Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Các ngươi đùa bỡn ta

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Tô Ly cầm ký, cẩn thận tỉ ký tên tên của chính mình, nàng kí tên phi thường đẹp, mỗi một bút mỗi một vẽ đều tán lộ ra một luồng khí tức nghệ thuật, viết chữ như rồng bay phượng múa, xinh đẹp cực kỳ.
"Cảm tạ tô nữ thần, cảm tạ tô nữ thần!"
Trương Đại Sơn kích động hưng phấn cực kỳ, như nhìn một đống trân bảo tuyệt thế, hai mắt sáng lên như ánh đèn pha.
Nữ cảnh sát cũng cẩn thận từng li từng tí một cất cuốn sổ tay có chữ ký của Tô Ly.
Mà khi làm xong những việc này sau, Tô Ly liền ôm lấy Tô Tiểu Bối, chuẩn bị rời đi, không có một câu thừa thãi nào.
Tô Tiểu Bối mặc dù mới ba tuổi, thế nhưng tâm trí thành thục hơn so với các bé gái khác, nàng tha thiết mong chờ nhìn Tiếu Lạc, cuối cùng ý thức được phải rời đi, lập tức liền khóc lớn lên, một đôi tay trắng như tuyết mở rộng ra, đòi hỏi được ôm.
"Ba ba, ba ba. . . . . ."
Khóc rất thương tâm, nước mắt rơi như mưa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt.
Tô Ly dừng lại, nghiêng đầu qua chỗ khác, ánh mắt phức tạp nhìn Tiếu Lạc, khổ não nhíu lông mày, tuy rằng Tô Tiểu Bối không phải là nữ nhi ruột thịt của nàng, thế nhưng nàng có thể xác định ba ba của Tô Tiểu Bối là ai, cũng không phải tên trước mắt này, hơn nữa lúc đối mặt với người xa lạ, Tô Tiểu Bối chỉ có thể khiếp đảm, làm sao lại ỷ lại một người lạ như vậy?
"Tô Tiểu Bối, ta lặp lại lần nữa, hắn không phải ba ba của ngươi." trên khuôn mặt Tô Ly hiện lên một tia giận dỗi.
"Hắn chính là ba ba của Bối Bối, là Bối Bối nhìn thấy ba ba trong mộng, ngươi không phải nói ba ba ở thành thị này sao, Bối Bối tìm tới hắn, ngươi tại sao nói hắn không phải?" Tô Tiểu Bối tuy nhỏ, nhưng dùng thanh âm non nớt tranh luận với Tô Ly.
Tô Ly cảm giác mình thật sự muốn chết, nàng nói với Tô Tiểu Bối ba ba ở Giang thành là lừa dối nàng, mục đích chính là muốn Tô Tiểu Bối nghe lời, ngoan ngoãn tới đây cùng với nàng, nhưng ai biết sẽ phát sinh loại chuyện này, phụ tá của nàng lạc mất Tô Tiểu Bối, Tô Tiểu Bối được cứu, rồi lại nhận một nam tử xa lạ làm ba ba, những việc này nếu như nói ra ngoài, e sợ không ai sẽ tin tưởng được.
Tiếu Lạc mỉm cười với đi tới, vươn ngón tay bóp bóp mũi Tô Tiểu Bối, an ủi: "Tiểu Bối, trước tiên ngươi trở lại cùng với mẹ, chờ ta có thời gian liền đến tìm ngươi."
"Thật sự?"
Tô Tiểu Bối lập tức đình chỉ gào khóc, làm mọi người muốn ôm vào lòng.
"Ừ, ta sẽ không lừa ngươi." Tiếu Lạc lộ ra một nụ cười chân thành.
"Vậy chúng ta ngoéo tay."
Tô Tiểu Bối vươn ngón trắng như tuyết lên nức nở nói.
Ngoéo tay?
Tiếu Lạc bất đắc dĩ lắc đầu một cái, cũng đưa tay, nhẹ nhàng ôm lấy ngón út của nàng.
"Ngoéo tay thắt cổ không được thất hứa, ai thất hứa là Tiểu Cẩu Cẩu."
Trong miệng Tô Tiểu Bối lẩm bẩm, ở trong mắt người lớn thì nó rất là ngây thơ, nhưng ở trong mắt nàng, nhất định phải tuân thủ ước định, tựa hồ chỉ cần ngoéo tay, nhất định phải thực hiện lời hứa.
Vì lẽ đó nàng mới có thể nín khóc mỉm cười: "Ba ba, ngươi lần sau phải dẫn ta đi công viên chơi trò chơi."
"Tại sao không gọi mẹ ngươi dẫn ngươi đi đây?" Tiếu Lạc nhẹ nhàng hỏi.
Tô Tiểu Bối trả lời: "Nàng quá bận rộn, bình thường ta đều đi cùng La a di."
Tiếu Lạc lúng túng cười cợt.
Nghe nói lời ấy, Tô Ly hơi có chút chua xót, tuy rằng Tô Tiểu Bối không phải là nữ nhi ruột thịt của nàng, thế nhưng nàng vẫn xem Tô Tiểu Bối là nữ nhi ruột thịt của mình, bận quá nhiều việc, nàng xác thực không có thời gian chơi cùng Tô Tiểu Bối, ngay cả đi tớ

. . . . . .
. . . . . .
Tô Ly mang theo Tô Tiểu Bối cùng nữ cảnh sát rời đi, trước khi rời đi, Tô Ly đặc biệt nhìn Tiếu Lạc một chút, vì nam nhân chỉ hơi kinh ngạc khi lần đầu tiên nhìn thấy nàng, mà sau đó thì bình tĩnh như nước, nàng xem được hết, đây không phải là giả bộ, mà là một loại khí chất tự nhiên, phảng phất như nhìn thấu triệt nhân sinh rồi.
Tại sao có thể trấn định như thế?
Nàng thủy chung vẫn không nghĩ rõ được điểm này.
Nữ đại diện thì không có rời đi, nàng phải xử lý một chuyện, chính là để Tiếu Lạc và Trương Đại Sơn câm miệng với chuyện tình của Tô Ly, dù sao nếu như mà xuất hiện scandal, nếu như tuôn ra tin tức Tô Ly có con gái, toàn bộ Hoa quốc cũng phải sôi trào lên, Tô Ly rất có thể trong một đêm sẽ mất đi tất cả, đây không phải chuyện giật gân, đã có rất nhiều bài học trong lịch sử, thân là người đại diện, nàng nhất định phải vì Tô Ly xử lý tất cả các nguy cơ tiềm ẩn.
"Lạch cạch ~"
Một tấm thẻ ngân hàng đặt ở trên mặt bàn.
Nữ người đại diện coi trời bằng vung, cao ngạo ngẩng đầu lên nhìn Tiếu Lạc và Trương Đại Sơn nói rằng: "Tự giới thiệu mình một chút, ta tên Sài Chí Anh, là người đại diện của Tô Ly, đối với chuyện các ngươi cứu Bối Bối, chúng ta rất cảm kích, cũng vô cùng cảm tạ. Trong tấm thẻ này có tám triệu, mật mã là sáu số một, các ngươi chia đều mỗi người cũng có thể được 4 triệu, 4 triệu, đủ cho các ngươi sinh hoạt tốt ở bất kỳ một toà thành thị nào."
"Chúng ta đã từng nói không cần tiền mà?"
Trương Đại Sơn trêu tức một câu, hắn có ấn tượng không tốt với Sài Chí Anh, cảm thấy rất chanh chua.
Tiếu Lạc nhấp ngụm trà, cũng nhàn nhạt hỏi: "Đây là ý tứ của Tô tiểu thư?"
"Không, đây là ý tứ của ta."
Sài Chí Anh hai tay khoanh, "Mặt khác, đây cũng không phải là tạ ơn với việc các ngươi cứu Bối Bối, có ý gì, ta nghĩ các ngươi nên rõ ràng."
"Chúng ta không rõ ràng, có chuyện gì cứ việc nói thẳng, đừng cất giấu giấu diếm diếm." Trương Đại Sơn tức giận nói.
Sài Chí Anh hừ lạnh, nói thẳng nói: "Ta muốn các ngươi ngậm miệng, không cho cùng bất luận kẻ biết chuyện Tô Ly có nữ nhi."
Trương Đại Sơn không nói gì cười cợt, nói: "Chúng ta vốn là không nghĩ tới sẽ nói với người khác chuyện tô nữ thần có nữ nhi, ngươi như vẽ rắn thêm chân rồi."
Tiếu Lạc nhấc lông mày, không nói gì, tiếp tục uống trà nóng.
"Tùy các ngươi nói thế nào, số tiền kia các ngươi nên nhận lấy, nhớ kỹ, đừng nói lung tung, bằng không hậu quả các ngươi không gánh vác được, ta bảo đảm!" Sài Chí Anh uy hiếp nói.
Uy bức lợi dụ, đây là thủ đoạn nàng thường dùng, cũng chính những thủ đoạn này, bảo trì lý lịch sạch sẽ của Tô Ly.
"Được rồi, biết rồi, ngươi đi đi, không tiễn."
Tiếu Lạc trực tiếp ra lệnh trục khách, loại nữ nhân tự cho là đúng làm hắn tương đối phản cảm.
"Tiền chúng ta nhận, ngươi yên tâm, chúng ta là tuyệt đối sẽ không nói lung tung, ha ha. . . . . ." Trương Đại Sơn cười đi thu thẻ lại.
Có tiền đưa tới cửa, không thu là thằng ngu, ở phương diện này, hắn giống như Tiếu Lạc.
Sài Chí Anh sững sờ một chút, mặc dù đối phương thu tiền rồi, cũng rõ rõ ràng ràng bảo đảm không nói bậy, thế nhưng nàng luôn cảm thấy có gì đó không dun g91, thật quá dễ dàng, đúng, chính là quá dễ dàng, bọn họ không có thái độ nhận tiền rồi cam kết, mà như đang chế nhạo nàng.
"Các ngươi đang đùa ta?" Sắc mặt nàng âm trầm lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận