Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Đơn hàng

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Từ Nhạc mang theo kính mắt, nhã nhặn, làn da rất trắng, không phải loại như bị bệnh, mà là người có làn da trắng thật, có khí chất cán bộ tri thức cao cấp, đối với rất nhiều nữ nhân mà nói, hắn rất có mị lực.
"Tốt."
Quản Đồng hấp ta hấp tấp chạy tới châm trà cho hắn.
"Tiểu quản, cũng cho ta một chén."
"Còn có ta, làm phiền ngươi rồi."
"Ta có chút việc gấp, vừa lúc cũng hết nước, tiểu quản, ngươi cũng rót giúp ta một ly đi."
Tổ viên tổ 2 đều coi Quản Đồng là chân chạy, nhìn thấy mình đã hết nước, liền nhao nhao để cho Quản Đồng đi lấy.
"Tốt, đều để ta lấy giúp."
Quản Đồng cười cúi đầu khom lưng, nâng một đống lớn bình giữ ấm chén đi tới máy đun nước nóng.
Hắn không có thời gian để chào hỏi Tiếu Lạc, sau một thời gian không gặp, người bạn học cũ này đã mất đi sự hăng hái, nhưng lại có thêm một phần nô tính, làm hắn nhớ tới bản thân khi vừa mới tốt nghiệp đi đến Giang Thành làm việc, thời điểm đó hắn không khác gì Quản Đồng.
Tại sao Quản Đồng lại ở trong trường học tám năm?
Có lẽ cũng là bởi vì hắn biết rõ xã hội sẽ mài rũa góc cạnh của mình, cho nên hắn lựa chọn trốn tránh, nhưng cuối cùng tránh cũng không thể tránh, phải đứng ra đối mặt, hắn rất muốn giúp Quản Đồng, nhưng đây là một quá trình, một quá trình nhất định phải trải qua, bất kể là ai, đều phải thích ứng.
"Tiếu tổ trưởng, ngươi nghĩ cái gì mà nhập thần như thế, ta đang nói chuyện cùng ngươi đó." Từ Nhạc lắc tay trước mặt Tiếu Lạc.
Mặc dù không thể giúp Quản Đồng một tay, nhưng Tiếu Lạc rất khó chịu khi Quản Đồng bị người khác khi dễ, mà Từ Nhạc là người quản lý Quản Đồng, Quản Đồng có địa vị thấp như vậy, cùng là do Từ Nhạc làm ra, hơn nữa vừa mới là Từ Nhạc dẫn đầu để cho Quản Đồng đi đổ nước, cho nên hắn kết luận Từ Nhạc là ngọn nguồn của vấn đề.
"Nơi này là khu vực tổ ba, vị trí của ngươi ở đây ah!"
Tiếu Lạc không nể mặt mũi, chỉ vị trí tổ trưởng tổ 2, lạnh lùng lên tiếng.
Từ Nhạc sững sờ, không nghĩ tới Tiếu Lạc lại có thái độ như vậy với hắn.
Ti Nguyệt Đình và Liễu Y Dao cũng sững sờ, nghĩ thầm: là do Lạc ca nhìn thấy Quản Đồng bị khi phụ cho nên không tiếc vạch mặt với Từ tổ trưởng sao?
"Tiếu tổ trưởng, ngươi có ý gì? Ta mang theo chân thành tới kết giao bằng hữu với ngươi." Từ Nhạc nâng gọng kính cười nhưng trong không cười hỏi.
Tiếu Lạc trực tiếp dùng một chữ đơn giản nhất nói lại hắn: "Lăn!"
Thanh âm không lớn, nhưng mọi người ở trong văn phòng Tiêu Thụ vẫn có thể nghe được.
Đám nhân viên đang bận rộn liền ngẩng đầu, hướng bên này trương nhìn sang, trong ánh mắt của mỗi người đều hiện lên vẻ nghi hoặc, không biết Từ Nhạc và Tiếu Lạc đã xảy ra chuyện gì, sao lại sinh ra cải vả?
Từ Nhạc kinh ngạc, trên mặt liền xuất hiện nụ cười âm lãnh: "Tiếu tổ trưởng, ngươi bởi vì Quản Đồng mới không chào đón ta như thế sao, nếu thật là vì nguyên nhân này, nhưng ta cũng phải nói rõ với ngươi một chút, Quản Đồng là bằng hữu của ngươi là không sai, nhưng hắn cũng là người mới, người mới thì có chuyện người mới nên làm, các ngành các nghề cũng đều như vậy, đây là quy tắc ngầm, Tiếu tổ trưởng có hiểu hay không chứ?"
"Ta không cần phải hiểu, bây giờ ngươi có thể chạy trở về vị trí của mình." Tiếu Lạc rất là lạnh lùng ra lệnh trục khách.
Từ Nhạc cười lạnh nói: "Ha ha . . . Ngươi là tổ trưởng, ta Từ Nhạc cũng là tổ trưởng, địa vị của chúng ta là bình đẳng, ngươi có cái tư cách gì gọi ta đi? Chớ nói chi nơi ta đứng là khu vực công cộng, ta muốn ở chỗ này bao lâu thì ở bao lâu."
Tiếu Lạc vốn còn muốn nói vài lời, bị Ti Nguyệt Đình và Liễu Y Dao khuyên can.
"Lạc ca, hắn chỗ đứng đúng là khu vực công cộng."
Hai người cau mày, dùng ánh mắt ra hiệu hắn chớ chơi cứng cùng Từ Nhạc, dù sao cũng là đồng sự, hơn nữa tổ ba vẫn là tổ yếu nhất, thành viên chỉ có ba người bọn họ, nếu không để ý mặt mũi, tuyệt đối ba người bọn họ sẽ không phải là dối thủ, vì việc làm và tiền đồ, vẫn nên nhịn một chút đi, tạm thời đem nghĩa khí bằng hữu để qua một bên.
Khu vực công cộng? !
Tiếu Lạc như không thấy, lạnh lùng liếc mắt nhìn Từ Nhạc sau đó liền ngồi xuống, quay lại hỏi Ti Nguyệt Đình và Liễu Y Dao: "Sao Lăng Phỉ và trưởng phòng không có ở đây?"
"Hồi Lạc ca, bọn họ đi đàm phán." Ti Nguyệt Đình nhiệt tình hồi đáp.
"Đàm phán?" Tiếu Lạc nhíu mày.
Ti Nguyệt Đình nhanh chóng gật đầu: "Vâng ah, viện chăm sóc sức khoẻ bà mẹ và trẻ em muốn di chuyển, đều muốn mua mới thiết bị chữa bệnh và dược liệu, tổng giá trị khoảng 17 ức, là một hợ đồng lớn, bằng không trưởng phòng chúng ta cũng sẽ không tự thân xuất mã, mà Lăng tỷ lại là người nổi bật nhất, tự nhiên nàng cũng phải đi theo."
"A, ta đã biết." Tiếu Lạc nói.
"Lạc ca, sắp đến cuối tháng, công trạng của tổ ba chúng ta lại là hạng chót, đến lúc đó trên đại hội tổng kết tháng, ngươi có thể sẽ bị kéo lên bục công khai xử lý, ngươi cần phải chuẩn bị tốt tâm lý a." Liễu Y Dao chuyển tới mặt vấn đề thực tế cần phải đối mặt.
Ti Nguyệt Đình nắm chặt nắm đấm động viên Tiếu Lạc: "Lạc ca ngươi phải cố gắng chịu áp lực a, chúng ta là tiểu Thảo, mong được hưởng bóng mát từ ngươi, bằng không chúng ta sẽ không thể nào tồn tại nổi."
"Nếu biết công trạng rất kém, các ngươi có phải cố gắng liên lạc khách hàng chứ? Phàm là có chút khả năng, liền không nên buông tha bất luận một vị khách hàng nào, cố gắng một chút, nói không chừng đến cuối tháng công trạng của chúng ta sẽ không phải là tổ kém." Tiếu Lạc thở ra một hơi, không biết làm sao với hai nữ nhân này, không có tự tin như vậy sao?
Ti Nguyệt Đình và Liễu Y Dao nhìn nhau, cười khổ không nói, các nàng là cực kỳ không đồng ý với thuyết pháp của Tiếu Lạc, các nàng thậm chí còn muốn nói một câu: Lạc ca ngươi quá lạc quan!
Tổ ba hạng chót không phải ngày một ngày hai, đến bây giờ chỉ còn lại có các nàng, đi qua học tập, năng lực công tác của các nàng đã tăng lên, thề nhưng cho dù cố gắng thế nào đi nữa cũng không có khả năng nghịch chuyển càn khôn, cải biến kết quả của tổ ba.
"Nguyệt Đình, Y Dao, nếu hắn không chống nổi các ngươi thì đi với ta đây, tổ ba đã chỉ còn trên danh nghĩa, nếu như các ngươi nguyện ý, đợi trưởng phòng trở về ta liền nói với hắn cho các ngươi đi theo ta, tổ 2 hoan nghênh các ngươi."
Lúc này Từ Nhạc ngắt lời, ngay trước mặt Tiếu Lạc đào người của Tiếu Lạc, đây là cố ý khiêu khích, lúc hắn nói còn thỉnh thoảng dùng ánh mắt còn lại liếc Tiếu Lạc, ý khiêu khích không cần nói cũng biết.
Nghe vậy, hai nữ nhân vui mừng quá đỗi, đây chính là đại hảo sự a, các nàng vừa vào công ty liền bị phân phối đến tổ ba, tổ ba đến tình cảnh như thế này, các nàng lại không tiện trực tiếp xin đổi tổ, chỉ có thể ở lại tổ ba mà chịu đựng, hiện tại Từ Nhạc chủ động vươn cành ô liu, đối với các nàng mà nói đây là đại hảo sự.
Nhưng loại vui sướng này chỉ thoáng hiện, các nàng không phải học sinh ngu ngốc như lúc mới vừa tốt nghiệp, rất nhanh đã thanh tỉnh lại, đây là Từ Nhạc cố ý chọc giận Tiếu Lạc mới nói ra những lời ấy, nếu như không phải bởi vì Tiếu Lạc, Từ Nhạc tuyệt sẽ không nói lời như vậy, dù sao thêm một người là thêm một người phân bánh ngọt, Từ Nhạc nếu tán thành năng lực công tác của các nàng, thì phải sớm nói rồi mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận