Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Cơ Tư Dĩnh

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Tiếu Lạc uống cạn chén rượu của mình, sau đó nhìn Tiếu Thu Đông lắc cái chén trống không, cười nói: "Đông Qua, đến ngươi, uống xong chén này, chúng ta vẫn là huynh đệ!"
Trong lời nói mang theo khí thế dọa người, lúc này Tiếu Thu Đông mới ý thức được Tiếu Lạc không bị mình khống chế giống như ngày trước nữa rồi, Tiếu Lạc hoàn toàn không thèm để mắt tới hắn, cái này khiến cho hắn sinh ra cảm giác thất bại mãnh liệt, dù sao trước đây mỗi lần hắn có yêu cầu cái gì đi nữa thì Tiếu Lạc cũng không hề thoái thác, rất ít khi nghịch ý hắn, bởi vì mỗi lần hắn đều có thể bắt lấy điểm yếu của đối phương.
Cũng như tình bằng hưu tuổi thơ chính là điểm yếu của hắn, chỉ cần bắt được điểm yếu này, Tiếu Lạc sẽ không cự tuyệt yêu cầu của hắn, đương nhiên, cái này là do hắn nghĩ như thế, chí ít trước đó là như vậy.
Tiêu Trường cười, vội nói: "Tiểu Lạc, ngươi muốn làm gì? Ngươi là hảo huynh đệ với Thu Đông a!"
"Chính vì là hảo huynh đệ, nên mới uống chén rượu này!"
Tiếu Lạc hiện tại đã rất nổi giận, hắn chân thành đối đãi nhưng người ta lại là giả tâm giả ý, vậy hắn cab52 gì phải quan tâm tới tình sưa nghĩ cũ.
"Tiếu Lạc, ngươi đang nghiêm túc?" Tiếu Thu Đông nhìn chòng chọc vào Tiếu Lạc.
"Những lời khác ta không nói nhiều, chỉ hỏi một câu, ngươi là huynh đệ của ta không?"
Tiếu Lạc lấy đạo của ngươi hoàn lại cho ngươi, "Là huynh đệ liền uống cạn chén này, ta cũng không có ý tứ gì khác!"
Trên mặt thủy chung vẫn mỉm cười thản nhiên.
Khóe miệng Tiếu Thu Đông giật một cái: "Ngươi nghe qua câu không nên ép rượu bia chưa?"
Không nên ép rượu bia?
Tiếu Lạc cười lạnh, khẩu tài của tên này đúng là không phải chỉ dùng để trưng cho đẹp, lý do không được ép rượu cũng lấy ra được.
Nụ cười trên mặt đột nhiên thu liễm, lạnh giọng quát to: "Ta nói ngươi uống nó đi! ! !"
Hai chữ cuối cùng tựa như gào thét, con ngươi của Tiếu Thu Đông bỗng nhiên rụt lại, Tiếu Lạc nói câu này tựa như thanh âm của thiên lôi vang lên trong đầu hắn, trong một sát na tất cả tạp âm đều như không tồn tại nữa, tinh thần của hắn xuất hiện sự hoảng hốt, theo bản năng cầm ly rượu ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Tiếu Lạc vỗ vỗ bờ vai của hắn, hài lòng cười nói: "Đây mới là huynh đệ nha."
Mà lúc này Tiếu Thu Đông mới hồi phục tinh thần lại, hắn không biết mới vừa rồi bị Tiếu Lạc thôi miên tạm thời, chỉ biết hiện tại trong khoang miệng của mình như đang bốc cháy hừng hực, vị cay đắng hỗn tạp, tựa như một đầu Độc Long cắn phá trong miệng hắn, để hắn nước mắt đầm đìa, ho khan, gương mặt cũng đỏ lên thành màu gan heo.
Huynh đệ?
Tiếu Thu Đông cũng xứng với hai chữ này sao?
Tiếu Lạc lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, chắp hai tay sau lưng quay người rời đi.
Đúng lúc này, trên đường đất đi ngang qua Lạc thôn chạy tới một chiếc xe màu trắng, vô luận là từ màu sắc tiên hay là từ vẻ ngoài, đều có thể làm cho người ta biết giá cả của chiếc xe này không ít.
Uống hết mấy ngụm nước, Tiếu Thu Đông đã hết khó chịu thốt ra: "Ngươi phương nào có thể mua chiếc xe hơn tám mươi vạn!"
Tê...
Mọi người ăn bữa tiệc khi nghe nói chiếc xe có giá hơn tám mươi vạn, toàn cũng nhịn không được hít sâu một hơi, Lạc thôn là vùng đất hoang vắng thâm sơn cùng cốc, quanh năm suốt tháng cũng không có bao nhiêu chiếc xe qua lại, toàn bộ Lạc thôn cũng chỉ có Tiếu Thu Đông là có xe, đối với những người khác mà nói, xe chính là một xa xỉ phẩm, chớ nói chi tới chiếc xe hơn tám mươi vạn, điều này quá xung kích năng lực chịu đựng của bọn hắn, nghĩ thầm đây là xe gì, thế mà giá trị hơn tám mươi vạn, quả thực là một con sổ thiên văn a.
"Thu Đông, chiếc xe này hơn tám mươi vạn?"
Tiêu Trường mặc dù là bí thư thôn, nhưng có thể thấy được sự hiểu biết cũng không lớn, nhà hắn có được một cỗ máy kéo hơn tám nghìn đã coi như rất phong quang.
Tiếu Thu Đông gật gật đầu: "Đúng vậy a, một loại xe rất có tiếng, hơn tám mươi vạn mới chỉ giá xe, khi hoàn thành toàn bộ thủ tục, đại khái khoảng trăm vạn đi."
"Một trăm vạn?"
Tiêu Trường kinh ngạc thất sắc, những người khác đồng dạng cũng khiếp sợ không thôi, một trăm vạn, xem như hai đời bọn hắn cũng không có khả năng kiếm được nhiều tiền như vậy a.
"Là ai lái chiếc xe này vậy, không phải đến thôn chúng ta chứ, Trường bí thư, nhanh đi lên xem một chút a, hẳn có lạc đường không." An Viễn Bà hiếu kì, nhưng lại không muốn làm chim đầu đàn chạy lên, mà là thúc giục tiêu Trường xung phong.
"Ta nên làm như thế nào, không cần đến ngươi phải dạy!"
Tiêu Trường răn dạy một tiếng, hiển nhiên, ỷ vào đám huynh đệ của mình.
An Viễn Bà muốn mắng người, nhưng nghĩ lại, tiêu Trường là bí thư trong thôn, rất nhiều chuyện đều phải nhờ vả Tiêu Trường, cho nên liền ngạnh sinh nuốt trở về trong bụng.
"Mau nhìn mau nhìn, cửa xe mở ra, người ở bên trong đi ra!"
"Lại là cái xinh đẹp cô nương."
"A, cô nương kia giống như có quen biết với Tiểu Lạc, đang nói chuyện cùng Tiểu Lạc!"
Toàn bộ ánh mắt mọi người nhìn về phía đường đất...
Như một tựa như nữ mình tinh trong phim, mái tóc màu đen xõa xuống, màu da trắng nõn như tuyết, cặp mắt sáng ngời, lông mày cong cong, đôi môi hơi mỏng như cánh hoa hồng.
Thật xinh đẹp, tựa như tiên nữ!
Cô nương như thế này mà đi tới Lạc thôn của bọn hắn, quả thực khó có thể tưởng tượng được.
Con mắt của mọi đều nhìn thẳng, tại đô thị huyên náo thì dạng này nữ tử như vầy sẽ không làm mọi người quá kinh ngạc, thế nhưng ở Lạc thôn một vùng thâm sơn cùng cốc, thì quá chấn động rồi, bởi vì trong nhận biết của bọn hắn, dạng cô nương có khí chất như thế này sẽ không tới chỗ như thế này.
"Nàng đang trò chuyện cái gì với Tiểu Lạc?" Một vị phụ nhân tò mò hỏi.
An Viễn Bà lên tiếng nói: "Còn có thể trò chuyện cái gì, khẳng định là hỏi đường, cái tên không có tiền đồ đồ kia, ngươi cảm thấy hắn có thể nhận biết cô nương như thế này sao?"
Rất nhiều người nghe vậy, đều nhíu mày, cảm thấy miệng của nàng quá thúi, đều là người cùng một cái gia tộc, thật sự không nên mắng người ta như thế.
Tiêu Trường hung hăng trợn mắt nhìn An Viễn Bà một chút, lập tức mỉm cười đi tới chỗ Tiếu Lạc, Tiếu Thu Đông cùng những người khác cũng theo ở phía sau, hiếu kì đi qua.
"Tiểu Lạc, vị cô nương này là?" Tiêu Trường mỉm cười hỏi.
Nữ tử kia ngọt ngào cười, thân mật kéo cánh tay Tiếu Lạc, tự mở miệng giới thiệu mình: "Thúc thúc tốt, ta gọi Cơ Tư Dĩnh, là Tiếu Lạc bạn gái!"
Bạn gái của Tiếu Lạc? !
Nghe nói lời ấy, mọi người đều sững sờ, chấn kinh nhìn Tiếu Lạc, ai cũng không nghĩ tới, một cô nương đẹp giống thiên tiên mà lại là bạn gái của Tiếu Lạc.
Sắc mặt An Viễn Bà đỏ lên, nàng vừa mới còn nói Tiếu Lạc không có tiền đồ, cũng khẳng định cô nương này bị lạc đường, kết quả lập tức liền bị tát một cái, cảm giác quá khó chịu.
Tiếu Thu Đông thần sắc trở nên rất quái dị, vẻ mặt rất kinh ngạc, đồng thời, bên trong ánh mắt lóe lên một tia ghen tị rồi biến mất, bởi vì cô nương gọi là Cơ Tư Dĩnh này rất là xinh đẹp, còn xinh đẹp hơn so với lão bà của hắn, vô luận là dáng người hay là khuôn mặt đều thuộc loại nhất lưu, dạng nữ hài như vậy mà thuộc về Tiếu Lạc, khiến trong lòng của hắn xuất hiện cảm giác khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận