Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Vấn đề phát sinh

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Dư Kiến Cốc tán thưởng nhẹ gật đầu, khí lượng lớn, tố chất cao, không kiêu ngạo không tự ti, hắn phát hiện mình phải nhận thức Tiếu Lạc một lần, đệ tử như vậy, để cho hắn cảm thấy vô cùng vui mừng và tự hào.
"Học trưởng, công ty của ngươi cần tuyển người không?" Quan Y Lâm đột nhiên mở miệng hỏi.
"Chi nhánh bên Hạ Hải vừa mới cất bước, đang cần tuyển gấp nhân tài." Tiếu Lạc cười nói.
Quan Y Lâm cắn môi một cái, nói: "Ta . . . Ta có thể đi không?"
"Phương diện nhân sự không thuộc quyền quản lý của ta, nếu như ngươi có ý hướng này, có thể lên mạng gửi lý lịch cho công ty của chúng ta, nếu như bộ phận nhân sự có hứng thú đối lý lịch của ngươi, sẽ thông báo phỏng vấn ngươi." Tiếu Lạc nói.
"Vậy xin hỏi Học trưởng công ty tên gọi là gì?" Quan Y Lâm xuất ra một bản nhật ký, phải nhớ tên công ty của Tiếu Lạc.
"Lạc Phường." Tiếu Lạc gật đầu thăm hỏi.
Lạc . . . Lạc Phường? !
Nghe nói hai chữ này, Dư Kiến Cốc, Quản Đồng và Quan Y Lâm đều kinh ngạc ở, nhìn về phía Tiếu Lạc với ánh mắt giống như nhìn người ngoài hành tinh vậy.
"Sự kiện huyên náo sôi sùng sục năm ngoái, là Lạc Phường là công ty của ngươi?"
Dư Kiến Cốc mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin, lúc nghe Tiếu Lạc nói là công ty bánh ngọt, hắn cũng không có liên tưởng tới Lạc Phường.
"Ta chỉ là một cổ đông, xác thực nói, là công ty của Đại Sơn." Tiếu Lạc mỉm cười nói, để cho mình lui lại sau lưng.
Trời ạ!
Dư Kiến Cốc chỉ cảm thấy như trời đất quay cuồng, cảm thấy thế giới này quá điên cuồng, đây chính là cự đầu ở Giang Thành, trong vòng ba bốn tháng chèn sập đối thủ, quật khởi mạnh mẽ trong giới kinh doanh như một thần thoại, mà người sáng lập, lại là học sinh của mình, đây quả thực là khó có thể tưởng tượng.
"Ta đột nhiên cảm thấy bản than rất tốt ah, ngươi và trương Đại Sơn quá biến thái a!" Quản Đồng nhổ nước bọt như phương thức biểu đạt sự chấn kinh trong nội tâm.
Quan Y Lâm hoàn toàn lấy ánh mắt sùng bái nhìn Tiếu Lạc, như thế nào cũng không nghĩ đến người nhấc lên một đợt sóng gió ở Giang Thành hồi năm ngoái lại là học trưởng của nàng, thật đáng buồn cười, vừa rồi nàng lại còn tự cao so lợi hại với Tiếu Lạc, đúng là ếch ngồi đáy giếng.
Nàng kiên định nói ra: "Học trưởng, ta nhất định sẽ cố gắng biểu hiện, trở thành một thành viên của Lạc Phường!"
"Hoan nghênh."
Tiếu Lạc gật đầu.
. . .
. . .
Cùng Dư Kiến Cốc và Quản Đồng đi ăn lẩu, chín giờ tối mới lên đường về Khách sạn Tinh Nguyệt.
Ngồi ở trong xe taxi, đang lo lắng cho nha đầu Tô Tiểu Bối, điện thoại liền vang lên, là Tô Ly gọi tới.
Chẳng lẽ là trách cứ ta về quá muộn?
Tiếu Lạc nhíu nhíu mày, nhận điện thoại: "Tô tiểu thư."
"Cứu . . . Ta . . ."
Trong điện thoại truyền ra hai chữ chật vật, rồi sau đó chỉ nghe thấy lạch cạch là thanh âm điện thoại tuột tay rơi trên mặt đất, tiếp theo là một trận tiếng bước chân dồn dập, có người tới gần điện thoại, nhanh chóng kết thúc trò chuyện, sau đó lại đi qua, giọng nói nhắc nhở điện thoại của Tô Ly đã đóng.
Không hề nghi ngờ, đã xảy ra chuyện!
Tiếu Lạc hít sâu một hơi, tuy không phải rất quen thuộc với Tô Ly, thế nhưng nàng nhờ giúp đỡ, dù sao cũng nên làm chút gì đó.
"Sư phó, dừng bên đường một chút."
"Đến, tổng cộng hai mươi đồng."
Tiếu Lạc thanh toán tiền xe, thẳng đến ven đường, mở một cái máy tính, vận dụng kỹ thuật máy tính xâm nhập vào công ty thông tin, cuối cùng định vị được vị trí điện thoại của Tô Ly.
Khách sạn Hi Nhĩ Đốn!
Bị người bắt cóc sao?
Tiếu Lạc cũng không hy vọng Tô Ly xảy ra chuyện, Tô Tiểu Bối cũng chỉ có một người thân, cho nên nàng tuyệt đối không thể xảy ra chuyện.
Mười ngón tay của hắn tiếp tục linh động gõ trên bàn phím, lập tức xâm nhập hệ thống internet Hi Nhĩ Đốn, trên danh sách không có tìm được danh tự Tô Ly, nhưng ở trong camera theo dõi, hắn thấy được Tô Ly và một quý phụ nhân cùng nhau đi vào gian phòng 2011.
Đóng lại máy tính, đi tới bên lề đường ngăn lại một chiếc xe taxi, lập tức chạy tới khách sạn Hi Nhĩ Đốn.
. . .
. . .
khách sạn Hi Nhĩ Đốn là quán rượu sang trọng nhất ở Hạ Hải, thuộc về cấp năm sao, là nơi người nổi bật các ngành nghề dừng chân.
Tiếu Lạc đi tới gian phòng 2011, tay cầm cái cửa treo bảng hiệu không làm phiền, bất quá cái này cũng không thể ngăn cản hắn, bàn tay vỗ, cửa liền bị cưỡng ép đẩy ra, xông vào liền phát hiện Tô Ly nằm ở trên giường, trước đó trên màn hình giám sát nhìn thấy quý phụ đang giúp nàng cởi quần áo.
"Ngươi là ai? Ngươi xông tới muốn làm cái gì?" Quý phụ giật nảy mình, ngẩng đầu hoảng sợ nhìn qua Tiếu Lạc.
"Ngươi là ai? Muốn làm gì với Tô tiểu thư ah?" Tiếu Lạc liếc mắt đã thấy Tô Ly hôn mê, lạnh lùng hỏi.
Quý phụ lấy lại bình tĩnh, đứng dậy dùng mười phần khí lục mà nói: "Ta là mẫu thân của nàng!"
"Có đúng không? Mẫu thân lại gây mê nữ nhi của mình?" Tiếu Lạc đi từng bước một gần.
"Ngươi đừng tới, mau cút ra ngoài, bảo an, bảo an . . ."
Quý phụ khẩn trương lớn tiếng kêu lên, bất quá liền ý thức được tình huống sau này, nàng liền lại lập tức đình chỉ lại, việc nàng làm nếu như bại lộ ra ngoài, ảnh hưởng tuyệt đối sẽ cực kỳ ác liệt.
Tiếu Lạc không để ý tới nàng, có lẽ nàng thật là mẫu than của Tô Ly, hai người dáng dấp có phần giống nhau đến mấy phần, bất quá đây không phải là điều hắn quan tâm, hắn chỉ quan tâm Tô Ly có làm sao không.
Đi đến trước giường lớn, đưa tay thăm dò trước mũi Tô Ly, hô hấp đều đặn, chỉ bị hôn mê, trên tủ đầu giường còn có một chén nước trà, chắc hẳn bên trong có thả mê dược.
Không nói hai lời, xoay người ôm lấy Tô Ly quay người liền đi.
"Vương bát đản ngươi rốt cuộc là ai? Mau buông xuống nữ nhi của ta!"
Quý phụ khàn giọng rống to nhào tới, cướp đoạt Tô Ly với Tiếu Lạc.
Tiếu Lạc dùng một cước gạt ngã nàng trên mặt đất, đương nhiên, một cước này còn lưu thủ, cũng không có hạ trọng thủ, lượng như thế, quý phụ vẫn như cũ "Ai u" một té ngồi dưới đất.
Hắn lạnh giọng cảnh cáo nói: "Không quản ngươi có phải là mẫu thân Tô tiểu thư hay không, ngươi tốt nhất ngoan ngoãn ở lại đây, nếu không sẽ không nhẹ tay như thế nữa đâu."
Nghênh tiếp ánh mắt của hắn, quý phụ toàn thân không chịu được rùng mình một cái, cái ánh mắt kia thật là đáng sợ, giống như là một đầu dã thú.
Tiếu Lạc ôm Tô Ly, nhanh chân rời khỏi phòng.
Một đường thông suốt, nhưng khi ra cửa chính quán rượu, quầy tiếp tân cảm thấy Tiếu Lạc ôm một người đàn bà rất kỳ quái, liền để cho bảo an khách sạn đuổi theo hỏi thăm.
Tiếu Lạc chẳng thèm cùng bọn họ nói nhảm, tung liền mấy cước, để bọn hắn tất cả đều ôm bụng nằm trên mặt đất mà rên rỉ thống khổ.
. . .
. . .
"Anh em, đây là bạn gái của ngươi sao? Dáng dấp rất giống nữ thần Tô Ly ah!" Trên xe taxi, tài xế nhịn không được trêu một tiếng.
Tiếu Lạc thản nhiên nói: "Hảo hảo lái xe của ngươi, đừng nói chuyện."
Tài xế xấu hổ một trận, ngượng ngùng ngậm miệng lại, dừng xe tại Khách sạn Tinh Nguyệt, nhìn Tiếu Lạc ôm Tô Ly vào Khách sạn Tinh Nguyệt, tài xế này không khỏi lắc đầu thở dài: "Tại sao nữ nhân xinh đẹp đều là của người khác, ai . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận