Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Phóng Thích Lực Lượng

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
"Oành oành oành ~"
Mọi người vây xem từng cái từng cái đều thay đổi sắc mặt, xung kích bực này, đừng nói là thân thể máu thịt, chỉ sợ là một chiếc thiết giáp cũng sẽ bị tan nát.
"Tiếu Lạc tiên sinh. . . . . ."
Đôi mắt Cơ Tư Dĩnh trợn to, trong miệng lẩm bẩm hô một tiếng, không chớp mắt nhìn Tiếu Lạc nằm trên đất không động đậy, nội tâm không nói ra được sự căng thẳng và lo lắng, mặc dù biết Tiếu Lạc rất mạnh mẽ, thế nhưng khi nhận một đòn như thế, người sắt cũng bị thương a.
"Diệt, ngươi đứng lên cho ta, đừng nói với ta là ngươi không được!"
Thân thể Kim Cương đứng thẳng, giống như là một thần linh, cả người phát kim quang, từ đầu đến chân đều đã biến thành màu vàng.
Tiếu Lạc cắn răng, bàn tay vỗ mạnh một cái xuống mặt đất, từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, một đạo máu tươi, từ đỉnh đầu chảy dọc xuống, ánh mắt của hắn trỡ lên nóng rực và điên cuồng, cả người tràn đầy lệ khí lấy hắn làm trung tâm lan tràn ra bốn phía như sương lạnh.
Sát ý tung hoành, thần tình lạnh lùng mà phẫn nộ!
"Đầu dã thú trong thân thể hắn đã thức tỉnh!"
Cơ Tư Dĩnh run rẩy tự nói, bình thời Tiếu Lạc rất nghiêm túc và thận trọng, cũng không nói nhiều, làm cho người ta một loại cảm giác khá là lạnh lùng, thế nhưng nàng mê luyến nam nhân này như vậy, nhưng khi khi con dã thú trong người bị đánh thức thì Tiếu Lạc sẽ như ác ma, làm cho nàng cảm giác rất sợ sệt, thậm chí là hoảng sợ.
"Thức tỉnh? Thức tỉnh cái gì?"
Làn gió thơm nức mũi, toàn thân áo đen, vóc người uyển chuyển Phục Y Nhân đã đi đến nơi này, nàng chắp hai tay sau lưng, một đôi mắt rất hứng thú nhìn cuộc chiến đấu trên sân huấn luyện, phần eo nhỏ nhắn, bước chân nhẹ nhàng, màu da trắng nõn, là loại vưu vật làm cho nam nhân sản sinh ra dục vọng nguyên thủy.
Sắc mặt Cơ Tư Dĩnh chợt biến, giống như điện giật che mũi lui về phía sau ra bốn năm bước, sợ hãi nhìn nàng.
Các chiến sĩ khác cũng khó có thể duy trì trấn định, sắc mặt trắng bệch, cách Phục Y Nhân rất xa, cả người nổi lên một tầng da gà, nếu bàn về nhân vật làm cho bọn họ sợ hãi nhất, Kim Cương đứng hàng thứ hai, độc nữ mới là số một, một thân kịch độc, ai dính lên cũng phải lột một lớp da, coi như là cách rất gần cũng sẽ có hại đối với thân thể, đây là một tuyệt đại mỹ nhân là không giả, nhưng cũng là một người khiến người ta nghe thấy phải biến sắc!
Phục Y Nhân không để ý tới phản ứng sợ hãi của mọi người, thu hồi ánh mắt từ trên sân huấn luyện, quay đầu nhìn về phía Cơ Tư Dĩnh, môi đỏ khẽ mở: "Ta hỏi ngươi đây, hắn thức tỉnh cái gì?"
Cơ Tư Dĩnh theo bản năng lắc đầu, nói: "Không có, ta. . . . . . Ta là nói Diệt tiên sinh phẫn. . . . . . Phẫn nộ."
"Phẫn nộ?"
Phục Y Nhân cau chân mày, lập tức hừ nhẹ một tiếng, không phản đối nói, "Phẫn nộ thì rất tốt, phẫn nộ thì cuộc chiến đấu này sẽ càng thêm thú vị."
Nàng một mình tiêu sái đến bên sân huấn luyện, hai Tiểu Thanh Xà màu đỏ tươi từ tay áo nàng bò ra, như là có linh tính uốn lượn ở trên tay nàng, sau đó nàng liền chơi với hai con vật nhỏ này, như là một vị khán giả đang đợi xem buổi biểu diễn, lông mi thật dài theo gió nhẹ nhàng lay động, lại phối hợp với một thân hắc y, rất giống mỹ nữ đi ra từ cổ họa.
Nhưng một đám chiến sĩ thì lại tê cả da đầu, bởi vì này hai Tiểu Thanh Xà có tên khoa học là Trúc Diệp Thanh, là vật kịch độc, một khi bị cắn, vết thương cục bộ sẽ xuất hiện đau đớn kịch liệt, đồng thời cấp tốc sưng thành bong bóng máu, toàn thân xuất hiện buồn nôn, đầu cháng váng, nếu như không có đúng lúc tiêm vào huyết thanh kháng độc, thì sẽ chết người .
Trên sân huấn luyện, Kim Cương nhếch miệng lên lên một nụ cười, đối phương mạnh mẽ để hắn cảm thấy hưng phấn, loại kỳ phùng địch thủ này làm hất rất là hung phấn.
Hắn cười hì hì, nhìn lấy Tiếu Lạc nói: "Rất tốt, chúng ta tiếp tục, đánh tới trời long đất lở!"
Tiếu Lạc lạnh lùng đến cực điểm, tay phải hướng hắn duỗi ra, giơ ngón tay cái lên, ngay khi Kim Cương tưởng là đối phượng tán thưởng thực lực của hắn, tay Tiếu Lạc xoay chuyển 180 độ, ngón tay cái trực tiếp chỉ xuống đất.
Hí. . . . . .
Toàn bộ bầu không khí sân huấn luyện trong nháy mắt đông lạnh, tất cả chiến sĩ đều hít một ngụm khí lạnh, đây là miệt thị, đây là biểu đạt miệt thị đối với Kim Cương a, xong, nhìn dáng dấp việc này muốn náo lớn rồi!
Đúng như dự đoán, mí mắt Kim Cương đột nhiên nhảy nhảy, vẻ mặt giận dữ.
Lúc này Tiếu Lạc di chuyển, kêu to một tiếng chấn động toàn trường, thân hình nổi lên, sau khi đạp nhanh mười bước, hai chân đột nhiên giẫm xuống, sau đó lấy tư thế vô cùng cuồng dã bắn lên không, thân thể xoay chuyển giống như Long Quyển Phong, bạo phát ra nội lực, mạnh mẽ trùng kích hướng Kim Cương.
Tất cả mọi người hút vào khí lạnh, ngơ ngác mà nhìn, uy thế cỡ này, chấn động cỡ này, để cho bọn họ cảm thấy run rẩy tự tận đáy lòng, Nhậm Mậu Hoa bị bại không oan mà, thực lực bực này tuyệt đối là Cấp S rồi.
Ngay cả Phục Y Nhân cũng hơi đổi sắc mặt, biểu thị thán phục với thực lực Tiếu Lạc biểu hiện ra.
Lưu quang cực tốc!
Tiếu Lạc vung chân phải mang theo sức mạnh vô cùng quét xuống cái cổ Kim Cương.
"Oành ~"
Nặng nề tiếng va chạm nổ vang, sức mạnh càn quấy, kình lực dường như sóng to gió lớn điên cuồng lan ra bốn phía, vô tận cát vàng cuồn cuộn lên.
Mọi người phi thường kinh hãi, sức mạnh kinh khủng cỡ này, quả nhiên là kinh thế hãi tục, trong lầu làm việc Cổ Chiến Quốc và Đông Phương Sóc Vũ nhất thời đều sợ ngây người, kinh ngạc nhìn sân huấn luyện như bị một viên đạn pháo nổ tung, ngay ca hô hấp cũng tạm thời quên mất rồi.
Không bao lâu, kình phong dần dần tiêu tán, cát vàng cũng ngừng lại, chân Tiếu Lạc còn quật ở trên cổ Kim Cương, mà thân thể Kim Cương thẳng tắp, nhưng ở dưới chân của hắn nhưng xuất hiện một sâu hố to đến 1 mét, Kim Cương đang ở trong hố lớn, lông tóc không tổn hại.
"Hảo tiểu tử, lợi hại, thực sự là lợi hại a, ha ha ha. . . . . ."
Kim Cương hai mắt đỏ như máu, hai tay như kiềm thép chặn lại đùi phải của Tiếu Lạc đá vào trên cổ hắn, khàn khàn, cuồng bạo, cuồng loạn cười lớn tại chỗ xoay chuyển hai vòng, cuối cùng dụng hết toàn lực mạnh mẽ quăng Tiếu Lạc đi.
Thân thể Tiếu Lạc lại như đạn pháo đập vào bờ tường cao hai mét của sân huấn luyện, bức tường kiên cố như tờ giấy bị phát nát, mặc cho hắn tiếp tục bay trên đất ba bốn mét, cuối cùng nằm ở trên đống gạch nát.
Đám chiến sĩ tê cả da đầu, trợn mắt ngoác mồm, bọn họ không thể nào tưởng tượng được nếu như chính mình chịu đựng đòn đánh này sẽ là như thế nào.
Đây chính là Chiến sĩ cấp S sao?
Tâm tình của mỗi người đều rất phức tạp, thoải mái? Hưng phấn? Sợ hãi? Chấn động? Hay là đều có, đến lúc này, mặc kệ kết quả cuộc chiến đấu như thế nào, Tiếu Lạc đã được bọn họ tán thành, được bọn họ tôn kính.
Phục Y Nhân đứng lên, ánh mắt yêu mị quét về phía Tiếu Lạc ở nơi xa, vừa nãy một kích của Kim Cương không có bao nhiêu người có thể chịu đựng được, tuy nói nàng là đến xem trò vui, cũng không cho phép cuộc chiến đấu này huyên náo quá mức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận