Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Làm khó dễ

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Dư Kiến Cốc muốn gọi Quan Y Lâm chớ xen mồm vào, bởi vì hắn rất rõ Quan Y Lâm, tâm cao khí ngạo, thường xuyên hỏi một chút vấn đề cổ quái kỳ lạ làm khó dễ lão sư, để hắn và tất cả lão sư đều phi thường đau đầu, trong mắt bọn hắn, đó là học sinh ưu tú, đồng thời cũng là một cái gai.
Nhưng nghĩ lại, bục giảng giao cho Tiếu Lạc, vậy liền nhìn xem Tiếu Lạc có thể hay không hàng phục đóa hoa hồng gai này không.
Tất cả mọi người nhìn Tiếu Lạc, rất nhiều người mang trên mặt một nụ cười, muốn biết hắn trả lời thế nào.
Tiếu Lạc cười nói: "Ta đương nhiên có tiếc nuối, mỗi người đều sẽ có nhiều hoặc ít điểm tiếc nuối, không lưu lại tiếc nuối thì sẽ không phải là cuộc đời."
"Vậy ngươi tiếc nuối cái gì?" Quan Y Lâm truy vấn.
"Ta tiếc nuối là thời điểm năm 4 đại học không có lựa chọn làm nghiên cứu sinh và thi công chức vào năm cuối."
Tiếu Lạc cười cười, "Xã hội này, có rất rất nhiều sinh viên đại học, cạnh tranh vị trí làm việc phi thường kịch liệt, sinh viên của 985 viện trường học sau khi tốt nghiệp đi vào xã hội đều có rất nhiều người gặp nguy cơ thất nghiệp, muốn để mình cao hơn, để cho mình có được sức cạnh tranh, làm nghiên cứu sình là rất cần thiết, nhưng ta không có học, cho nên ta đã từ bỏ một cơ hội."
"Ta cũng không có lựa chọn thi công chức, tuy nói rất nhiều người sẽ chẳng thèm ngó tới việc đi làm công chức, cảm thấy ngoại trừ có thể ổn định thì không có cái khác, cao không tới, thấp không xong, nhưng nó đối với sinh viên vừa tốt nghiệp mà nói, lại là một phần nghề nghiệp đáng quý, nó có thể để ngươi lắng đọng xuống hảo hảo suy nghĩ con đường tương lai của mình, hảo hảo nghĩ rõ ràng mình thích hợp với cái gì."
Đây đúng là hai điểm hắn tiếc nuối nhất, nếu như không phải ngoài ý muốn dung hợp với hệ thống thiên tài, giờ phút này hắn còn đang ở một cái nhà máy nào đó làm từ 9 giờ tới 17 giờ rồi về, hắn rất hối hận khi không có lựa chọn hai con đường này.
Dư Kiến Cốc nghe rất là đồng ý, làm một lão sư có tư lịch rất sâu, hắn cũng tổng kết ra kinh nghiệm giống như Tiếu Lạc, hiện nay hàng năm đều có hàng trăm hàng ngàn sinh viên tràn vào xã hội, cạnh tranh công việc số lượng có hạn.
Tại dưới tiền đề, lựa chọn làm nghiên cứu sinh hoặc là thi công chức chính là một con đường cao minh, cũng tỷ như hắn một cái học sinh, nếu có làm ngiên cứu sinh thì sau khi ra ngoài, có thể trực tiếp tiến vào công ty lớn, lương khoảng một vạn, còn thường xuyên có thể đi công tác nước ngoài.
"Theo ý tứ của Tiêu học trưởng, chúng ta tốt nghiệp cũng chỉ có hai con đường có thể đi, một là thi nghiên cứu sinh hai là thi công chức thật sao?" Quan Y Lâm khịt mũi coi thường mà hỏi.
Tiếu Lạc lắc đầu: "Không, đây chỉ là kinh nghiệm ta cá nhân, cũng không thích hợp tất cả mọi người, tựa như một phần tư liệu, chỉ cung cấp tham khảo."
"Ồ? Thật sao? Vậy theo tiêu học trưởng nhìn, ta sau khi tốt nghiệp nên đi nơi nào?"
Quan Y Lâm từ tận đáy lòng không tán đồng quan điểm của Tiếu Lạc, mang trên mặt sự tự tin mỉm cười, bổ sung nói, "Ta hiện tại đã nhận được một phần hợp đồng của ngân hàng Trung Tín chỉ cần ta ký tên, bọn hắn liền sẽ nện xuống rất nhiều tài nguyên, để cho ta có thể nhanh chóng trưởng thành, là chỗ làm việc thích hợp cho nữ nhân, dựa theo ý của học trưởng, ta là nên thoái thác bọn hắn, tiếp tục học nghiên cứu sinh hoặc là thi công chức?"
"Hiện tại tiền lương khoảng tám ngàn, nếu từ bỏ ngân hàng Trung Tín chính là đầu óc có vấn đề."
"Đúng vậy a, còn tưởng rằng có thể nói ra cái đạo lý gì lớn, kết quả là một câu học nghiên cứ sinh hoặc thi công chức."
"Nguyên lai là cún của lao sư gọi tới!"
Lớp học phát ra một trận cười nhạo, mọi người rất vui khi thấy Tiếu Lạc xấu mặt, khi vào học hại hoc, trong lòng của mỗi người đều có một phần kiêu ngạo, phần kiêu ngạo này, để bọn hắn nghe không vô điều người khác thuyết giáo.
Tiếu Lạc giờ phút này đã hiểu, nữ sinh này chuyên môn đối nghịch cùng với hắn, bình thường thì hắn cái gì cũng tốt, nhưng hắn có chủ nghĩa nam nhân rất lớn, một khi bạo phát lên lên, đều không quản ngươi là nam hay nữ, liền đều quỳ xuống chinh phục đi.
"Ta vẫn cường điệu nói lại một lần, đây chẳng qua là điều tiếc nuối của ta, để mọi người tham khảo, mà không phải rập khuôn làm theo."
"Tiêu học trưởng nói chuyện rất là cẩn thận a, điểm ấy ta thích, đúng, không biết tiêu học trưởng đọc qua « Tam Quốc Diễn Nghĩa » không?" Quan Y Lâm mở rộng chủ đề.
"Đã đọc qua."
"Tiêu học trưởng thích người nào?"
"Gia Cát Lượng..."
"Tiêu học trưởng thích Gia Cát Lượng nguyên nhân chắc là bởi vì hắn trung thành, dũng cảm cùng trí tuệ đi, 'Cúc cung tận tụy chết thì mới dừng' là cuộc đời của hắn khắc hoạ, kỳ thật ta cũng rất thích hắn, bất quá ta càng thêm thích cáo già Tư Mã Ý đa mưu túc trí."
Quan Y Lâm đứng lên, không nhanh không chậm phát biểu quan điểm của mình, hoàn toàn trở thành tiêu điểm chú ý ở trong lớp.
"Đến rồi đến rồi, cô nương này lại bệnh cũ tái phát rồi, lại bắt đầu làm khó dễ Tiếu Lạc!"
Dư Kiến Cốc thầm kêu không tốt, hắn gọi Tiếu Lạc tới mục đích đúng là cho những gia hỏa sắp ra đời này có một chút kinh nghiệm, để cho bọn hắn sớm chuẩn bị sẵn sàng mà làm việc, nhưng hiện tại xem ra khả năng là không lớn, có Quan Y Lâm làm rối, Tiếu Lạc nào có thể phát huy.
Lúc hắn chuẩn bị ngăn Quan Y Lâm lại, Tiếu Lạc lặng lẽ cho hắn thủ thế, gọi hắn không nên đánh đoạn.
Có nam sinh xem náo nhiệt không sợ phiền phức lớn, cố ý ra vẻ mà nói: "Theo lâm, ngươi vì cái gì mà thích Tư Mã Ý? không phải là một gia hỏa bị Gia Cát Lượng dùng một tòa thành không người dọa đến tè ra quần sao?"
"Sai, Tư Mã Ý kỳ thật đã sớm khám phá ra kế không thành kế của Gia Cát Lượng, sở dĩ không có tấn công vào bắt sống Gia Cát Lượng, là bởi vì hắn rất thông minh, biết qua cầu rút ván, là đạo lý có mới nới cũ."
Lời nói của Quan Y Lâm thật kinh người, không chỉ có để mọi người đều hiếu kỳ, ngay cả Dư Kiến Cốc cũng rất tò mò, nghĩ thầm: Chẳng lẽ ta xem là « Tam Quốc Diễn Nghĩa » giả? Tư Mã Ý là nhân vật lợi hại hơn so với Gia Cát Lượng sao?
Quan Y Lâm nói tiếp: "Chúng ta biết, Tư Mã Ý một người luông rơi vào thế nguy hiểm, hắn thường xuyên bị người ghen ghét, rất nhiều kẻ thù chính trị, lúc Tào Tháo còn sống luôn cảnh giác với hắn, từng nói: 'Tư Mã Ý như lang sói, không thể giao binh quyền, sẽ là đại họa cho quốc gia sau này' .
Sau này, Tư Mã Ý được tân chủ trọng dụng, thẳng tới mây xanh, làm quan thì làm tới Phiêu Kị đại tướng quân, về sau đến Tào Duệ làm Hoàng đế, Tư Mã Ý lãnh binh đối chọi cùng Gia Cát Lượng, trên chiến trường trở thành kình địch của Gia Cát Lượng, mấy lần giao phong trên chiến trường, Gia Cát Lượng đã lĩnh giáo qua sự lợi hại của Tư Mã Ý.
Gia Cát Lượng phải dùng kế phản gián, đồng thời bốn phía dán bố cáo cáo thị Tư Mã Ý khởi binh phế quân, Tào Duệ quả nhiên tin là thật, nếu như không phải đại tướng quân tào tiếc Tư Mã Ý là nhân tài khó được thượng tấu ra sức bảo vệ, Tư Mã Ý liền chết từ lâu rồi.
Phong vân biến ảo, Gia Cát Lượng xuất binh bắc phạt, nhiều lần đánh bại quân Tào, trên dưới triều đình không có người nào là đối thủ, mắt thấy xã tắc lâm nguy hiểmlúc này Tư Mã Ý lại lần nữa được trọng dụng, bởi vì chỉ có hắn mới ngăn cản được Gia Cát Lượng.
Tư Mã Ý là nhân vật cỡ nào, trải qua nhiều thăng trầm, hắn làm sao không rõ nguyên do trong đó, có thể được trọng dụng toàn bộ đều nhờ công lao của Gia Cát Lượng, hắn cùng Gia Cát Lượng mặc dù là địch nhân, lại như môi hở răng lạnh, một khi hắn tiêu diệt Gia Cát Lượng, hắn liền không còn giá trị lợi dụng, Tào gia chắc chắn sẽ hạ độc thủ với hắn.
Cho nên, không thành kế cũng không phải bởi vì Gia Cát Lượng thông minh, mà là bởi vì Tư Mã Ý quá thông minh, người hậu thế đều hiểu lầm hắn, cảm thấy lòng hắn nghi ngờ quá nặng, mới náo ra cái trò cười này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận