Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Nữ thần

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Bởi vì bị Trương Đại Sơn tóm được khuyết điểm, Tiếu Lạc không giám phát khí, đành phải xuống lầu mua bữa sáng.
Vẫn như trước đây mì vằn thắn, bánh bao, bánh quẩy, sữa đậu nành. . . . . . lá món truyền thống của Hoa quốc.
Lúc trở lại phòng, phát hiện có ba vị khách, một vị là nữ cảnh sát tối hôm qua, một vị là một cô gái hơn ba mươi tuổi, còn một vị, lại làm cho Tiếu Lạc khẽ run.
Nữ thần —— Tô Ly!
Nàng mặc một cái váy lụa mỏng, ngồi ở trên ghế sô pha, làn da trắng như tuyết, khuôn mặt tinh xảo toát ra một cỗ cao ngạo và lạnh lùng.
"Ba ba!"
Khi Tiểu la lỵ nhìn thấy Tiếu Lạc, giống như là một tiểu tinh linh, duỗi hai tay ra chạy về hướng Tiếu Lạc, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, có vẻ hồn nhiên đáng yêu cực kỳ.
Trương Đại Sơn nhận đồ ăn từ trong tay Tiếu Lạc, ngạc nhiên đến nỗi lời nói không được mạch lạc: "Ta chết mất, lão Tiếu, tiểu nha đầu này là con của nữ thần Tô Ly!"
Hả?
Tiếu Lạc sửng sốt, mặc dù ngay khi nhìn thấy Tô Ly là có thể đoán được, nhưng bây giờ được xác nhận, vẫn để cho người ta phải rất khiếp, nữ thần Tô Ly lại có con gái ba tuổi, điều này thật sự là quá khó tin.
Lúc này, Tô Ly đi tới, mang theo một luồng gió thơm.
Nàng cúi đầu khiển trách Tiểu la lỵ một tiếng: "Tô Tiểu Bối, ai cho ngươi kêu người khác là ba ba?"
Tô Tiểu Bối ngẩng đầu lên, quật cường nói: "Hắn chính là ba ba của Bối Bối."
"Hắn không phải." Tô Ly phủ định.
"Hắn là."
"Ta nói hắn không phải là không phải!"
Tô đại mỹ nữ có chút tức giận, bộ ngực đầy đặn chập trùng bất định.
Tô Tiểu Bối không lên tiếng nữa, chỉ là oan ức cắn môi, nước mắt trong suốt đảo quanh ở trong hốc mắt, bởi vì mẹ nàng chưa từng có nghiêm khắc răn dạy như vậy với nàng.
Tiếu Lạc có chút đau lòng, sờ sờ đầu của nàng, an ủi: "Tiểu Bối ngoan, không khóc, đói bụng không, đến ăn một cái bánh nào."
Đưa tay, từ trong tay Trương Đại Sơn lấy một cái bánh bao, đưa cho Tô Tiểu Bối.
"Ai cho ngươi cho ăn Bối Bối ăn thứ này?"
Nữ nhân hơn ba mươi tuổi bước nhanh tới, lên tiếng quát lên.
Nàng có một khuôn mặt trái xoan, bên ngoài tuy rằng không quá diễm lệ, nhưng ngũ quan cũng vẫn cân xứng, một mái tóc ngắn màu đen, ăn mặc một bộ đồ công sở màu đen.
Nàng đem kéo Tô Tiểu Bối ra phía sau, lần thứ hai quát mắng với Tiếu Lạc: "Hoàn cảnh nơi này loạn đến cực điểm, tùy ý có thể thấy được rác cùng đồ bẩn thịu, bánh bao mua ở đây tuyệt đối không đạt tiêu chuẩn chất lượng vệ sinh, làm sao có thể cho Bối Bối ăn, vạn nhất Bối Bối ăn đau bụng, trách nhiệm này ngươi chịu nổi không?"
"Chúng ta mỗi ngày đều ăn bánh bao, nhưng cho tới bây giờ cũng không có bị làm sao." Trương Đại Sơn giải thích.
"Đó là các ngươi, sức miễn dịch của tiểu hài tử tương đối thấp các ngươi không biết sao?" Nữ quản lý quát lên.
Trương Đại Sơn không có gì để nói, vung tay, ý là ngươi nói rất đúng, nói rất có đạo lý, ca không chấp với ngươi là được rồi.
Tiếu Lạc chưa nói một câu, chỉ đem cái bánh bao trong tay nhét vào trong miệng.
Nữ cảnh sát kia thấy bầu không khí không được đúng lắm, vội vàng cười giới thiệu: "Tô tiểu thư, vị này chính là Tiếu Lạc, tối hôm qua chính là hắn và hắn vị bằng hữu này, cứu con gái của ngươi từ trong tay bọn buôn người."
Tô Ly đánh giá Tiếu Lạc một chút rồi nói: "Cảm tạ!"
Khẽ khom người, vô cùng khéo léo.
Nữ thần cảm tạ, chuyện này quả thật giống như đang nằm mơ, Trương Đại Sơn cũng sờ sờ sau gáy, cười nói: "Không cần khách khí không cần khách khí, đây là chúng ta phải làm, đúng không lão Tiếu?"
Còn vỗ vai Tiếu Lạc một cái.
Tiếu Lạc nhìn người này một chút, sau đó nhẹ giọng nói với Tô Ly: "Con gái ngươi rất đáng yêu, chúng ta rất vui vẻ khi gặp nàng."
Tô Ly không nói thêm gì, nói thẳng: "Ta hiện tại muốn dẫn nàng rời đi."
"Ừ, xin cứ tự nhiên!" Tiếu Lạc mỉm cười nói.
"Các ngươi cứu nàng, ta sẽ cho các ngươi một khoản tiền để báo đáp."
"Ta rất hợp ý với nàng, báo đáp thì không cần."
Tiếu Lạc từ chối, hắn xác thực không nghĩ tới muốn hồi báo, hơn nữa Tô Tiểu Bối rất đáng yêu, rất hợp duyên với hắn.
"Ngươi chắc chắn chứ?"
Tô Ly liếc nhìn căn phòng này, gia hỏa ở nơi này sinh hoạt khẳng định rất túng quẫn, từ chối cái gì cũng không nên từ chối tiền chứ.
"Tô nữ thần, có thể gặp người ở khoảng cách gần như vậy trong cuộc sống hiện thực cũng đã là hồi báo to lớn rồi, vì lẽ đó chúng ta không cần tiền tạ ơn, nếu thật muốn cảm tạ, tô nữ thần cho ta mấy ccái chữ ký đi, khà khà. . . . . ." Trương Đại Sơn khó có thể ức chế nội tâm đang kích động.
Nữ quản lý phát ra một tiếng khinh thường.
"Chỉ đơn giản như vậy?" Tô Ly cau mày lại, cảm thấy rất bất ngờ.
Trương Đại Sơn nói đùa: "Việc này cũng không đơn giản, nếu như cầm chữ ký của tô nữ thần tự tay đi bán, khẳng định là cũng không ít."
"Hừ, người nghèo luôn tham lam!"
Nữ quản lý chê cười nói, "Ta còn tưởng rằng các ngươi thật sự không muốn được báo đáp, xem ra là ta ngây thơ rồi."
"Mịa nó, ngươi nghe không hiểu ta đang nói đùa sao, nếu quả thật lấy được chữ ký của tô nữ thần, ta sẽ vĩnh viễn cất giấu, mặt khác, mẹ của ta cũng là fan của tô nữ thần, vừa vặn có thể mang về làm quà tết cho nàng." Trương Đại Sơn hơi giận nói.
"Thật sao? Ha ha. . . . . ."
Nữ quản lý mặt không hề cảm xúc cười gằn hai tiếng, hàm nghĩa trong đó không cần nói cũng biết.
Ta ha ha mẹ ngươi a!
Trương Đại Sơn suýt chút nữa liền đem câu này mắng ra ngoài, nhưng có nữ thần Tô Ly ở đây, hắn ngạnh sanh nhịn trở lại.
"Sài tỷ, bọn họ là ân nhân của Tiểu Bối!" Tô Ly lấy ngữ khí rất nặng.
Chỉ một lời này, liền để người này ngượng ngùng ngậm miệng lại.
Tô Ly nhìn về phía Trương Đại Sơn, khuôn mặt lành lạnh, nhưng ánh mắt cũng rất nhu hòa: "Có bút không?"
Trương Đại Sơn sửng sốt một chút, sau đó hưng phấn gật đầu: "Có, có!"
Nói qua, liền bỏ chạy vào trong nhà, lúc đi ra trong tay có thêm một cây bút, đồng thời còn ôm một đống lớn đồ vật đi ra, có giày, bộ đồ mới, quần mới.
"Tô nữ thần, ký giúp ta vào nhựng thứ này, cảm tạ." Trương Đại Sơn gãi sau gáy, cười ngây ngô nói.
Ở trước mặt ngôi sao quốc tế, hắn rất khó duy trì được trấn định.
Tô Ly không nói gì, tiếp nhận bút sau đó liền bắt đầu kí tên.
Nữ cảnh sát lúc này cũng khó có thể ức chế nội tâm, một mặt sùng bái nói: "Tô tiểu thư, cũng ký giúp ta một cái đi."
Nàng từ trong lòng lấy ra một cuốn sổ, cái cuốn sổ này là khi nàng biết Tiếu Lạc cứu bé gái có mẹ là Tô Ly liền vội vội vàng vàng mang theo, vì có thể tìm một cơ hội xin chữ kí, cứ như vậy, sau này nàng tán gẫu cùng bằng hữu còn có cái để kheo, hơn nữa bằng hữu của nàng cũng đều là fan của Tô Ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận