Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Phá vây

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
"Oanh ~ "
Súng phóng tên lửa bị dẫn bạo, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, tên khiêng súng phóng tên lửa liền biến thành từng mảnh, khối thịt bị đốt cháy khét bắn tung tóe khắp nơi, ánh lửa khói tràn ngập, 4 5 mét xung quanh đám phản quân cũng bị bạo tạc gây thương tích, từng tên ngã xuống đất, tiếng hét thảm nổi lên bốn phía.
Tên dẫn đầu bọn phản quân nhìn đám thuộc hạ bị tạc thương ngã xuống hét thảm, tâm thần ngạc nhiên, còn đám phản quân thì lộ ra vẻ hoảng sợ, bọn hắn đều có cùng một ý nghĩ: Tay bắn tỉa trong kia là một vị tử thần, vô luận như thế nào bọn hắn cũng không có khả năng chiến thắng được.
"Đều ở đây sao!"
Ngay khi bọn hắn ngây người, một âm thanh lạ lẫm vang lên ở phía trên, nói ngôn ngữ của bọn họ, mang theo một ý vị trêu tức.
Đám phản quân vô ý thức ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy trên tường rào đang có một người ngồi xổm, thân mang đồ rằn ri, khuôn mặt anh tuấn, mi thanh mục tú, cười nhìn qua bọn hắn, sau đó dời ánh mắt xuống, phát hiện trên tay hắn đang nắm hai trái lựu đạn, đã kéo chốt bảo hiểm, đang "Xuy xuy xuy" bốc lên khói trắng.
Con ngươi đột nhiên co lại, gần như cuồng loạn kêu to: "Nhanh nằm xuống!"
Tại lúc này, Tiếu Lạc vút hai trái lựu đạn xuống dưới, sau đó nhanh chóng nhảy xuống, cầm súng bắn tỉa, từng bước một đi trở về chỗ bọn Tương Chí Minh.
"Oanh ~" "Oanh ~ "
Nương theo hai tiếng nổ mạnh, cơn bão năng lượng khủng bố như cơn lốc quét qua, cát đất tung toé, khói dầy đặc bốc lên, tay chân bị tạc bay lên, sau đó lại trở xuống mặt đất, khi tay và chân bị đứt rớt xuống đất thì các ngón tay chân còn hơi giật giật, mặc kệ là tay hay là chân hoặc là những bộ thi thể, đều bị nhiệt độ cao đốt cháy khét thành một khối đen xì.
Tiếu Lạc không quay lại nhìn, đám bên ngoài tụ tập ở cùng một chỗ, hai trái lựu đạn đủ để tiêu diệt toàn bộ bọn hắn.
"Nên rút lui!"
Hắn đi đến trước mặt Tương Chí Minh, thản nhiên nói.
"Rút lui? Đồng bào chúng ta còn bên trong, chẳng lẽ không cứu bọn hắn sao?" Khổng Vận Hồng lo lắng nói.
Tiếu Lạc hừ lạnh: "Bọn hắn đã chết, phản quân mai phục chỗ này biến nơi đây thành bẫy rập, thì không có khả năng để bọn hắn vướng chân vướng tay, đơn giản nhất trực tiếp nhất là giết hết những người còn lại."
Nghe lời này, các đội viên đội hành động đặc biệt khẽ run lên, hô hấp cũng biến thành cấp bách, hiểu rõ đám phản quân rất hung tàn, bọn hắn biết rõ cái này là sự thật, tất cả đồng bào đều đã bị sát hại, chuyến này không cứu được ai.
Tương Chí Minh nắm chặt lại, cắn răng nói: "Nghe Diệt tiên sinh, rút lui!"
Hơn hai mươi người, một bên cảnh giới bốn phía, một bên nhanh chóng lao ra khỏi nhà máy.
Tiếu Lạc nhớ tới tình nghĩa đồng học, cho nến rất chiếu cố cho Đường Uyển, thời điểm rút lui luôn mang theo nàng, nữ nhân này bị dọa đến hai chân phát run, đại não cũng trống rỗng, nếu như hắn không viện thủ, tất nhiên sẽ kéo toàn bộ đội ngũ lại phía sau.
"MD, đuổi theo cho ta! ! !"
Khamis cầm lấy bộ đàm hạ lệnh, mặt khác lại đem mệnh lệnh truyền đạt mệnh lệnh cho đám đang tuần tra trong Stantin, đại khái nói rõ tình huống nơi này và phương hướng rời đi của bọn Tiếu Lạc, lúc này cả tòa thành đang tiến hành vây bắt đám người Tiếu Lạc.
"Bỏ xe, tụi phản quân có súng phóng tên lửa, lái xe chỉ có thể bị động bị đánh!"
Tiếu Lạc ngăn Tương Chí Minh, sau đó quét mắt nhìn địa hình xung quanh, chỉ một cái cái hẻm nhỏ nói, "Bên này!"
Nói xong, mang theo Đường Uyển chạy đi.
"Đuổi theo!" Tương Chí Minh hướng đội viên vung tay lên.
Đó là một cái ngõ nhỏ tối như mực, chiều dài tầm chừng mười thước, rộng lại chỉ có hơn một mét một chút xíu, trùng hợp, tìm được một bản địa đồ của Stantin ở bên trong thùng rác, bảo tồn rất hoàn chỉnh.
Tiếu Lạc lúc này triển khai, thảo luận cùng Tương Chí Minh.
"Chúng ta phân tán ra để không bị chú ý, chúng ta tập hợp ở nơi này, có vấn đề gì hay không?" Tiếu Lạc chỉ địa điểm nào đó trên bản đồ.
Mọi người đều là chiến sĩ có tố chất cường đại, có thể xem hiểu địa đồ dễ như trở bàn tay, hơn nữa Tiếu Lạc đề nghị là biện pháp phá vây tối ưu nhất, cả đội ngũ đồng loạt rút lui, mục tiêu quá lớn, đám phản quân không có hơn chục ngàn thì cũng có ngũ 6000, bọn hắn nhất định phải phân tán ra để không gây chú ý, tìm kiếm chỗ đột phá.
"Không có Vấn Đề!"
Tương Chí Minh trịnh trọng gật đầu, sau đó lập tức chia đội ngũ làm bốn tổ, sáu người làm một tổ.
Đường Uyển Điềm tự nhiên là cùng một tổ với Tiếu Lạc, cân nhắc đến việc Đường Uyển Điềm không có đươc huấn luyện quân sự, Tương Chí Minh để Tiếu Lạc và Đường Uyển Điềm thành một tổ.
"Đăng đăng đăng ~ "
Tiếng bước chân truyền đến từ đầu ngõ.
Tiếu Lạc liền cũng không ngẩng đầu, bên hông lấy ra một trái lựu đạn rút chốt ném qua.
"Oanh ~ "
Một tiếng vang thật lớn, 7 ~ 8 tên phản quân ngã xuống vũng máu, đất cát bị tạc bay lên rơi xuống, bao trùm lên thân thể bọn hắn.
Bọn Tương Chí Minh âm thầm tặc lưỡi, không khỏi sợ hãi thán phục tốc độ phản ứng của Tiếu Lạc, bọn hắn đến giờ mới kịp phản ứng.
"Đi!"
Nơi này không phải nơi ở lâu, Tiếu Lạc kéo Đường Uyển Điềm chạy đi.
"Diệt tiên sinh, chúng ta hẹn gặp ở địa điểm, bảo trọng!"
Chạy ra khỏi ngõ nhỏ, Tương Chí Minh mang theo một bộ phận người lựa chọn chạy ngược hướng với Tiếu Lạc.
Tiếu Lạc quay đầu liếc mắt nhìn hắn, không có nói cái gì mà nói, hắn biết sẽ có như vậy kết quả, nếu như chỉ là một người tới đây, trên bả vai hắn không cần gánh chịu nhiều trách nhiệm như vậy, thế nhưng hiện tại, hắn không có khả năng trơ mắt nhìn bọn hắn chết, càng không có khả năng nhìn Đường Uyển Điềm chết ở đây.
Đội hành động đặc biệt phân tán ra, để đám phản quân cũng chia thành mấy đội tiến hành truy kích, tiếng súng, đạn pháo phá vỡ sự yên tĩnh của Stantin.
Đường Uyển Điềm bị Tiếu Lạc lôi kéo chạy như điên, ánh mắt không có rời khỏi Tiếu Lạc, nam nhân này làm nàng kinh ngạc rất nhiều, bản lĩnh cao cường, sát phạt quyết đoán, không cần nói nàng cũng biết, nam nhân này tuyệt đối là thành viên của tổ chức bí mật của quốc gia.
Tiếu Lạc a Tiếu Lạc, mấy năm này ngươi đã trải qua những gì?
Đường Uyển Điềm rất muốn khai quật tất cả tin tức của nam nhân này.
Đột nhiên, Tiếu Lạc dừng lại, buông nàng ra, nằm sấp tại mặt đất, lỗ tai giống như đang lắng nghe.
"Ngươi đang làm cái gì?" Đường Uyển Điềm không hiểu hỏi.
"Xuỵt ~ "
Tiếu Lạc làm thủ thế im lặng.
Sau đó nhắm mắt lại, cẩn thận lắng nghe, đất có thể truyền lại âm thanh, chiến sĩ có kinh nghiệm có thể mượn nhờ tín hiệu âm thanh truyền tới từ mặt đất để phân biệt tình huống địch quân xung quanh, mà hắn, có phần này năng lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận