Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Cho ngươi một đao

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Bên trong Võ Quán không có chút gió nào, nhưng tóc ngang trán Tiếu Lạc nhẹ nhàng đung đưa, hai đại cao thủ giằng co, trong thời gian đó không khí dường như đọng lại.
"Ta không muốn đánh với ngươi, dừng tay a!"
Tiếu Lạc dùng tiếng Nhật nói với Asou liễu, mặc dù không có hảo cảm với người Nhật Bản, nhưng hắn không muốn phải đổ máu nữa.
"Tổn thương con gái ta, tại sao ngươi không có nghĩ tới dừng tay?" Asou liễu gầm thét lên.
Tiếu Lạc nhàn nhạt trả lời: "Nàng chạm đến ranh giới cuối cùng của ta."
"Baka (ngu ngốc), ta không quản cái gì là ranh giới cuối cùng của ngươi, tổn thương nữ nhi của ta, ta liền muốn mạng của ngươi, Võ Quán chính là nơi chôn thây của ngươi!"
Asou liễu đang thở gấp, nhưng cảm xúc phẫn nộ vẫn không giảm, hắn bạo rống một tiếng, "Tru thần nhất thức! ! !"
Rút kiếm gắng sức chém xuống, trảm ra kiếm khí lao thẳng tới Tiếu Lạc, thanh thế cuồn cuộn, hình như tru thần chi uy (uy lực giết thần).
Sắc mặt Tiếu Lạc liền thay đổi, lão gia hỏa này thực lực rất mạnh, nếu như dựa theo phân chia đẳng cấp chiến sĩ, ít nhất là cấp S+, hắn dùng võ sĩ đao trong tay toàn lực nghênh đón một kiếm này, nội lực quán chú vào võ sĩ đao, cầm võ sĩ đao nhấc ngang giữa trời, liền tạo thành một vòng phòng hộ vô hình, kiếm khí phá không khí trảm tới, va chạm trong nháy mắt với vòng phòng hộ của Tiếu Lạc, đại lực cuồn cuộn, hai chân Tiếu Lạc lún thật sâu vào sàn nhà.
"Oanh ~ "
Khí huyết cuồn cuộn, lui liên tiếp ra sau năm bước.
Dư uy còn sót lại hóa thành một cỗ kình phong quét qua Võ Quán, thổi tung mái tóc của mọi người, mỗi người đều hoảng sợ, trong lòng tràn đầy rung động, giờ phút này, tất cả đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của bọn họ, quả thực giống như là xuyên việt đến một bộ Phim võ hiệp, nhìn hai vị cao thủ đang quyết đấu.
Một vị ngọt phun lên cổ họng, miệng Tiếu Lạc khẽ nhếch, một đường máu tươi từ khóe miệng tràn ra.
"Mặt lạnh!"
Tô Xán Nghiệp lo lắng gào thét một tiếng, hắn sợ Tiếu Lạc sẽ chết.
"Ba ba . . ."
Tô Tiểu Bối mặc dù nghe lời một mực nhắm hai mắt, nhưng dường như cũng cảm thấy cái gì đó, tay nhỏ chăm chú nắm quần áo Tô Xán Nghiệp, nhẹ nhàng kêu Tiếu Lạc một tiếng.
"Ta không sao!" Tiếu Lạc quát hướng Tô Xán Nghiệp.
"Hộc máu mà không có việc gì, ngươi gạt quỷ hả, ha ha ha . . ." Quách Thanh Hạc mặc dù máu me khắp người, nhưng thấy Tiếu Lạc thụ thương, hắn cảm thấy vô cùng phấn khởi, bởi vì phấn khởi mà cười to, vì cười to mà ngũ quan vặn vẹo.
Asou liễu hừ lạnh nói: "Tru thần tổng cộng có mười thức, vừa mới chỉ là thức thứ nhất, thức sau mạnh hơn thức trước, tiểu tử, tự đoạn hai tay hai chân, ta có thể để ngươi toàn thây, nếu không dưới Tru Thần Kiếm, ngươi sẽ chết không toàn thây!"
"Hưm hưm hừ . . ."
Tiếu Lạc bả vai có chút run run, âm lãnh nở nụ cười, thanh âm âm tà lạnh lẽo, như tiếng cười của ma quỷ.
Hắn tự tay lau vết máu trên khóe miệng: "Không có ý tứ, Tru Thần kiếm pháp của ngươi ở trong mắt ta chỉ như rắm chó mà thôi, ngươi đã chém ta một kiếm, ta cũng cho ngươi một đao!"
Nội lực hùng hậu trong cơ thể mãnh liệt cuộn trào ra, uy thế như Thái Sơn, khi toàn bộ nội lực rót vào võ sĩ đao, Tiếu Lạc liền xuất đao.
Bên trong Võ Quán, cuồng phong gào thét, đao khí vô hình như thực chất hóa, tạo thành một chuôi đao dài hơn mười thước, xán lạn như trường hồng, thế như Lôi Phạt, phá toái hư không, rơi xuống đầu Asou Liễu.
Một đao này, không gian tựa hồ như bể nát, đạo cụ huấn luyện bên trong Võ Quán bị thổi bay ra ngoài, những học viên trong Võ Quán cũng bị gió lốc cuốn tới, thân thể không khống chế được mà ngã xuống.
Sắc mặt Asou liễu đột biến, hoảng hốt dùng Tây Dương kiếm nghênh đón.
"Oanh ~ "
Đao quang hơn mười thước rơi xuống, toàn bộ Võ Quán lắc lư kịch liệt, trần nhà như loạn thạch nhao nhao rụng xuống, mảnh gỗ trên mặt đất bắn tung toé, bụi đất nổi lên bốn phía, tiếng thét chói tai vang lên từ tầng lầu phái dưới, là do một đao kia bổ xuyên tầng lầu, làm cư dân phía dưới gặp khủng hoảng.
Quần áo trên người Asou liễu tan rã, chỉ còn lại có một cái quần cộc, Tây Dương kiếm gãy, dưới một đao của Tiếu Lạc, hắn không thể thừa nhận cỗ lực lượng này, miệng phun máu tươi bay ra ngoài, ngũ tạng lục phủ giống như dời vị thống khổ khó nhịn, trong thời gian ngắn không cách nào bò dậy.
Võ Quán lớn như vậy yên tĩnh một cách lạ thường, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, tất cả mọi người gần như đờ đẫn nhìn thân ảnh cầm đao mà đứng ở giữa sân, đầu óc của bọn hắn rơi vào trạng thái choáng váng, bọn họ thậm chí hoài nghi mình có phải là đang nằm mơ hay không, trên thế giới này thật sự có một người biến thái như quái vật sao? Một đao vậy mà có thể chém xuyên một tầng lầu!
Thật bất khả tư nghị, quá khó có thể tin, quá . . . Đáng sợ!
"Tỷ ta rốt cuộc là gả cho một gia hỏa như thế nào vậy."
Từ lúc mới bắt đầu đến bây giờ nhìn, Tiếu Lạc chỉ dùng nửa ngày, liền để Tô Xán Nghiệp phải kính sợ, đó là một người thần bí, cường đại, đồng thời vô cùng tàn nhẫn.
Quách Thanh Hạc ngây ra như phỗng, nụ cười trên mặt ngưng kết, giờ phút này chỉ còn lại có kinh hãi.
Lúc này, cảnh sát rốt cục đã chạy tới, khi nhìn tình huống bên trong Võ Quán, mỗi một tên đều giật mình, không nghĩ ra nơi này đã xảy ra chuyện gì? Hulk xâm lấn ah?
Quách Thanh Hạc hướng JC nói rõ tất cả.
Cắt ngang đùi? Chém đứt tay?
Cmn, đó là nhân vật hết sức nguy hiểm ah!
JC hoảng hồn, nhao nhao xuất ra súng lục nhắm chuẩn vào Tiếu Lạc, đầu lĩnh quát lớn: "Bỏ đao xuống, hai tay ôm đầu!"
Tiếu Lạc tùy ý vứt thanh đao đi, bất quá không có hai tay ôm đầu.
"Tiếu Lạc ngươi kêt thúc rồi, ngươi ít nhất phải ở 10 năm trong lao tù, ta nhất định sẽ vấn an ngươi, ha ha ha . . ."
Quách Thanh Hạc hưng phấn cười to, khi Tiếu Lạc nhìn hắn, hắn tranh thủ thời gian trốn phía sau một tên JC, e ngại Tiếu Lạc không thôi.
Tiếu Lạc cũng không có lại để ý tới hắn, quay người đi tới chỗ Tô Xán Nghiệp, hoàn toàn không đem súng trong tay JC là gì.
"Ngươi mang Tiểu Bối đi khu vui chơi trước, ta sẽ đến sau."
"Lạnh . . . Tỷ phu, ngươi xác định không có nói mê sảng?" Tô Xán Nghiệp cau mày nói, hành vi quá ác liệt, một khi vào trong cục, sao có thể trở ra.
"Đương nhiên, chuyện nơi đây giữ bí mật, đừng nói cho bất kỳ ai, nếu không xe của ngươi ta liền mặc kệ." Tiếu Lạc nói.
Tô Xán Nghiệp gật đầu như gà mổ thóc.
Tiếu Lạc nhìn về phía Tô Tiểu Bối, tiểu nha đầu y nguyên vẫn nhắm hai mắt, lông mi thật dài hơi rung động, lúc hắn bảo nàng có thể mở mắt ra, tiểu nha đầu mới mở ra, bởi vì nhắm mắt quá lâu, nhìn có chút mông lung, giống như là mới vừa tỉnh ngủ.
"Ba ba . . ."
Tiểu nha đầu rưng rưng, nàng biết rõ hết thảy cũng bởi vì nàng, tâm linh nho nhỏ có chút tự trách.
"Tiểu Bối, ngươi cùng tiểu cữu cữu đi khu vui chơi trước, ba ba đi xử lý một ít chuyện." Tiếu Lạc ôn nhu nói.
"Ba ba nhất định phải tới, Bối Bối muốn ngồi máy bay cùng ba ba." Tô Tiểu Bối lau lệ ở khóe mắt nghẹn ngào nói.
Tiếu Lạc cười cười: "Ân, tốt!"
Lúc đầu nghĩ muốn xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, lại phát hiện trên tay có máu, đành phải thôi vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận