam nhân hắn biết là gay, còn nam nhân cùng xà, nam nhân cùng quỷ, nam nhân cùng
"Lão Chu, ngươi đang dùng ngôn ngữ internet ah? Nam nhân cùng xà là có ý gì?" Tiếu Lạc không hiểu nói.
"Chính là Hứa Tiên cùng Bạch nương tử đó." Đinh Khải thả sách xuống nói.
"Nam nhân cùng quỷ đâu?"
"Trữ Thải Thần cùng Niếp Tiểu Thiến."
Tiếu Lạc cảm giác quan điểm của mình đang bị sụp đổ, sau đó lại tò mò hỏi: "Người đàn ông cùng tảng đá lại là cái gì?"
"là chỉ cha của Hầu ca đó." Chu Tiểu Phi cố nén cười ý nói.
"? ? ? ?"
Tiếu Lạc trong đầu xuất hiện liên tiếp dấu chấm hỏi.
"Lạc ca ngươi xem, có thể làm lớn cái bụng tảng đá, cha Hầu ca có phải là trâu bò không."
Chu Tiểu Phi cười to nói, "Một tên ngủ với xà, một tên ngủ với quỷ, còn có một tên dám làm cả với đá, trên dòng sông lịch sử đã có rất nhiều tiền bối đã khai sáng, nếu lấy cái ham muốn của Lạc ca so sánh với bọn họ, căn bản không thể so được mà, ha ha ha. . . . . ."
Trên mặt Tiếu Lạc xuất hiện một tia hắc khí, một giây sau, một cước đạp bay Chu Tiểu Phi đang ngửa mặt lên trời cười to, cười đến chẩy cả nước mắt.
Lúc Tiếu Lạc chạy tới cửa trường học, Trương Đại Sơn đã sớm chờ ở đó.
"Tên khỉ kia, một tháng không gặp, tại sao ngươi lại trở nên đẹp trai vậy." Đây là câu nói đầu tiên khi Trương Đại Sơn mở miệng nói.
Tiếu Lạc ném cho hắn một cái liếc mắt, mở cửa xe ngồi vào ghế phụ: "Bớt lời vô nghĩa, cái bụng có chút đói rồi, mau mau tìm một chỗ ăn đồ ăn đi."
"Em gái xinh đẹp đâu, không phải kêu ngươi dẫn mấy em gái đi cùng sao?"
Trương Đại Sơn kêu la, nhưng không có dừng lại chút nào, đem xe chậm rãi khởi động, chạy tới hướng nội thành.
"Ngươi them khát như thế sao, có cần ta đặt hàng một em trên internet cho ngươi không." Tiếu Lạc trêu ghẹo nói.
"Cái này có thể, bất quá ta muốn là hàng nhập khẩu từ quốc đảo, là muốn đồ giống như thật, còn cái loại thổi hơi bong bóng 100 đồng thì thôi khỏi, quá kém chất lượng, căn bản là không chịu đựng nổi mấy lần ta mãnh liệt xung kích." Trương Đại Sơn cười hắc hắc nói.
"Cút đi!" Tiếu Lạc thật muốn dùng chân đạp hắn.
"Oa kèn kẹt. . . . . ."
Trương Đại Sơn hưng phấn kích động cực kỳ, cố ý nhúng nhẩy hạ thân, nhấn ga, tang tốc độ xe trong chớp mắt. Bất quá hắn cũng không dám chạy quá lâu, không nói ở mọi nơi Giang thành đều có bảng hạn chế tốc độ, mà ngay cả đèn xanh đèn đỏ dù có dung hết hai bàn tay bàn chân cũng đếm không hết.
"Đúng rồi lão Tiếu, ngươi còn không có nói với ta ngươi đang làm gì ở Hoa Vũ đó." Ở một cái đèn xanh đèn đỏ, thừa dịp chờ đợi đèn xanh, Trương Đại Sơn liền hiếu kỳ hỏi thăm.
"Được người giao phó, bảo vệ một người." Tiếu Lạc không có chút nào che giấu.
"Cái gì, người giám hộ? lão Tiếu trở thành hộ vệ lúc nào?" Trương Đại Sơn vô cùng kinh ngạc.
Tiếu Lạc liền đem chuyện gặp Sở Vân Hùng kể qua một lần.
"Con mẹ nó, nguyên lai ngươi đang ở Hoa Vũ bảo vệ con gái Sở Vân Hùng, là Sở Vân Hùng của Sùng Thiện Các?" Trương Đại Sơn lúc này mở to hai mắt, khiếp sợ phi thường.
Tiếu Lạc nói: "Ngoại trừ Sở Vân Hùng này, trong Giang thành không có người nào có tên tương tự."
"Ta ngất a!"
Trương Đại Sơn nhìn Tiếu Lạc như nhìn người ngoài hành tinh, "Ngươi lại đặt quan hệ cùng Sở Vân Hùng lão đại của giới kinh doanh Giang thành, ngươi gặp cái vận cứt chó gì thế. Đối tượng ngươi bảo vệ là con gái hắn, khe nằm, cái này không phải là muốn thu ngươi làm con rể sao?"
"Một tháng không gặp, công phu nói mó của ngươi lại lên cấp rồi ah." Tiếu Lạc trợn tròn mắt.
"Ai nói mò, trên TV không phải thường hay diễn như vậy sao, đúng rồi, con gái Sở Vân Hùng như thế nào, đẹp đẽ không?" Trương Đại Sơn hỏi.
"Cũng được, cũng không có qua đẹp."
Tiếu Lạc chống cằm, cho đánh giá.
"Ngươi mà đánh giá cũng được thì nó phải rất tốt, tốt vô cùng."
Trương Đại Sơn trong lòng đã nắm trắc, đùa dỡn nói, "Mẹ kiếp, ca mặc kệ, ngươi nhất định phải dẫn ta đi gặp, ta nếu ăn diện lên thì cũng đẹp trai lạnh lùng, nếu có thể mê hoặc được nàng, vậy ta là
Tiếu Lạc nhìn kỹ hắn một chút, thật đúng là cái gì cũng nói được, con hàng này đúng là loại cẩu mang hình người, nói cũng đúng, áo sơmi t
"Lão Tiếu, có chuyện, ta cảm thấy phải nói với ngươi." Trương Đại Sơn đột nhiên nghiêm mặt nói.
"Chuyện gì?" Tiếu Lạc nhíu nhíu mày.
Trương Đại Sơn chăm chú nhìn phía trước, nói rằng: "Triệu Mộng Kỳ có vài lần nói bóng gió muốn từ chỗ ta tìm hiểu tình huống của ngươi, nàng đã tới nơi ở của ngươi tìm ngươi, phát hiện ngươi không ở đó. Nghe ngữ khí nàng nói chuyện, giống như nàng muốn với quay lại với ngươi."
Quay lại?
Tiếu Lạc lắc đầu cười cợt, nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, không nói một lời, Triệu Mộng Kỳ suy nghĩ quá ngây thơ, khi hắn đã ra đi thì không bao giờ quay lại.
" cái tên Hoa Hải Phong là dạng mặt hàng gì, ở trên internet tùy tiện tìm một chút là tháy vô số tin tức về hắn, ngự nữ vô số, tốc độ đổi bạn gái như lật giấy, Triệu Mộng Kỳ vẫn nghĩ là mình ôm được một gốc đại thụ, bay giờ không phải bị người ta chơi đủ rồi chuẩn bị ném đi sao." Trương Đại Sơn căm giận nói, cảm thấy Triệu Mộng Kỳ là một nữ nhân ngu xuẩn.
"Không nói về nàng nữa, chúng ta tâm sự chuyện khác." Tiếu Lạc nói.
"Nói cũng đúng, ngươi cùng với nàng đã là quá khứ, ta tự dung nhắc tới nàng làm gì, đến đến đến, chúng ta nói tiếp về con gái của Sở Vân Hùng, nàng bao nhiêu xuân xanh? Số đo ba vòng bao nhiêu? Da dẻ thế nào? Điểm trọng yếu nhất, nàng có bạn trai hay không?" Trương Đại Sơn hăng hái cực kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận