Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Theo không kịp

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Đang lúc Khâu Nguyên Kiệt khẳng khái sôi sục nới với hai ba trăm người, nguyên bản Bạch Anh phụ trách bắt Diêu Bạch Sơn hoảng hốt chạy tới bên cạnh hắn, nói cho hắn biết xảy ra chuyện lớn, ngàn tính vạn tính cũng không nghĩ tới trên người Diêu Bạch Sơn có súng, hơn nữa ở lúc bọn hắn đột nhập vào trong phòng, trong phòng còn có một vị nữ giúp việc, Diêu Bạch Sơn trực tiếp áp chế nữ tử kia, ở trong phòng làm chó cùng rứt giậu.
"Đáng chết, lại còn dám mang theo súng ống, cái tổ chức bán hàng đa cấp này càng ngày càng hoành hành mà."
Khâu Nguyên Kiệt nghe nói liền giận dữ, "Nhanh liên hệ đơn vị địa phương, để bọn hắn xuất động đặc cảnh hiệp trợ chúng ta, cần phải bảo đảm con tin an toàn!"
"Đúng."
Bạch Anh gật đầu trả lời, quay người liền vội vàng ra ngoài, chấp hành mệnh lệnh của Khâu Nguyên Kiệt.
"Khâu đội, lần này sẽ không có cái gì ngoài ý muốn chứ, Diêu Bạch Sơn con cá lớn này cũng không thể để cho hắn chạy thoát." La Sương cau mày lo lắng nói.
"Trừ phi hắn có bản sự lên trời xuống đất, bằng không hắn tuyệt đối trốn không thoát!"
Khâu Nguyên Kiệt hừ nhẹ một tiếng nói, đối với tổ chức bán hàng đa cấp, hắn thống hận thật sâu, hắn quét mắt toàn trường, không khỏi hỏi, "Tiếu Lạc đâu, đi đâu?"
La Sương cũng cẩn thận tìm tòi một phen, không phát hiện thân ảnh Tiếu Lạc, lập tức không vui nói: "Cái gì mà NSA, cái hỗn đản kia căn bản không đáng tin cậy mà, không chừng lười biếng chạy đâu đó rồi, rõ ràng là đến kiếm chút công lao."
"Không nên nói bậy, trước đó vấn đề của cục trưởng các ngươi đều không trả lời được, nhưng hắn vẫn có thể trả lời, cái này đã nói rõ vấn đề."
"Đó là bởi vì cục trưởng ra bài không theo lẽ thường." La Sương không phục nói.
"Rất nhiều chuyện cũng phát sinh không theo lẽ thường, nếu như gặp phải loại sự tình này, có phải ngươi cũng đem nguyên nhân sự thất bại đẩy ra ngoài hay không?" Khâu Nguyên Kiệt trách mắng.
"Ta . . ."
La Sương lập tức không thể phản bác.
"Chớ suy nghĩ quá nhiều, làm tốt việc của mình đi."
Khâu Nguyên Kiệt vỗ vỗ bờ vai của nàng, căn dặn một tiếng sau liền đi nhanh ra khỏi đại sảnh, chạy tới chỗ Diêu Bạch Sơn.
Đó là lầu tám, thuộc hạ của hắn cầm súng lục trong tay, ngăn ở trong lối đi nhỏ, nhìn chòng chọc vào gian phòng 808 bên cạnh, trên cửa phòng có vết đạn, rất hiển nhiên là cái do Diêu Bạch Sơn nổ súng.
"Khâu đội, cảm xúc Diêu Bạch Sơn hơi không khống chế được, nhất định phải nhanh áp dụng hành động, nếu kéo dài, ta sợ hắn sẽ thương tổn đến con tin." Đội viên Long Diệp báo cáo chi tiết tình huống cho hắn.
Kỳ thật không cần Long Diệp nói rõ Khâu Nguyên Kiệt cũng biết, đứng ở trong lối đi nhỏ đều có thể nghe thấy tiếng Diêu Bạch Sơn rống to ở bên trong, nói cái gì mà bọn họ không rút lui liền nổ súng bắn người, sẽ còn từ trên ban công nhảy xuống tự sát, để bọn hắn một cọng lông cũng không bắt được.
"Đội ngũ đặc cảnh còn bao lâu nữa mới tới?" Khâu Nguyên Kiệt quay đầu nhìn về phía Bạch Anh.
Bạch Anh trả lời: "Nhanh nhất cũng phải mười phút đồng hồ."
"Long Diệp, các ngươi ở nơi này cố gắng hết sức ổn định tâm tình của hắn, trong phạm vi cho phép có thể thỏa mãn yêu cầu của hắn, không có mệnh lệnh của ta, không cho phép tự tiện hành động, càng không thể cưỡng ép phá cửa tiến hành bắt hắn." Khâu Nguyên Kiệt hạ lệnh.
"Vâng."
Long Diệp gật đầu, cung kính đáp ứng.
Khâu Nguyên Kiệt liền vội vàng bận bịu chạy xuống lầu một, mấy người bọn La Sương cũng đi theo hắn xuống lầu một. Đứng ở lối vào khách sạn, ngẩng đầu nhìn quanh, có thể thấy rõ từng ban công.
"Đột phá ở nơi này." Khâu Nguyên Kiệt chỉ chỉ ban công gian phòng 808.
"Ban công?" La Sương hồ nghi nói.
Khâu Nguyên Kiệt gật đầu: "Đúng, Diêu Bạch Sơn tất cả lực chú ý đều ở cửa phòng, khi đội ngũ đặc cảnh đến, phái người buộc dây thừng lặng yên không tiếng động leo lên ban công phòng 808 ẩn nấp, có thể xuất kỳ bất ý chế phục Diêu Bạch Sơn."
"Ý kiến hay, đặc công bình thường có huấn luyện leo núi, chuyện này đối với bọn hắn mà nói thì như một bữa ăn sáng, hơn nữa chỉ cần cận thân, thì có thề dễ dàng quật ngã Diêu Bạch Sơn." La Sương rất là đồng ý.
Khâu Nguyên Kiệt không lại nói tiếp, chỉ là tự hỏi khả năng sẽ xuất hiện.
"Khâu đội trưởng mau nhìn, trên lầu có người." Lúc này, Bạch Anh chỉ lên lầu khách sạn kinh ngạc nói.
Khâu Nguyên Kiệt đưa ánh mắt, vừa xem thì không khỏi ngây ngẩn cả người, tại tầng mười mấy đích xác có người, hơn nữa còn đưa lưng về phía bọn họ.
"Là tên hỗn đản NSA kia, hắn muốn làm gì, nhảy lầu sao?" La Sương nhận ra thân phận của đối phương.
Bạch Anh cùng đội viên khác cũng kinh ngạc không thôi, đứng ở mép tường tầng mười mấy, hơn nữa còn là quay lung ra bên ngoài, đây rốt cuộc là muốn làm cái gì? Thật chẳng lẽ là muốn tự sát? áp lực ở NSA lớn như vậy sao?
Khâu Nguyên Kiệt bận bịu xuất ra máy truyền tin thông qua một cái mã số . . .
Cùng lúc đó, Tiếu Lạc đứng ở trên lầu chót của khách sạn, điện thoại vang lên, lấy ra, kết nối.
"Tiếu Lạc, ngươi đứng ở trên lầu chót làm gì ah? Nguy hiểm, mau xuống đây!" tiếng nói của Khâu Nguyên Kiệt rất lớn, hắn không cách nào hiểu rõ Tiếu Lạc muốn làm gì.
"Giúp các ngươi bắt tội phạm!"
Tiếu Lạc nhàn nhạt lên tiếng, kết thúc trò chuyện, sau đó bỏ điện thoại vào trong túi quần.
Một giây sau, ở phía dưới đoàn người Khâu Nguyên Kiệt sợ hết hồn hết vía.
Nhảy . . . Nhảy xuống! ! !
Trái tim của mỗi người đều xém chút nhảy ra ngoài từ trong cổ họng, nhưng rất nhanh ánh mắt của bọn hắn liền phát sinh biến hóa, bởi vì Tiếu Lạc cũng không có rơi thẳng từ lầu chót xuống đất, mà khi rơi xuống hắn dùng hai tay bắt vào ban công từng tầng để giảm tốc độ.
"Rầm ~ "
Khâu Nguyên Kiệt, La Sương, Bạch Anh và các đội viên đều sợ ngây người, không cách nào tưởng tượng sẽ phát sinh loại sự tình như thế này, tên này còn là người sao? Cánh tay và ngón tay có thể mạnh như vậy sao?
"Trời ạ, ta thấy được cái gì?"
"Đang trong phim sao, saokhông nhìn thấy giây an toàn cùng máy quay phim."
"Trời ah, cái này là cái quần què gì vậy."
Nơi xa người đi cửa nhao nhao ngừng chân, lấy điện thoại ra quay chụp lại hành động của Tiếu Lạc, trên mặt của mỗi người đều chấn kinh.
"Làm ẩu, gia hỏa này quá lỗ mãng!"
Khâu Nguyên Kiệt vì Tiếu Lạc mà đổ mồ hôi lạnh, không có giây an toàn, chỉ dựa vào hai tay, vạn nhất xuất hiện sai lầm, chẳng phải là liền từ mười mấy tầng rớt xuống sao, ngã cái là tan xương nát thịt.
"Hắn là đồ điên!"
Đám người Bạch Anh hoảng sợ thất sắc đánh giá một câu, trên ót tràn đầy mồ hôi lạnh, chỉ có tên điên mới dám từ tầng mười mấy không có bất kỳ biện pháp an toàn nào mà nhẩy xuống từng lầu một.
La Sương không nói gì, ánh mắt đang kịch liệt rung động, nàng ngay từ đầu nghĩ tên này chỉ tới kiếm chút công lao, giờ phút này lại như đặc công trong phim vậy.
Trong nội tâm nàng đang suy nghĩ: Cái tên hỗn đản này sao lại dám nhảy? Hắn lấy dũng khí ở đâu mà nhảy như vậy? tòa nhà cao mười mấy tầng ah!
Đột nhiên, nguyên bản hình tượng của người trong long nàng lập tức cao lớn lên, thân thủ như vậy, bọn họ theo không kịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận