Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Trác Vũ Trạch

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Tiếu Lạc là không thích bị uy hiếp, đặc biệt là bị nữ nhân uy hiếp, mà lại là người hắn rất không ưa, hắn đứng dậy, đi tới ban công, ha ha cười lạnh nói: "Cổ cảnh quan rất lâu không gặp, ngươi vẫn không thay đổi ah."
"Ta thay đổi hay không thay đổi cũng không liên quan tới ngươi, ta cảnh cáo không cho ngươi đụng tới muội muội của ta, có nghe thấy không?" Cổ Thiến Lâm quát lên.
"Ngươi nói không động vào liền không động vào, vậy ta qua mất mặt, đợi chút nữa sẽ kêu nàng rửa sạch sẽ cởi sạch quần áo nằm trên giường, động phòng cùng ta." âm thanh Tiếu Lạc rất lạnh lùng.
"Hỗn đản ngươi dám?" Cổ Thiến Lâm giận tím mặt.
"Ta ngay cả giết người cũng dám, ngươi cảm thấy ta không dám ngủ với một nữ nhân?" Tiếu Lạc hỏi lại.
Đầu bên kia điện thoại Cổ Thiến Lâm đã bị tức giận đến nổ phổi, trong thời gian ngắn không nói được câu nào, chỉ có thể nghe được hơi thở.
Tiếu Lạc muốn hiệu quả này, cười nói: "Muội muội của ngươi có tính cách nữ nhân hơn với ngươi nhiều, yên tâm, ta sẽ ôn nhu đối với nàng."
Cố ý cho Cổ Thiến Lâm một phần không gian để tưởng tượng, nói xong, không cho Cổ Thiến Lâm cơ hội nói chuyện, trực tiếp cúp máy, tâm tình tốt, hắn rất vững tin Cổ Thiến Lâm sẽ bị tức giận không nhẹ, hơn nữa tối nay sẽ không ngủ.
Sau đó quay người lại, phát hiện Cổ Thiến Tuyết đang đứng phía sau mình, khuôn mặt ửng đỏ, xấu hổ nói: "Tiếu Lạc, ngươi . . . Ngươi là cố ý chọc giận tỷ ta đúng không?"
Ách, lời ta mới vừa nói đều bị nàng nghe được?
Tiếu Lạc đỏ ửng, cái kia là cố ý nói cho Cổ Thiến Lâm nghe, bị Cổ Thiến Tuyết nghe được.
Cố tự trấn định, ho nhẹ một tiếng: "Đúng, ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không làm như vậy đối với ngươi."
Cổ Thiến Tuyết lắc đầu: "Ta không có lo lắng."
"Vậy là tốt rồi, thời gian không còn sớm, sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngươi ngủ phòng ngủ, ta ở bên ngoài, có chuyện gì thì kêu ta." Tiếu Lạc nhanh giang rộng ra chủ đề.
"Ân, hảo!" Cổ Thiến Tuyết gật đầu.
. . .
. . .
Mưa to ròng rã một đêm, tới sáng mới tạnh, không khí rất tươi mát.
Tố chất thân thể Cổ Thiến Tuyết rất tốt, nghỉ ngơi một đêm là không có gì đáng ngại, hơn nữa nàng thức dậy rất sớm, lúc sáu giờ liền ăn mặc chỉnh tề, đương nhiên, y phục của nàng là của Tô Ly, nhưng mặc vào rất vừa người.
Tiếu Lạc muốn dẫn nàng dạo một vòng quanh Hạ Hải, sau đó liền đưa nàng trở về, hắn còn rất nhiều việc phải làm, không thể mỗi ngày đều bồi tiếp nàng, hơn nữa hai người ở cùng một chỗ cũng quá quái lạ.
"Tiếu Lạc, chúng ta lên đường đi." Cổ Thiến Tuyết cảm thấy rất hứng thú đối với veic65 du ngoạn, tràn đầy chờ mong.
"Ân."
Tiếu Lạc gật gật đầu, nghĩ đến tối hôm qua Tô Ly xác định quan hệ giữa mình và nàng, hắn liền không muốn noi với nàng một tiếng, trực tiếp mang theo Cổ Thiến Tuyết ra cửa.
"Dừng lại! ! !"
Đi tới của Tinh Nguyệt, một tiếng gào to vang lên.
Ở đại sảnh trên ghế sa lon, một nam tử ước chừng 34-35 đứng lên, nện bước mạnh mẽ đi tới hướng Tiếu Lạc.
Nhìn qua tên trước mặt có mùi vị quân nhân nồng đậm, Tiếu Lạc nhướng mày: "Có việc?"
"Tự giới thiệu mình một chút, ta là Trác Vũ Trạch sư trưởng Quân khu Hạ Hải, nghe nói ngươi có thân thủ không tệ, hiện tại đại biểu quốc gia chiêu mộ ngươi." Nam tử này trong khi nói chuyện mang theo một cỗ thần thái hăm hở.
"Sư trưởng Quân khu Hạ Hải?"
Tiếu Lạc híp mắt quan sát toàn thể hắn một phen, cùng lúc đó, hai hàng người, ăn mặc quân phục đi đến, mỗi người cầm một cái súng tiểu liên, khuôn mặt lạnh lùng, không giận tự uy, nhân viên công tác Tinh Nguyệt bị dọa phát sợ.
Còn có một tên mang kinh mắt mới tiến vào, Tiếu Lạc liền nhận ra là đệ nhất cẩu tử Trác Duy, cánh tay ngày đó bị hắn đạp gãy đã được bó lại, cố định trước ngực, lúc này liền minh bạch.
"Ngươi và hắn có quan hệ như thế nào?" Tiếu Lạc nhìn nam tử trước mặt hỏi.
"Quan hệ thân huynh đệ." trong mắt Trác Vũ Trạch hiện ra lãnh ý.
"A, thì ra là thế."
Tiếu Lạc nghiền ngẫm cười một tiếng, "Sư trưởng hẳn là cấp bậc đại giáo đi, mà số tuổi ngươi khoảng ba mươi bốn tuổi, ba mươi bốn tuổi lên làm đại giáo, là dựa vào mộ tổ bốc khói xanh a? Trải qua học viện quân sự sao? xem ra ngươi rất hiểu cách dùng quan hệ để thượng vị ah."
"Vương bát đản sắp chết đến nơi còn dám lớn lối như vậy, trong đầu ngươi chứa cứt sao?" Trác Duy giận dữ trách cứ.
Trác Vũ Trạch đưa tay, ra hiệu hắn không cần nói, một đôi mắt đầy hàn quang nhìn Tiếu Lạc, cười lạnh nói: "Biết không, ngươi là người thứ nhất dám nói chuyện với ta như vậy."
"Ngươi cũng là người thứ nhất dám nói chuyện như vậy với Tiếu Lạc." Cổ Thiến Tuyết lãnh đạm nói.
Ân? Tốt một cô em xinh đẹp!
Hai mắt Trác Duy nổi giận đùng đùng, lập tức hiện lên một quang mang thô bỉ, chờ xem tiểu nữu, sau khi thu thập Tiếu Lạc, ta liền chinh phục ngươi.
"Ngươi nhìn ta làm gì? Lại nhìn ta móc tròng mắt ngươi ra!"
Cổ Thiến Tuyết rất là chán ghét ánh mắt của Trác Duy, nàng cũng không phải một nữ hài bình thường.
"Ha ha ha . . ."
Trác Vũ Trạch cuồng tiếu, "Là một thớt liệt mã, đệ đệ ta liền thích liệt mã, dạng này mà cưỡi thì rất có cảm giác."
Lời nói thô tục như vậy mà củng có thể công nhiên nói ra, trong mắt Tiếu Lạc lóe lên một mảng hàn quang, quét mắt bốn phía nhìn đám người vây xem, tạm thời nhịn xuống, nơi này không phải mơi thích hợp để động thủ.
Cổ Thiến Tuyết mặc dù đơn thuần, có thể nàng cũng không phải là người mà cái gì cũng không hiểu, lúc này tức giận đến khuôn mặt đỏ lên.
Trác Vũ Trạch đưa ánh mắt nhìn Tiếu Lạc: "Đi thôi, ta đại biểu quốc gia chiêu mộ ngươi nhập ngũ!"
Cái giọng buông lỏng thật giống như Tiếu Lạc chỉ có con đường này có thể đi.
Mà khi chiêu vào, muốn giết chết Tiếu Lạc chỉ là một chuyện nhỏ, hắn và Trác Duy là hai huynh đệ cùng chung hoạn nạn, tình cảm giữa hai người rất thâm hậu, bây giờ Trác Duy bị người đánh, còn bị giẫm gảy một cái cánh tay, hắn phát thệ sẽ để đối phương phải trả giá thê thảm.
"Ta có thể cự tuyệt sao?" Tiếu Lạc nhàn nhạt nhìn hắn.
Trác Vũ Trạch giống như là nghe được một câu chuyện cười nói: "Ngươi cứ nói đi?"
"Vương bát đản, có chút bản sự thì ngon sao, ngươi hẳn là đối tượng mà tiện nhân Tô Ly kết hôn, ta nói qua ta không phải ngươi mà ngươi có thể trêu chọc, ngươi hôm nay đi được đi, không đi cũng phải đi, chỉ cần ca ta ra lệnh một tiếng, tiện nhân Tô Ly trên lầu kia cũng sẽ bị ném, ngày mai sẽ sẽ lên đầu đề, chiêu cáo đại chúng quốc dân nữ thần Tô Ly vì bệnh trầm cảm mà nhảy lầu tự sát, ha ha ha . . ." Trác Duy phách lối cuồng vọng nói.
Có người chui vào phòng Tô Ly, đồng thời khống chế Tô Ly? !
Tiếu Lạc từ trong giọng nói Trác Duy chiếm được những tin tức này, nắm đấm không khỏi âm thầm nắm nắm chặt, sát ý phát tán ra từ trong nội tâm.
Hắn đành phải trước dùng một chiêu kế hoãn binh: "Có thể, ta và các ngươi đi thôi."
"Người thức thời là trang tuấn kiệt, ta rất thưởng thức ngươi."
Trác Vũ Trạch cười hắc hắc nói, "Bắt hắn trói lại cho ta!"
"Các ngươi dám?" Cổ Thiến Tuyết đâu còn có thể nhịn được, khí thế trên người tăng vọt.
"Không có việc gì, ta theo bọn họ đi một chuyến, ngươi đi phòng đối diện nhà ta nhìn xem, nếu như thấy cái gì bẩn thỉu, thanh trừ giúp ta." Tiếu Lạc dặn dò, hắn muốn xác định sự an toàn Tô Ly.
"Tốt, ngươi làm nhanh rồi trở về dẫn ta đi chơi." Cổ Thiến Tuyết ngầm hiểu.
Mà Trác Vũ Trạch và Trác Duy hiển nhiên không nghĩ tới Cổ Thiến Tuyết là cao thủ võ công, tự động không để ý đến sự uy hiếp của nàng, giờ phút này chế giễu nàng quá ngây thơ, lại còn cho rằng Tiếu Lạc có thể trở về, không ai biết bọn họ đang cách tử vong càng ngày càng gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận