Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Bất ngờ

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Có điều những thứ này đều là tinh nhuệ của Long Tam Khuê, như thế nào có khả năng bị sợ hãi, trong thời gian ngắn ngủi đình trệ, lại có một loạt người nhằm phía Tiếu Lạc, rống giận cầm Trường Đao trong tay chém xuống.
Tiếu Lạc cười lạnh, hóa than thành Tu La khát máu, bổ ra một đao, tại chỗ có một người bị chém thành hai nửa, đủ mọi màu sắc nội tạng chảy xuống, mùi máu tươi nồng nặc nhất thời tràn ngập khắp nơi, đám tinh nhuệ không sợ chết không ngừng cuồng xông lên, ánh mắt của hắn càng ngày càng trở nên lạnh.
"Phốc ~"
Máu tươi nóng bỏng phóng lên trời, một đầu người bay ra ngoài, thi thể không đầu tiếp tục lay động mấy lần, sau đó ngã vào trong vũng máu.
Cửu Hoàn Đao Hoành Trảm, không có phát sinh một tiếng tiếng kêu thảm thiết đau đớn nào, người kia đã bị chặt đứt ngang, nửa người trên cùng nửa người dưới chia lìa ngã xuống đất, nửa người trên còn chưa ngỏm củ tỏi miệng mũi phun đầy máu, hai ba giây sau mới không còn động tĩnh.
"Đều đi chết đi!"
Tiếu Lạc hê hê cười lạnh, lấy tốc độ nhanh chóng vọt tới một người gần đó, lại bổ ra một đao.
Có điều người này phản ứng khá nhanh, đề đao tiến hành đón đỡ, chỉ nghe "Đương" một tiếng hai cái đao kịch liệt va chạm với nhau, tia lửa xẹt tán loạn, người này giống như bị đầu xe lửa va chạm, thân thể không bị khống chế bay về phía sau, liên tục đụng ngã ba người mới dừng lại, bất kể là ba người bị hắn đánh ngã hay là hắn, đều nằm trên đất ngất đi.
Tàn nhẫn! Điên cuồng! Giết chóc quả đoán!
Trên mặt Long Tam Khuê cùng Hắc Lang biến sắc, những tinh nhuệ này đều là do bọn họ tự mình bồi dưỡng ra được, thân thủ mỗi người đều hơn JC rất nhiều, đối phó người bình thường, vẩy một cái tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng còn bây giờ thì sao, lại bị đối phương tàn sát, điều này không khỏi làm cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ.
"Mẹ kiếp, tiểu tử này quá tà môn!" Long Tam Khuê chửi rủa một câu.
Hắc Lang không nói gì, từ sau lưng rút ra một cây chủy thủ, sát ý uy nghiêm đáng sợ bước vào chiến trường.
Mà lúc này trong đại viện của biệt thự trên mặt đất đầy thi thể, máu tươi đỏ mặt đất, mặc cho nước mưa giội rửa làm sao cũng không thể rửa sạch, như một Tu La chiến trường.
Đám người áo đen ở trong khoảnh khắc bị Tiếu Lạc Trảm giết chỉ còn lại năm mươi sáu mươi người, đây là một trận giết chóc kinh khủng!
Toàn bộ tâm thần Tiếu Lạc đều bị sát ý bao phủ, suýt chút nữa mất đi muội muội, hắn hiện tại chỉ muốn diệt tất cả thành viên Long bang.
Lúc này, Hắc Lang như một tia chớp màu đen vọt tới, tốc độ cực nhanh, hơn nữa nắm bắt thời cơ vô cùng xảo quyệt, đúng lúc Tiếu Lạc Trảm giết chết một tên thành viên Long bang bị đình trệ trong nháy mắt.
"Xèo ~"
Ánh sáng âm lãnh hung ác lại gần, nhanh như ánh kiếm.
Thời điểm Tiếu Lạc nhìn rất rõ ràng, cây chủy thủ này đã tới cổ của hắn, cơ hồ có thể cảm nhận được trên chủy thủ mang theo ý lạnh. Bước chân hướng về bên phải một bước, nghiêng người, mặc dù né được, nhưng đao phong vẫn cắt trên cổ của hắn một đạo vết thương nhỏ.
Lui ra mấy bước, hai người cách nhau hai ba mét.
"Thương tổn được ngươi!"
Hắc Lang Mặt luôn luôn không có cảm xúc cười gằn thè lưỡi, liếm sạch máu trên chủy thủ, tàn nhẫn âm u, như ác quỷ.
"Ta có thể bảo đảm với ngươi, sẽ không có lần sau."
Tiếu Lạc cười gằn, thích thú chủ động giết về hướng Hắc Lang.
"Đương đương đương ~"
Cửu Hoàn Đao cùng dao găm đụng nhau, phát sinh tiếng kim loại va chạm lanh lảnh, chỉ tiếp ba chiêu của Tiếu Lạc, Hắc Lang phải dung hết sức để phòng thủ, đồng tử đột nhiên co rút, hắn trơ mắt nhìn Cửu Hoàn Đao hóa thành một đạo ánh sáng chặt bỏ cánh tay trái của hắn.
"A ~"
Một tiếng tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên trong đêm mưa, một cánh tay từ trên người Hắc Lang rớt xuống, máu tươi bắn ra từ vết cắt, giống như vòi nước nứt ra khe hở nhỏ phun nước ra.
Tiếu Lạc tung một cước đuổi tới, Hắc Lang liền như diều đứt dây bay ra ngoài, ngực sụp xuống, miệng mũi phun máu.
"Hừ hừ hừ ~"
Tiếu Lạc hê hê cười lạnh nắn bước cuồng trùng, giống như một con ác ma, Cửu Hoàn Đao trong tay trực tiếp chém đám tinh nhuệ của long bang, tiếng kêu gào thê thảm vang lên liên tiếp, mục tiêu là Hắc Lang.
Vừa bò lên một nửa đồng tử Hắc Lang phóng to, chỉ nhìn thấy một cái đại đao tán lộ ra sát ý nồng đậm chém về phía mình, toàn bộ tâm thần kịch liệt rung động.
"Dừng tay!"
Một tiếng gào vang lên.
Tiếu Lạc quay đầu, dư quang thoáng nhìn một bóng hình xinh đẹp quen thuộc.
Giày thể thao màu trắng, áo màu trắng, ngũ quan tinh xảo, da dẻ trắng nõn, có một loại khí chất con gái rượu.
"Bạch Lăng?"
Tiếu Lạc không thể tin được tại đây sẽ tình cờ gặp Bạch Lăng, Cửu Hoàn Đao dừng lại ở trên đỉnh đầu Hắc Lang.
Vừa nãy gọi dừng tay không phải là Bạch Lăng, là một tên áo đen đứng bên cạnh Bạch Lăng, nói chuẩn xác, Bạch Lăng là bị trói lại, trong miệng nhét vải trắng, tay bị trói chặt ở phía sau, khi biết được địa chỉ IP, nàng liền căn cứ địa chỉ đăng ký Internet tìm đến, đi đến chỗ Tiếu Lạc.
Chỉ là nàng vừa tới, liền lập tức chạy đến mấy hắc y, lạnh lùng hỏi dò nàng có nhận thức Tiếu Lạc không, nàng theo bản năng gật đầu một cái, sau đó đã bị mang tới nơi này, sau đó bị giam ở trong phòng, cho tới bây giờ mới bị mang ra, thế nào cũng không nghĩ tới lại gặp được Tiếu Lạc.
Đúng là Tiếu Lạc sao?
Nhìn đầy người máu tươi, trong tay cầm đại đao, sát ý uy nghiêm đáng sợ, Bạch Lăng kinh ngạc cực kỳ, không thể tin được nam sinh lúc trước trong sân trường cùng người đầy Tà Khí trước mắt là cùng một người, mà nàng càng suy nghĩ minh bạch một chuyện, ‘ Diệt ’ chính là Tiếu Lạc.
Trời ạ, chuyện này. . . . . . Sao có thể có chuyện đó!
Bạch Lăng cảm giác quá bất hợp lí, quá không thể tưởng tượng nổi, Tiếu Lạc mà tất cả mọi người vẫn nhớ lại là ‘ Diệt ’, mà hiện tại Tiếu Lạc lại xảy ra xung đột cùng đám người kia, nghiêm trọng đến mức độ giết người, nàng không thể nào tưởng tượng được Tiếu Lạc sinh hoạt thế nào, chẳng trách lúc trước Tiếu Lạc nói hắn và các nàng là người của hai thế giới.
"Tiểu tử, cái nữ hài yểu điệu này ngươi biết sao?"
Long Tam Khuê bóp nát một viên hạch đào, đem hạch nhân ném vào trong miệng nhai say sưa ngon lành, nhưng trên mặt mang theo nụ cười nhìn Tiếu Lạc nói.
"Không quen biết!"
Tiếu Lạc làm sao có khả năng sẽ ngốc đến mức xác nhận có quen Bạch Lăng, Cửu Hoàn Đao trong tay tiếp tục chém xuống đầu Hắc Lang.
Nhưng vào lúc này, Bạch Lăng phát sinh một tiếng thống khổ, Tiếu Lạc ngẩng đầu nhìn lên, tên áo đen bên cạnh Bạch Lăng dùng một cây chủy thủ đâm vào cánh tay Bạch Lăng, máu tươi chảy cuồn cuộn, rất nhanh sẽ nhiễm đỏ ống tay áo Bạch Lăng.
Trên khuôn mặt tinh xảo của Bạch Lăng tràn ngập đau đớn, mồ hôi lạnh trên trán chảy ra. . . . . .
"Ồ, không phải nói không quen biết mà, vậy ngươi dừng lại làm gì, ngươi làm lão tử là kẻ ngu à, dể lừa gạt như vậy?" Long Tam Khuê ăn hạch nhân, có vẻ vô cùng nhàn nhã.
Tiếu Lạc không nói lời nào, lạnh lùng nhìn hắn, con ngươi nơi sâu xa, nồng đậm lửa giận.
"Đến, ngươi tiếp tục chém, tùy ý chém, con mẹ nó ngươi tiếp tục cho lão tử a!"
Long Tam Khuê trợn mắt nhìn, một chưởng liền đập nát bàn trà bên cạnh, nhãn cầu hiện đầy tơ máu, giống như là một con trâu đực tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận