Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Chương 859: Bỏ trốn đến bí cảnh (Đại kết cục)

"Không có khả năng, không có khả năng, khởi động trình tự tự bạo, khởi động trình tự tự bạo! ! !"
Tên này kinh khủng kêu to, áo giáp chiến đấu và hệ thống lại không nghe chỉ thị của hắn, hắn vô cùng lo lắng và run sợ.
Nhưng áo giáp màu vàng và hệ thống vẫn không chấp hành, đồng thời, xúc tua máy móc cũng chậm chậm nới lỏng rồi rời khỏi thân thể Tiếu Lạc.
"Xem ra ngươi vẫn không hiểu." Tiếu Lạc bạch hóa lạnh lùng cười nói.
"Ta không hiểu?"
Tên này ngẩn người, lập tức hướng hắn rống to hơn, "Ta không hiểu cái gì?"
"Ngươi không có khống chế hệ thống, mà hệ thống đang khống chế ngươi, nói cách khác, ngươi là khôi lỗi của hệ thống, sau khi ngươi dung hợp với hệ thống, hệ thống chiếm cứ địa vị chủ đạo." Tiếu Lạc bạch hóa thản nhiên nói.
Khôi lỗi?
Hệ thống chiếm cứ địa vị chủ đạo?
Trong não tên này như có một quả bom nổ tung, ông minh rung động, trong lúc nhất thời không cách nào tự hỏi, sau đó hắn âm lãnh cười ha hả: "Ngươi nói bậy cái gì, nếu như ta là khôi lỗi, vậy ngươi không phải cũng là khôi lỗi sao? Vậy thì có gì để ngươi cưới?"
"Xin lỗi, sợ rằng lại phải cho ngươi thất vọng rồi."
Tiếu Lạc bạch hóa châm chọc cười, áo giáp màu trắng bao phủ ở mặt ngoài trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh nhỏ, lộ ra vẻ mặt nguyên bản của hắn, quần áo rách rưới, nhưng cỗ khí tức cường giả trên người hắn, làm người ta không khỏi câm nín.
"Ngươi..."
Tên này mở to hai mắt, không thể tin được Tiếu Lạc có thể tự do cắt đứt trạng thái, chẳng lẽ vừa rồi cũng không phải là ý thức của hệ thống, mà chính là chính bản thân hắn?
Tiếu Lạc hờ hững nói: "Ta và ngươi không có giống nhau, ngươi hoàn toàn ỷ lại lấy công nghệ làm lực lượng, mà ta, có thể có tu vi như vậy, chủ yếu là dựa vào bản thân ta đi tới từng bước một, hệ thống từ đầu đến cuối đều ở vị trí phụ tá, ta có thể lấy ví dụ võ tông cùng khoa học kỹ thuật khác nhau ở chỗ nào, người trước nghiêng về năng lực tự thân, người sau nghiêng về dựa vào khoa học kỹ thuật, kết quả của khoa học kỹ thuật thuộc về ngoại lực, dựa vào ngoại lực thì sẽ luôn tồn tại phản phệ và tai họa ngầm."
Thân thể tên này hơi run rẩy, bởi vì hắn tin vì Tiếu Lạc nói rất hợp lý, hiện tại những gì phát sinh ở trên người của hắn đã nói lên chính hệ thống đã bắt đầu chiếm giữ vị trí chủ đạo, nếu mà tiếp tục phát triển tiếp, thời gian tới có một ngày sợ rằng hết thảy khoa học kỹ thuật sẽ biến mọi người sử dụng nó thành khôi lỗi.
"Sinh mệnh Kí chủ bị đe dọa, giải trừ kết nối, giải trừ kết nối!"
Đúng lúc này, trong đầu Tên này xuất hiện âm nhắc nhở của hệ thống, không khác nào bỏ đá xuống giếng.
Con ngươi tên này đột nhiên co rút, trong mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng, sau đó một giây kế tiếp, hắn lộ ra một nụ cười tự giễu: "Ta đi mẹ ngươi!"
Hắn mắng không phải là Tiếu Lạc, mắng chính là phát minh sáng tạo ra hệ thống.
Áo giáp màu vàng biến mất, cuối cùng ngưng tụ thành một cái điểm nhỏ màu vàng, bay đi vào trong vũ trụ.
Mất đi áo giáp Tên này liền xích lòa, không cần nói tới ngoài không gian không có mặc đồ du hành vũ trụ thì không cách nào sinh tồn, chính là ngực hắn bị Tiếu Lạc móc trái tim ra, hắn liền phải chết không thể nghi ngờ.
"A !"
Tên này thê lương kêu thảm, chỉ chốc lát công phu liền biến thành một huyết nhân, ánh mắt lồi ra, miệng, mũi, lỗ tai đều tràn đầy máu, sau đó triệt để không giãy giụa nữa, trở thành thi thể.
"Mất đi hệ thống, ngươi cái gì cũng không phải."
Tiếu Lạc chậm rãi giơ tay lên, sau đó bắn một năng lượng quang cầu màu đen về hướng hắn.
"Ầm ! ".
Tên này trực tiếp bị nổ ngay thành cặn bã.
Kết thúc trận chiến đấu này, Tiếu Lạc đáp xuống Hạ Hải.
Tô Ly đứng ở Hạ Hải trên một tòa kiến trúc cao nhất, ngước nhìn bầu trời, dung nhan thanh lệ tuyệt luân, da thịt như tuyết, tóc dài, thân thể thon dài xinh đẹp, tuy rằng trải qua một hồi đại chiến trên người của nàng lây dính một phần bụi bặm, nhưng vẫn không che lấp được khí chất tuyệt trần của nàng.
Lúc này, một bàn tay nam nhân luồn qua từ phía sau, ôm hông của nàng.
Tô Ly cả kinh, lập tức xoay người, khi nhìn đến đứng phía sau chính là Tiếu Lạc thì, nàng đứng im.
"Hù được ngươi rồi sao?" Tiếu Lạc hỏi.
Tô Ly đỏ mặt, lắc đầu, nhào vào trong ngực của nam nhân, ôm hắn thật chặt.
Tứ vương Thánh địa Quang Tộc ngước nhìn, muốn biết chiến cuộc làm sao, thẳng đến bỗng nhiên nhìn thấy Thánh Chủ Điện Hạ bọn họ ôm một nam nhân mới thu hồi ánh mắt.
"Ta, con mẹ nó, đó không phải là Tiếu Lạc sao? Hắn xuống lúc nào?" Lôi Vương trừng mắt nhìn không dám tin nói.
"Hoàn toàn tránh được chúng ta do thám, con mẹ nó lại trở nên mạnh mẽ như vậy sao." Chiến Vương chật vật nuốt nước bọt.
Lôi Vương mắng: "Ngươi không bao giờ nói trọng điểm cả, hiện tại vấn đề quan trọng nhất là ai thắng, là dị tộc hay là Tiếu Lạc?"
"Thấy hắn và Thánh Chủ Điện Hạ chúng ta ôm nhau, chẳng lẽ còn không rõ là ai thắng ai thua sao?"
Đao vương hung hăng uống một hớp rượu lớn, sau đó khoái ý cười to, "Tốt, nam nhân như vậy mới xứng đôi với Thánh Chủ Điện Hạ chúng ta, ha ha ha..."
Kiếm Vương không nói được một lời, khôi phục một tia Chân Nguyên Lực, liền mang theo Khố Lý quay trở về bí cảnh.
Tin tức Dị tộc bị đánh bại rất nhanh truyền khắp toàn bộ thế giới, các nơi trên thế giới đều lâm vào cuồng hoan chúc mừng.
Chuyện kế tiếp chính là trùng kiến gia viên, toàn bộ nhân loại lần đầu đoàn kết một lòng, cùng lúc đó, Thiên Nhãn nước Hoa cùng kính viễn vọng Hubble của mỹ nước phát hiện ở phụ cận thái dương có một con thuyền UFO, có thể xác định chiếc UFO này chính là của Tên dị tộc.
Dùng trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, căn bản là không cách nào đem chiếc phi thuyền kia về.
Tiếu Lạc tự mình đứng ra, đem phi thuyền về địa cầu, phía sau Tên này là một nền khoa học kỹ thuật cực kỳ phát triển, nếu địa cầu đã bại lộ tọa độ ở trong vũ trụ, như vậy cách duy nhất có thể làm chính là tăng cường thực lực của bản thân, mà không hề nghi ngờ, phi thuyền của tên dị tộc, tuyệt đối có thể làm cho nền khoa học kỹ thuật phát triển nhẩy vọt.
Sau đại chiến một ngày nào đó, bầu trời xanh biếc, ánh mặt trời ấm áp che lấp đại địa.
Ngày này, lạc thôn phi thường náo nhiệt, xác thực nói, là nhà Tiếu trí viễn náo nhiệt.
Nông trang giăng đèn kết hoa, khắp nơi dán chữ "Hỉ", một khí tức hôn lễ.
Mọi người đều tới tham gia hôn lễ, có thôn dân lạc thôn, có lãnh đạo cao tầng các quốc gia, có người Thánh địa Quang Tộc tới, nói chung, người quen biết Tiếu Lạc đều tới, người không biết cũng tới.
"Mụ nó, thật ước ao như lão Tiếu, có thể lấy bốn lão bà, hơn nữa mỗi người đều là đại mỹ nữ nhất đẳng, cũng không sợ thận hư!" Ở một cái bàn, Trương Đại Sơn ước ao đố kị, lẩm bẩm một tiếng.
Kết quả mới vừa nói xong, lỗ tai đã bị Sài Chí Anh dùng sức kéo lấy: "Ngươi ước ao cái gì? một lão nương thôi mà ngươi đã không xong, còn muốn học người ta sao? Ngươi có bản lĩnh đó sao?"
Lời này khiến cho Tô Xán Nghiệp cùng Đường Nhân cười to.
"Ai ai ai... Lão bà, nhiều người như vậy, hơi cho chút mặt mũi đi a." Trương Đại Sơn nói.
Một ... khác bàn, Sở Nguyệt rầu rĩ không vui, vẫn buồn bực uống rượu, trong miệng không ngừng lải nhải thầm thì thầm thì cái gì.
Sở Vân hùng nhíu mi, hắn sao không biết nữ nhi bảo bối có tâm sự gì, chỉ ở đây, hắn cũng không có thể làm gì.
"Được rồi, hôm nay là ngày vui của Tiếu Lạc, ngươi cũng đừng có nói bậy." Bạch lăng khuyên nhủ.
"Ta không có, hắn thích nhiều nữ nhân như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác không thể thích ta, không công bằng, rõ ràng là ta quen biết hắn trước, hơn nữa luận hình dạng, ta một cũng không kém các nàng a." Sở Nguyệt chu cái miệng nhỏ nói.
"Nguyệt Công chúa, cảm tình này nói không thông, có cảm giác chính là có cảm giác, không có cảm giác chính là không thể cưỡng cầu."
"Đúng a, hà tất phải như vay76, nếu không suy nghĩ chúng ta một chút?"
Chu Tiểu Phi và Đinh Khải ở một bên an ủi.
"Không nói lời nào không ai nói các ngươi là câm điếc, hừ!" Sở Nguyệt thở phì phò hướng hắn mắng một câu.
Chu Tiểu Phi à Đinh Khải chỉ có thể im lặng.
Quản lý cao tầng Lạc phường ở một bàn, năm người Phong Vô Ngân cao hứng dùng bữa uống rượu, cảm thấy hài long cho Tiếu Lạc, hết thảy cao tầng lạc phường, chỉ có Lý Tử Manh ngơ ngẩn nhìn xuất thần, phong hoa tuyệt đại, trong mắt mang theo một cái thương cảm.
Mà áp hoàng và U Linh hai cái ăn hàng, nhanh chóng dọn dẹp một bàn mỹ thực, ăn xong rồi liền lập tức đi tai họa bàn khác.
Tứ vương Thánh địa Quang Tộc nhìn nhau, vì cái bàn bây giờ chỉ còn là vỏ.
Felard tái mặt cúi đầu không biết nói gì.
"Được rồi được rồi, hôm nay là đại hôn của Thánh Chủ Điện Hạ, ta không so đo với ngươi, nếu như ngày thường nếu không hảo hảo quản giáo nữ nhi ngươi một chút, ta... Giết chết ngươi!" Đao vương đe dọa.
Felard sợ đến hai chân như nhũn ra, thiếu chút nữa liền quỳ gối trên mặt đất.
Vui chơi giải trí lâu như vậy, lại chậm chạp không gặp tân lang cùng bốn vị tân nương đi ra, mọi người đều có chút trông mòn con mắt nhìn ra ngoài cửa.
"sao vậy nhỉ, tân lang tân nương sao còn chưa đi ra?"
Kim Cương nôn nóng, lớn tiếng hỏi.
Cái này cũng tiếng lòng của mọi người, đặc biệt là lãnh đạo cao tầng, bọn họ tới đây chủ yếu là đến kết bạn với đại anh hùng.
Đúng lúc này, Tiếu Như Ý chạy ra với Tiếu trí viễn: "Ba, mụ, không xong không xong, lão ca mang theo bốn vị chị dâu cùng tiểu bối bỏ trốn đến bí cảnh rồi."
Thanh âm của nàng không coi là nhỏ, thế cho nên rất nhiều người đều nghe được.
Gì?
Đi bí cảnh ?
Tất cả mọi người đứng lên, nhìn phương hướng Hạ Hải.
Đã trải qua một hồi liên quan đến kiếp nạn tồn vong của nhân loại, bí cảnh và Nguyên Thế Giới đã được đả thông, cửa ra vào đang ở bầu trời Hạ Hải.
Diện tích vô biên, phong cảnh tú lệ.
Tiếu Lạc ăn mặc trang phục tân lang cổ đại, mang theo bốn vị tân nương xinh đẹp phi hành trên không trung.
Các nàng theo thứ tự là Tô Ly, Cơ Tư Dĩnh, Độc Nữ cùng với Cổ Thiến Tuyết, xem dãy núi, thu hết mỹ cảnh vào mắt, Tô Tiểu Bối thì nằm úp sấp ở trên lưng của hắn, một đôi mắt đen lúng liếng tò mò đánh giá bí cảnh.
"Đẹp quá nha!"
Tô Tiểu Bối nhịn không được sợ hãi than.
Tiếu Lạc nhìn nàng một chút, lại nhìn Cơ Tư Dĩnh, Độc Nữ cùng Cổ Thiến Tuyết, ánh mắt tam nữ thâm tình đối diện cùng hắn.
"Tiếu Lạc, Thánh chủ giao cho ngươi." Tô Ly ghé vào lỗ tai hắn nói.
"Không thể nào, ngươi cứ buông tay như vậy?" Tiếu Lạc cau mày.
"Đúng vậy, không được sao?"
Tô Ly hờn dỗi hắn một câu, nàng cũng không để ý việc Tiếu Lạc cưới các nàng Cơ Tư Dĩnh, dù sao ở bí cảnh cũng có chế độ chồng chung.
"Vậy được rồi, trước đó ta phải đi làm một chuyện." Tiếu Lạc nói.
"Chuyện gì a ba ba?" Tô Tiểu Bối tò mò hỏi.
"Có người thiếu nợ ba ba tiền, ba ba đi tìm hắn!" Tiếu Lạc khẽ mỉm cười.
Hắn nói dĩ nhiên không phải tiền, mà là thù, lúc đầu đại trưởng lão ở Đan Tông khiến cho hắn thiếu chút nữa bị chết ở trong truyền, thù này, phải báo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận