Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Tiếp tục đến a

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Đầu tháng rồi đẩy KP đi các đạo hữu.
Cảm ơn @PhongVụ ủng hộ 10,000 TLT
---------------------------------------------------
"Ngươi cho ta thanh tỉnh một chút, ngươi là Hấp Huyết Tộc, hắn là nhân loại, các ngươi là bằng hữu, đây là muốn cười chết mất ta sao?"
Thấy muội muội mình như vậy, Louis quả thực đã phẫn nộ tới cực điểm, một cước lại một cước đạp vào lưng U Linh, cũng lớn tiếng tức giận mắng, mỗi một chân đều rất hung mãnh, đạp U Linh thổ huyết, mặt lộ vẻ thống khổ.
Các thành viên Dong Binh Đoàn Ngân Dực thấy được cũng phải hít thật sâu, Hấp Huyết Tộc ác như vậy sao? muội muội mà cũng có thể ra tay nặng như vậy.
Có thành viên Hấp Huyết Tộc khác tiến lên khuyên can, lại bị Louis đang phát hòa trực tiếp tung cước.
"Tiểu tử trời đánh, chúng ta đi nhanh đi, không nha đầu này sẽ bị nàng anh cả đá chết, ta hiện tại khôi phục rất nhiều, có thể mang ngươi rời khỏi này, anh nàng tuyệt đối đuổi không kịp." Áp hoàng đã lặng lẽ bay đến trên vai Tiếu Lạc, nhìn U Linh quỳ rạp trên mặt đất níu chân Louis mà hết hồn, nó vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới cô gái này sẽ vì Tiếu Lạc mà liều mạng như vậy.
Sắc mặt Tiếu Lạc ngưng trọng, trong lỗ mũi như có hai nhánh tiểu trùng tử đang dùng sức chui, đến nỗi nước mắt cũng không khống chế được mà chẩy ra, khiến cho viền mắt có chút ướt át, hắn không hiểu U Linh tại sao muốn như vậy, lẽ nào chỉ là bởi vì trước đó nàng nói sẽ phải bảo vệ mình? Nếu thật như vậy, nàng thực sự quá ngu ngốc, ngu như vậy, một câu vui đùa mà cũng cho là thật, mà hắn thì sao, lại suy nghĩ thế nào mà bỏ rơi nàng.
Thật là tự ti mặc cảm!
"Được rồi! ! !"
Tiếu Lạc điên cuồng rống một tiếng, âm ba cuồn cuộn, rung động màng tai.
Ánh mắt mọi người nhìn lại đây, Louis cũng đình chỉ, một đôi màu xanh nhạt, mang theo vô cùng kinh ngạc, cùng với một phần trêu tức lạnh lùng nhìn về phía Tiếu Lạc.
"Tiểu Lạc Lạc..."
U Linh vô lực buông lỏng chân Louis, miệng mũi nàng tràn đầy máu, cả người mệt mỏi không chịu nổi, trên người khắp nơi đều là vết thuyong7, quần áo cũng bẩn không chịu được, còn có rất nhiều vết máu, nhìn vô cùng chật vật.
"Không sai, rất tốt a, ngươi vì hắn, hắn vì ngươi, tiểu muội, ngươi và hắn xem ra thực sự là bằng hữu, trở thành bằng hữu với con mồi, tiểu muội, ngươi đơn giản là sỉ nhục của Hấp Huyết Tộc chúng ta!" Louis nhìn U Linh, lại nhìn Tiếu Lạc, âm lãnh nở nụ cười.
"Sỉ nhục?"
Tiếu Lạc lạnh lùng theo dõi hắn nói, "Rất nhanh ta sẽ chỉ cho ngươi biết cái gì là sỉ nhục." Áp hoàng đã đem dây thừng trên người hắn cắt thành từng húc, hành động của hắn không hề bị kiềm chế, "Ngươi làm cái gì với U Linh, ta sẽ bồi hoàn gấp mười cho ngươi!"
Louis ngẩn người, lập tức cười ha ha: "Để cho ta gấp mười? Dựa vào cái gì? Chỉ bằng ngươi có tu vi vũ sư? Hay là bằng một con vịt thối kia?"
"Ngươi lập tức thì sẽ biết ta dựa vào cái gì." Tiếu Lạc dứt khoát nhìn chằm chằm Louis.
Khóe miệng Louis khẽ giựt, khó có thể chịu được một nhân loại nhìn chằm chằm như vậy: "Tiểu tử, ta quyết định, không hút khô máu của ngươi, còn muốn cắt từng khối thịt trên người ngươi."
Gầm lên giận dữ, trên người bạo phát khí tức, toàn bộ giống một đạo Tật Phong, nhanh như điện lược tới Tiếu Lạc.
Người khác chỉ thấy từng đạo tàn ảnh tiêu tán, dù sao có cấp bậc thực lực võ hoàng, tất nhiên tốc độ sẽ cực nhanh.
Nhưng dù là như vậy, Louis lại nhào vào khoảng không, Tiếu Lạc phảng phất như tiêu thất trong hư không, chỗ đó chỉ còn lại không khí, nhìn trái nhìn phải rồi nhìn lên, Louis ngạc nhiên phát hiện Tiếu Lạc đang đứng ở giữa không trung.
"Lại có chuyện như vậy? !"
Louis tự giễu cười nói, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin, nhưng nhãn thần cũng phát ra khí tức âm hàn, một nhân loại cấp bậc võ sư, lại có thể né tránh lên không trung, hầu như tránh được thị giác hắn tra xét, loại sự tình này là không thể tưởng tượng nổi .
Tiếu Lạc đứng ở không trung, áp hoàng dùng áp móng bắt vào vai hắn.
Hắn lạnh lùng liếc Louis, lập tức ánh mắt rơi vào U Linh: "U Linh, ta sẽ trở về tìm ngươi, chúng ta cùng đi Thánh địa Quang Tộc, ta bảo đảm, cho ngươi gặp lại phụ thân của ngươi!"
U Linh giật mình, mâu quang rung động, khuôn mặt xinh đẹp chậm rãi lộ ra một nụ cười mỉm.
"Vô liêm sỉ!"
Bị bỏ quên, Louis vô cùng phẫn nộ, một đạo ma ảnh xuất hiện sau lưng hắn, một cổ lực lượng bàng bạc như nộ hải phong ba lấy hắn làm trung tâm tản ra bốn phía, đá vụn trên mặt đất, cành cây, bụi đất, thảm cỏ… đều quỷ dị trôi nổi giửa không trung, một cổ uy áp lớn lao đặt ở trong lòng mọi người.
"Đi tìm chết đi!"
Louis rống to hơn, đánh ra một chưởng về phía Tiếu Lạc.
Chưởng lực Kinh khủng mênh mông cuồn cuộn trong thiên địa, áp lực vô hình bao phủ khắp nơi, thành viên Dong Binh Đoàn Ngân Dực cùng đông đảo thành viên Hấp Huyết Tộc bị đẩy ngã xuống mặt đất, chưởng lực hóa thành một cái đầu biên bức, lao tới hướng Tiếu Lạc.
Lực lượng Bực này bây giờ Tiếu Lạc không thể đỡ, mà áp hoàng đã nói, công phu trốn chạy là nhất lưu, cũng chính là tốc độ di động cực nhanh, mang theo Tiếu Lạc lóe lên, liền tránh ra khỏi chưởng của Louis.
Đầu biên bức kia xông thẳng lên trời, giống một viên đạn pháo uy lực to lớn nổ tung trong trời đêm.
"Ầm "
Ba động năng lượng Vô hình giống như cơn lốc bao trùm ca khu vực, đại thụ trong phương viên trăm mét đang điên cuồng lay động, hàng loạt lá cây bay tán loạn.
"aaa "
Một chưởng không có trúng đích, Louis bay thẳng lên không trung, hướng về phía Tiếu Lạc oanh tạc cuồng loạn một trận.
"Rầm rầm ầm "
Chưởng lực hung mãnh như sông lớn, vừa tựa như cơn lốc, mỗi một chưởng đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng, sơn lâm bị hủy, bị chưởng lực đánh về phía mặt đất, liền xuất hiện một cái hố to có đường kính ước chừng mười mấy thước, bụi bặm bay lên, ở trong hố to cây cối bị hủy hầu như không còn, dư uy chưởng lực làm tóc và quần áo mọi người bay phần phật.
Đây là lực phá hoại của cao thủ võ hoàng sao? !
Thành viên Dong Binh Đoàn Ngân Dực nghẹn họng nhìn trân trối, mặt xám như tro tàn, thực lực của Hấp Huyết Tộc quá cường đại, bọn họ vô luận làm như thế nào cũng chạy trốn không thoát, chỉ có thể trở thành vật hi sinh bị hút máu mà thôi.
Mấy chục chưởng sau đó, Louis mới vì chút chống đỡ không nổi mà ngừng lại.
Rừng rậm Quanh mình bị hủy đi hơn phân nửa, từng cái hố to trên mặt đất, trong không khí còn dư uy không tan hết.
Tiếu Lạc lông tóc không tổn hao gì, đứng ở giữa không trung.
"Tên chết tiệt, tiếp tục a, xem ngươi chưởng nhanh hay là tốc độ áp hoàng gia gia nhanh!" Áp hoàng hướng Louis gọi nhịp nói.
Louis ngẩn người, hiển nhiên giống như người khác, phản ứng đầu tiên là nghĩ áp hoàng là yêu thú, nhưng tra xét đến khí tức thì xa xa kém yêu thú rất nhiều, liền rất nhanh xác định áp hoàng chỉ là một con vịt thông thường mà thôi.
"Tiểu áp tốt, ha ha..."
Trọng thương U Linh còn không quên ngẩng đầu, hướng áp hoàng giơ ngón tay cái lên, toàn bộ sơn lâm đều quanh quẩn tiếng cười như chuông bạc của nàng.
"Con vịt thối chết tiệt!"
Louis tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, có khí hữu nhưng không có chỗ phát tiết, tốc độ đối phương thực sự quá nhanh, loại phòng ngự này rất khó phá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận