Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Cái L

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Một tiểu khu nào đó cả Giang thành, Cổ Thiến Tuyết mặc bộ áo ngủ màu trắng, đang khoanh hai chân ngồi ở trên ghế salông xem ti vi, chẳng quan tâm tới Cổ Thiến Lâm ở bên cạnh, đang rất là buồn bực.
"Thiến Tuyết, ngươi không nên như đứa bé như thế được không, ta nói rồi, Tiếu Lạc là một tên ma quỷ, kết bạn với hắn, sẽ làm ngươi mất đi năng lực phân biệt thiện ác thị phi, vì thế ngươi nhất định phải đoạn tuyệt tất cả quan hệ với hắn, mãi mãi không gặp lại hắn." Cổ Thiến Lâm tận tình khuyên nhủ.
Cặp mắt của Cổ Thiến Tuyết linh động nhìn lại, mang theo một tia trách cứ: "Ta đã trưởng thành, rất nhiều chuyện ta có thể làm chủ, ta biết Tiếu Lạc, hắn cũng không phải là ma quỷ như trong miệng ngươi nói, trong lòng hắn có chính nghĩa, chỉ là phương thức biểu hiện của hắn có chút cực đoan thôi."
"Có chút cực đoan?"
Cổ Thiến Lâm hừ nhẹ một tiếng, lắc đầu nói, "Hắn dám giở chò với JC chúng ta, mượn tay JC giết hơn chín mươi người, tuy rằng hơn chín mươi người đều là ác đồ."
Cổ Thiến Tuyết không nói lời nào, chỉ bất động nhìn nàng.
Cổ Thiến Lâm liệt kê từng cái từng cái tội trạng của Tiếu Lạc, tiếp tục nói: "Hắn ở ngay trước mặt ta, trực tiếp lấy đao cắt yết hầu một tên chủ nhiệm của bệnh viện tổng hợp, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, cơ hồ mỗi ngày ta đều sẽ nằm mơ tới hình ảnh máu tanh này, hắn chính là một động vật máu lạnh.
Một mình hắn tàn sát trong biệt thự Long Tam Khuê, đêm hôm ấy, trong đại viện của biệt thự nằm hơn 200 bộ thi thể, máu chảy thành sông, đầu Long Tam Khuê bị bổ xuống, mặc kệ có lý do gì đi nữa, cũng không thay đổi được chuyện hắn là tên giết người, một con quái vật hai tay dính đầy máu tươi như vậy, người khác e sợ tránh không kịp, làm sao ngươi còn muốn ở bên cạnh hắn vậy?"
Cổ Thiến Tuyết làm sao có thể tranh luận được với Cổ Thiến Lâm, một câu nói cũng nói không ra được, nghiêng đầu qua chỗ khác, thở phì phò xem ti vi.
"Thiến Tuyết, ta là chị ngươi, ta chỉ muốn tốt cho ngươi, chắc chắn sẽ không hại ngươi!"
Chị cả như mẹ, ở thời điểm không có cha mẹ bên cạnh, Cổ Thiến Lâm như mẫu thân luôn bảo hộ Cổ Thiến Tuyết, ở trong mắt nàng, mặc kệ Cổ Thiến Tuyết đã bao nhiêu tuổi, luôn bị xem là một nữ hài tử.
Cổ Thiến Tuyết lấy tay che hai lỗ tai biểu thị sự kháng nghị.
Cổ Thiến Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, không tiếp tục nói nữa, nàng biết, bây giờ cổ Thiến Tuyết đều không nghe lọt cái gì, chỉ được để thời gian hòa tan hết thảy.
Nàng theo thói quen lấy điện thoại di động ra, mở trang tin tức, khi thấy đầu đề lại liên quan với Lạc phường, nàng lại không nhịn xuống, đem điện thoại đưa tới trước mắt Cổ Thiến Tuyết, nhìn Cổ Thiến Tuyết nói rằng: "Lạc phường là công ty của Tiếu Lạc, bài báo này đang mắng chửi Lạc phường, người này là trước kia là phó tổng, vị phó tổng này ở công ty XXX mười mấy năm, không có công lao cũng có khổ lao, mà lại bị khai trừ, Tiếu Lạc còn lấy thủ đoạn đê hèn nói xấu hắn và nữ đồng sự có quan hệ bất chính.
Trộm cắp tiền thuế của công ty, làm lý do khai trừ hắn, bị Cổ Chính Nghĩa tiên sinh phát đi, ở trên internet đưa tới một đợt sóng to gió lớn, bởi vậy có thể thấy được, bản tính của Tiếu Lạc căn bản cũng không phải là như ngươi nghĩ."
Cổ Thiến Tuyết kinh ngạc nhìn tin tức một lúc, sau đó lắc đầu không tin nói: "Tiếu Lạc không phải người như vậy, nhất định là vị phó tổng kia đang vặn vẹo sự thực!"
"Tại sao ngươi luôn đứng về phía Tiếu Lạc? Ở trong mắt ngươi, hắn thật sự tốt như vậy sao?"
Cổ Thiến Lâm vô cùng buồn bực, đến cùng Tiếu Lạc cho muội muội nàng ăn bùa mê thuốc lú gì, làm cho muội muội nàng một mực khăng khăng ủng hộ hắn.
Cổ Thiến Tuyết suy nghĩ một chút, sau đó gật gù: "Hắn thật sự rất tốt!"
Nàng nhớ tới hình ảnh nàng ăn lẩu, hai người còn đang tiến hành một hồi đại chiến, nhớ lại, cảm giác thực là thú vị, dư vị vô cùng.
"Thời gian sẽ chứng minh hết thảy, hết thảy tiếng mắng nhằm vào Tiếu Lạc, đều sẽ rất nhanh tản đi." Cổ Thiến Tuyết vô cùng tín nhiệm với Tiếu Lạc.
"Được, vậy hãy để cho thời gian chứng minh tất cả những thứ này, nếu như đúng là vị phó tổng kia oan uổng Tiếu Lạc, sau này ta cũng sẽ không bao giờ ngăn cản ngươi đi tìm Tiếu Lạc." Cổ Thiến Lâm cầm lại điện thoại, lập cá cược với Cổ Thiến Tuyết.
. . . . . .
. . . . . .
Lạc phường trở thành tiêu điểm dư luận, tâm tình của Tiếu Lạc không được tốt cho lắm, hắn phát hiện cái tên Cổ Chính Nghĩa cũng rất có tiếng nói, sau khi đưa bài báo của Hứa Quan Tùng lên Weibo, sau khi nếm trải được vị ngọt của các bình luận trên Weibo, thì hắn càng được bước lấn tới chủi mắng Lạc phường nhiều hơn, trong đó có một điều khiến người ta nổi nóng.
"Đã tìm được chứng cứ, ông chủ tiền nhiệm của Lạc phường gọi là Xương Miểu, bởi vì tài chính bị đứt gãy, mới chuyển nhượng Lạc phường cho một con nhà giàu, tục xưng là Phú Nhị Đại, một dựa vào cha mẹ cả ngày bất cần đời, đạo đức của Phú Nhị Đại có dạng gì mọi người đều có thể tưởng tượng.
Hứa phó tổng không cẩn thận đắc tội hắn mới bị khai trừ, công ty như vậy quá hắc ám, đồ vật làm ra tuyệt đối không khá hơn chút nào, ta kiến nghị mọi người cùng nhau tẩy chay Lạc phường, để công ty đen tối này nhanh chóng đóng cửa."
Sau đó trạng thái bình luận rất nhanh bị chiếm lĩnh.
"Cổ lão sư nói không sai, đồ công ty bỏ đi, đồ Lạc phường bỏ đi!"
"Từ ngày đọc bài báo, ta thấy một phó tổng bất lực và oan ức, ông chủ Lạc phường thật sự quá tối."
"Quả thực chính là cường quyền cùng độc tài, như vậy nát công ty nên đóng cửa!"
Bình luận đều nghiêng về một phía, tất cả đều thiên hướng về phía Hứa Quan Tùng, bởi vì Cổ Chính Nghĩa lôi cừu hận, đem ông chủ Lạc phường móc nối với Phú Nhị Đại, mọi người cơ bản đều xuất thân gia đình bình thường, đối với ba chữ ‘ Phú Nhị Đại ’ này vô cùng phản cảm và chán ghét, hơn nữa bài văn của Hứa Quan Tùng trách cứ Lạc phường rất ra tính cảm, không có ai cho rằng Hứa Quan Tùng đang vặn vẹo sự thực.
"Ta thảo mẹ hắn, tên Cổ Chính Nghĩa khốn kiếp này rõ ràng muốn đạp công ty chúng ta để duy trì danh tiếng của hắn a." Trương Đại Sơn tức giận tung một cước đá văng cái ghế, không nói ra được sự phẫn nộ.
Phong Vô Ngân cũng phẫn nộ không chịu nổi: "Trương ca, Cổ Chính Nghĩa ở nơi nào? Ta trực tiếp đi giết chết hắn!"
"Làm cái trứng, người ta ở Hạ Hải, cách đây hơn 2,500 km, xa đây." Trương Đại Sơn nói.
"Vậy chúng ta ngồi máy bay đi, tìm hắn, trước tiên đem hắn đánh cho phọt cứt." Tiểu Ngũ căm phẫn sục sôi nói.
"Đúng!"
Ba người khác đứng lên phụ họa.
"Đúng cái quần què, ba các ngươi biết tên khốn kiếp kia ở nơi nào trong Hạ Hải không?" Trương Đại Sơn lớn tiếng chất vấn.
Vừa nghe, năm người Phong Vô Ngân nhất thời như quả cầu da xì hơi.
"Học một ít lão Tiếu, đều bình tĩnh đi."
Trương Đại Sơn an ủi, tựa hồ quên, hắn chính là người nóng tính nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận