Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Cao thủ nhiều như mây

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
@linhthanhde đầy KP giữ quá. nhưng mà bạo 100c thì ta gẫy mất tay. chỉ có thể úp 4c.
---------------------------------------------------
Tiếu Lạc ngẩn người, sau đó khẽ cười một tiếng nói: "Ta ở Giang Thành làm gì không phải ngươi đã điều tra rõ ràng rồi sao?"
"Nhưng ta cảm thấy ngươi không có đơn giản như vậy."
Tô Ly đi tới, mang theo một làn gió thơm đập vào mặt, "Biết nói tiếng Pháp, tiếng Nga, Ả Rập, ở phương diện ngôn ngữ có tạo nghệ cực cao, lại biết đua xe, hơn nữa kỹ thuật lái xe cũng nhất lưu, thế nhưng tư liệu của ngươi chỉ viết ngươi là một nhân viên bình thường của Lạc Phường, từ những năng lực ngươi biểu hiện ra, thân phận của ngươi không thế nào là một tên công nhân bình thường được."
"Vậy Tô tiểu thư cảm thấy ta phải là người như thế nào? Hoặc có lẽ là, thân phận gì mới phù hợp hơn ta?" Tiếu Lạc cười hỏi lại.
Cái này ...
Tô Ly lập tức bị hỏi khó, xác thực, mặc dù cảm thấy Tiếu Lạc không thể là nhân viên của Lạc Phường, thế nhưng lại không nghĩ ra thân phận gì mới có thể vừa biết ngoại ngữ đồng thời kỹ thuật lái xe cũng cao siêu như vậy.
Nàng mím môi: "Ta không biết."
Tiếu Lạc cười cười: "Đó là do ngươi suy nghĩ nhiều, ta là một người bình thường."
Chuyện xảy ra ở Giang Thành, hắn không hy vọng Tô Ly biết được.
Dừng một chút, liền bổ sung một câu: "Ngoại ngữ và đua xe cũng là do lúc rảnh rỗi học mà thôi."
"Học?" Tô Ly kinh ngạc nói.
"Vậy nếu không học thì làm cách nào biết được, không lẽ tự dưng mà biết?" Tiếu Lạc nói.
Nói cũng đúng!
Tô Ly lại không khó tiếp nhận thuyết pháp này, thế nhưng Tiếu Lạc có thiên phú để nàng phải rung động, ba môn ngoại ngữ, hơn nữa còn có khả năng biết cả tiếng Anh, vậy tức là sẽ biết bốn loại ngôn ngữ, nắm vững bốn loại ngoại ngữ cần thiên phú như thế nào, ngoài ra còn biết đua xe, nàng đột nhiên cảm giác được nam nhân trước mắt này là một thiên tài.
"Nếu như không có chuyện gì khác thì mời trở về đi, nhớ kỹ khép cửa lại, thời gian không còn sớm, nên nghỉ ngơi rồi." Tiếu Lạc nói khẽ.
Lại còn đuổi ta đi? !
Tô Ly lúc này nếu không tức giận là không thể nào, không cho nàng chút mặt mũi nào, chẳng lẽ nàng không được yêu thích như thế sao?
Đồng thời, bên trong lòng có chút tổn thương, nàng dùng một tờ chứng nhận cột nam nhân này lại, vì có thể theo thời gian mà tăng lên tình cảm của hai người, nàng đang nỗ lực, nhưng hắn lại không có đáp lại, nàng chẳng mấy chốc sẽ phải rất bận rộn vì công việc, một bận rộn thì phải mất thời gian hai ba tháng, cảm thấy quan hệ giữa hai người vẫn chưa có tiến triển gì, nàng liền buồn rầu.
Nàng nói: "Đêm mai ngươi cùng ta ngủ cùng với Tô Tiểu Bối."
"Ngươi sắp phải đi công tác?" Tiếu Lạc lập tức liền đoán được.
"Ân "
Tô Ly gật gật đầu, có vài phần mong đợi nhìn nam nhân này, nàng cho rằng Tiếu Lạc sẽ tiếp tục hỏi tiếp, hỏi nội dung công việc và địa điểm.
Nhưng nam nhân chỉ nói một câu: "Có thể."
Nàng có mấy phần thất vọng thu hồi ánh mắt: "Cứ như vậy, vậy ngươi nghỉ ngơi."
Nói xong, liền quay người đi ra ngoài.
Tô Ly cảm thấy mình có chút ngu ngốc, lại chờ mong một người đàn ông quan tâm tới mình, từ lúc hiểu biết cho đến nay, nàng sớm đã có thói quen kiên cường, mềm yếu cho ai nhìn?
Bệnh, một người chịu; phiền, một người buốn.
Đã sống năm năm trong ngành giải trí, nàng đã sớm rèn được cho mình cái tính sống độc lập quen rồi, giờ sao lại khao khát một người đàn ông quan tâm như vậy?
Nàng đột nhiên cảm giác được bản thân thật là buồn cười, chung quy giả vẫn là giả, có lẽ vĩnh viễn cũng không thành thực được.
Tiếu Lạc một mực đưa mắt nhìn nàng rời đi, thần sắc phức tạp, Tô Ly không chút do dự nhảy xuống từ ban công bức bách hắn kết hôn, rồi sau đó lại mua nhẫn cưới cho hắn, tiếp đó lại giúp hắn mua một tủ đồ mới giày mới, nội tâm của hắn làm không sao không có một tý gợn song nào được, chỉ là nữ nhân này không chỉ cường thế, còn kiêu ngạo, cái này tất nhiên cùng quan hệ trực tiếp với thành công của nàng, nhưng hắn không quen.
Luôn luôn có loại cảm giác hai người không có ở cùng một kênh, hoặc có lẽ khí tràng bị xung khắc!
Hắn không muốn quá mức xoắn xuýt chuyện này, cầm lên áo ngủ, đi vào phòng tắm.
Ngày thứ hai, sau khi qua nhà Tô Ly an sáng, Tiếu Lạc liền vội vã chạy xuống lầu.
Cửa chính quán rượu bên bên đường có một chiếc Audi, thấy hắn đi ra, Cơ Tư Dĩnh đẩy cửa xe ra đi xuống.
"Tiếu Lạc tiên sinh!"
Thanh âm ngọt ngào, ôn nhu, như một vị nữ cấp dưới cung kính gọi cấp trên.
Tóc đen tuyền, màu da trắng nõn, con ngươi trong sáng, mày liễu cong cong, thân mang quần trắng cùng áo khoác màu hồng.
"Tư Dĩnh, sự tình nhờ ngươi điều tra đã rõ ràng?" Tiếu Lạc hỏi.
"Tạm thời còn không có."
Cơ Tư Dĩnh lắc lắc đầu nói, "Ta suy đoán người áo đen tối hôm qua có khả năng chính là người của tổ chức bán hàng đa cấp, trong cục sở dĩ đem nhiệm vụ này giao cho ngài, cũng là tra được tổ chức bán hàng đa cấp ở Hạ Hải có quan hệ với Nhật Bản, gia tộc Asou cũng là một trong số đó, bọn họ không ngừng quấy rầy sự an toàn của quốc gia chúng ta."
"Thì ra là thế!"
Tiếu Lạc giật mình gật đầu, nếu như tổ chức bán hàng đa cấp chỉ phạm tội thông thường, NSA sẽ không điều hắn tới, hiện tại tất cả đã rõ.
"Còn có một việc, lão khất cái Hồng Cơ, thân phận của hắn đã điều tra rõ ràng, là viện trưởng của viện mồ côi Thiên Tứ."
"Viện trưởng viện mồ côi?"
Tiếu Lạc kinh ngạc, không phải nói là bang chủ Cái Bang sao, thế nào lại chạy tới làm viện trưởng viện mồ côi.
Tựa hồ đã nhìn ra sự nghi hoặc của hắn, Cơ Tư Dĩnh giải thích: "Hồng Cơ đúng là bang chủ Cái Bang đương nhiệm, chỉ là hiện tại trình độ sinh hoạt của toàn dân đã tăng lên rõ rệt, lưu lạc ở đầu đường làm khất cái phần lớn đều là người hành nghề ăn mày, chân chính là ăn mày thì lại không có mấy cái, nếu có thì cũng bởi vì thân thể có tật, lại không có kỹ năng kiếm tiền nào.
Bị ép ăn xin, Cái Bang sớm đã không còn, nhân tài điêu linh hầu như không còn, trên cơ bản Hồng Cơ chính là một tư lệnh. ngày đó sở dĩ Hắn tới đối phó ngươi, là vì lấy thêm chút tiền sinh hoat phí cho viện mồ côi Thiên Tứ, chỉ không nghĩ tới gặp phải một đối thủ mạnh mẽ, kết quả bị dạy dỗ ngược lại."
Tiếu Lạc nghe được tâm tình có chút gánh nặng: "Mang ta đi viện mồ côi Thiên Tứ nhìn xem."
"Ân."
Cơ Tư Dĩnh nhẹ gật đầu, nàng đương nhiên biết rõ Tiếu Lạc sẽ không tiếp tục tìm Hồng Cơ để gây phiền toái, bởi vì nàng biết rõ nam nhân này, mặc dù tay cầm đồ đao, giết người không chớp mắt, thế nhưng ở sâu trong nội tâm cùng có sự chính nghĩa thiện lương.
...
...
"Quốc gia chúng ta là nơi ngọa hổ tàng long, trong cục mặc dù thu nạp rất nhiều chiến sĩ có thực lực thâm hậu, thế nhưng còn rất nhiều cao thủ bí ẩn thân thủ bất phàm còn đang ẩn giấu, Hồng Cơ chính là một trong số đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận