Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Linh trở về

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
"Tiên sinh, xin xuất trình thẻ căn cước ra cho chúng ta nhìn một chút."
Ba vị hậu cần mặt đất phụ trách an toàn sân bay ngăn cản đường đi của Tiếu Lạc, khi Tiếu Lạc đá hỏng một thùng rác bọn hắn đã để mắt tới hắn, lúc này lại thấy hắn lại cường thế lôi kéo một cô nương, liền cảm thấy người này rất khả nghi, nên đã chặn lại để kiểm tra.
"Không liên quan tới các ngươi, đi ra!"
Tiếu Lạc vốn có tâm tình không tốt, sao có thái độ tốt được, trực tiếp liền quát lạnh một tiếng.
"Tiên sinh, xin ngươi phối hợp với chúng ta."
Ngữ khí nhân viên bảo an tăng thêm mấy phần, cùng lúc đó, mấy vị cảnh sát xung quanh sân bay thấy thế, cũng chạy tới bên này, tay đặt ở bên hông để lên gậy cảnh sát.
Tiếu Lạc vừa chuẩn bị động thủ, Cơ Tư Dĩnh cố sức níu hắn lại, cũng lắc đầu ra hiệu hắn đừng gây chuyện thị phi.
Cưỡng ép áp chế cảm xúc nôn nóng này xuống, rất là lãnh đạm tìm lý do giải thích: "Nàng là bạn gái của ta, hờn dỗi muốn bỏ đi, các ngươi đừng nghĩ nhiều."
Bạn gái?
Gương mặt Cơ Tư Dĩnh đỏ lên, nghĩ thầm: Ai là bạn gái của ngươi a!
Nghĩ đến, liền nhéo hông Tiếu Lạc một cái.
Tiếu Lạc quay đầu lại: "Bóp ta làm gì?"
"Không có... Không có gì..."
Mặt Cơ Tư Dĩnh đỏ bừng, vội vàng cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng vào mắt Tiếu Lạc, nam nhân này xuất hiện ở nơi này, sau đó lại bá đạo kéo nàng ra khỏi cửa an ninh, nàng cũng không tiếp tục chạy trốn, nàng rõ ràng mình trong lòng nam nhân đã chiếm cứ một vị trí trọng yếu, dù không có bất kỳ danh phận nào, thì cũng không sao, có thể ở bên hắn là đủ rồi.
Bảo an nhân viên thấy hai người thân mật, thì không còn nghi ngờ gì nửa.
"Trong tình yêu có chút giận dỗi là bình thường, nhưng cũng đừng lấy thùng rác làm chỗ chút giận chứ, lần này coi như xong, lần sau không thể làm như vậy!" Bảo an ho khan một tiếng nói.
Cơ Tư Dĩnh vội vàng cười làm lành gật đầu nói: "Vâng, lần sau sẽ không thế này nữa."
Ba vị bảo an rời đi.
Tiếu Lạc thì tiếp tục kéo Cơ Tư đi ra.
"Ta không đi, ngươi thả ta ra đi."
Cơ Tư Dĩnh thỏa hiệp với Tiếu Lạc, tuy nhiên cảm giác bị Tiếu Lạc nắm tay rất tốt, nhưng nàng lại nghĩ tới hành lý của bản thân và các loại giấy chứng nhận thân phận, nếu mất rồi, thì phiền phức không nhỏ.
Tiếu Lạc dừng bước lại, bán tín bán nghi quay đầu lại nhìn nàng: "Ngươi không gạt ta?"
"Thật không có lừa ngươi, ngươi nhìn, cửa vào đã đóng lại, máy bay sắp cất cánh, ta coi như muốn đi cũng đi không được a."
Cơ Tư Dĩnh nói, "Hành lý của ta còn ở bên kia, bên trong có rất nhiều đồ quan trọng, không thể làm mất."
Tiếu Lạc thấy tình huống đúng như nàng nói, biết rõ nàng không đi nữa, liền buông lỏng tay ra.
Cơ Tư Dĩnh nhìn thoáng qua cổ tay hơi tê tê, phía trên còn có một vết trảo, lập tức ủy khuất nói: "Đau quá."
"Thật có lỗi!"
Tiếu Lạc tránh né ánh mắt Cơ Tư Dĩnh, sau đó lại bổ sung một câu, "Ta không cố ý."
"Vậy ngươi cố ý." Cơ Tư Dĩnh nhếch miệng nói.
Tiếu Lạc rất chân thành trả lời: "Cũng không phải cố ý, là tay ngươi quá đẹp."
"Phốc ~ "
Cơ Tư Dĩnh nhịn không được cười ra tiếng, lần đầu cảm thấy cái nam nhân này rất đáng yêu.
...
...
"Bởi vì ngươi, ta đã không cách nào làm việc bình thường, chỉ cần rảnh rỗi, trong đầu của ta luôn luôn không ngừng xuất hiện hình ảnh của ngươi, cho nên ta nghĩ đổi một hoàn cảnh khác, để mình điều chỉnh cảm giác một chút."
Trên xe, bị Tiếu Lạc hỏi tại sao phải ly khai nơi này, Cơ Tư Dĩnh trả lời như vậy, kính râm đã bị nàng lấy xuống, một đôi xinh đẹp ôn nhu như nước, nhìn Tiếu Lạc đang ngồi ở vị trí tài xế.
Tiếu Lạc thắng gấp, ngừng xe.
Quay đầu nói với nữ nhân: "Cơ Tư Dĩnh, mời ngươi nhớ kỹ những gì ta nói, đừng nghĩ đến việc trốn đi, lúc ngươi trở thành liên lạc viên của ta, vận mệnh của ngươi đã liên kết vào cùng một chỗ với ta, xem như ngươi hao hết tâm tư cũng tuyệt đối không trốn thoát khỏi bàn tay ta, cho dù là chạy trốn tới chân trời góc biển, hắn cũng sẽ tìm tới ngươi, đồng thời đem ngươi trở về, nghe hiểu không?"
Ngữ khí không cho người ta kháng cự.
Tim Cơ Tư Dĩnh đập rộn lên, gương mặt lại nóng lên, hiện lên một mảnh đỏ ửng, trong mắt lại chảy xuống nước mắt, u oán nói: "Ngươi khi dễ ta."
"Không thể trách ta, cái này là ngươi tự tìm!"
Tiếu Lạc không thể cam kết cho nàng cái gì, nhưng có một điểm hắn có thể, kia là hắn quyết không cho phép nữ nhân này rời đi.
Đêm tết nguyên tiêu ngày đó, ở trên mái nhà, nữ nhân mượn bả vai hắn để dựa vào, nhìn pháo hoa trên bầu trời đêm, hắn cũng động tâm vào lúc đó, Cơ Tư Dĩnh lưu lại trong lòng hắn một đạo ấn ký, thời điểm bình thường sẽ không phát hiện được, khi biết nàng muốn ly khai, cái ấn ký này liền trở nên rõ ràng dị thường.
Nói xong, đạp cần ga, ô tô lao đi như mũi tên, tốc độ thật nhanh.
Oan gia, ngươi chính là oan gia của ta!
Cơ Tư Dĩnh nín khóc mỉm cười, thâm tình nhìn Tiếu Lạc, tất cả mọi thứ đều không ở trong mắt nàng, trong mắt nàng chỉ có Tiếu Lạc, nàng sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ thời khắc ấm áp này, sau đó lại làm liên lạc viên cho nam nhân này.
...
...
Khi đem Cơ Tư Dĩnh đưa về tổng bộ NSA, Tiếu Lạc gặp mặt Cổ Chiến Quốc.
Cổ Chiến Quốc và Đông Phương Sóc Vũ đều tươi cười nghênh đón, mà Tiếu Lạc lại dùng sắc mặt đạm mạc đi vào văn phòng.
"Đây là thế nào? Cái thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất, Dạ Tước cũng trở về, cái này không thể tốt hơn được nữa?" Trên mặt Cổ Chiến Quốc mang theo ý cười, như cái lão ngoan đồng mà hỏi thăm.
Đông Phương Sóc Vũ cũng lên tiếng phụ hoạ: "Diệt, người trẻ tuổi mà, khó tránh khỏi sẽ khổ vì tình, nhìn thoáng chút."
"Hai vị Cục Trưởng, chúng ta là người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, nữ nhân bạch gia kia là các ngươi cố ý sai tới làm liên lạc viên cho ta a, những lời nàng nói làm ta ấn tượng rất sâu sắc, nàng nói, thân là một thành viên của NSA, nhất định phải phục tùng thượng, cái này là quy tắc cơ bản mà chúng ta phải ưu tiên lên hàng đầu, nếu như ta không có đoán sai, cái này là điều mà các ngươi muốn nói với ta, chỉ bất quá là mượn miệng nàng nói ra, không sai chứ?" Tiếu Lạc trừng mắt với hai người.
Cổ Chiến Quốc và Đông Phương Sóc Vũ cứng đờ, sau đó nhìn nhau một hồi cười khổ nói: "Làm sao lại thế, ngươi là siêu cấp thiên tài của quốc gia, chúng ta sao lại có tâm tư như vậy đối với ngươi."
"Đúng đúng đúng, quá hèn hạ, nhất định là do tiểu nhân gây nên." Đông Phương Sóc Vũ đại nghĩa lẫm nhiên nói.
Hèn hạ? Tiểu nhân?
Cổ Chiến Quốc nghe những lời này nhưng trong đáy lòng chỉ muốn chửi thề, bất quá hiện tại đang có Tiếu Lạc ở đây, hắn không thể phát tác. Cho nên đành phải cười theo, gật đầu biểu thị đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận