Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Ngươi là huynh đệ ta a

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Tiếu Lạc cảm thấy khó chịu, hắn liền chất vấn: "Đông Qua, ngươi mời ta đến ăn tiệc hay là tới làm công nhân tình nguyện vậy?"
Tiếu Thu Đông sững sờ, sau đó thất vọng nói: "Tiếu Lạc, chúng ta lớn lên cùng nhau, còn bận cùng một cái quần, tình cảm giữa chúng ta không có người nào hơn được, nhưng ngươi nói câu nói này liền làm ta cảm thấy đau lòng, ngươi trách cứ ta kêu ngươi làm phục vụ sao?"
"Chẳng lẽ ngươi không phải đang cho ta làm nhân viên phục vụ hay sao?"
Tiếu Lạc cười lạnh, bưng thức ăn bưng trà, đổ nước cầm chén, khách dự tiệc gọi là đến, đây không phải là làm nhân viên phục vụ nhà hàng thì là cái gì.
Không phải lòng dạ hắn hẹp hòi không muốn giúp, nhưng quan hệ của hai người thì tự hai người đều biết rõ, cũng không có thân mật giống như người khác nói, nếu như nếu đổi lại là Trương Đại Sơn, đừng nói là phục vụ, ngay cả yêu cầu hắn hỗ trợ quét dọn vệ sinh thì trong lòng hắn cũng không có bất kỳ lời oán giận nào, nhưng tuyệt đối Trương Đại Sơn sẽ không đối đãi với hắn như thế, mà sẽ tiếp đãi hắn còn tốt hơn so với những người khác.
"Tiếu Lạc, ta không nói nhiều, ta liền hỏi một câu, ngươi có phải là huynh đệ của ta hay không?" Tiếu Thu Đông nghiêm túc nói.
Tiếu Lạc lúc này rất muốn học Trương Đại Sơn phun ra vài câu xxx, bởi vì hắn cảm thấy rất biệt khuất, so với bị người ta tang một bạt tai còn khó chịu hơn.
Tiếu Lạc không nói, ánh mắt Tiếu Thu Đông chợt lóe lên một tia mừng rỡ.
Vỗ vỗ bả vai Tiếu Lạc, ngữ khí chậm chậm, tận tình nói: "Những người khác ta đều không muốn gọi, vì cái gì, bởi vì bọn hắn đều là ngoại nhân, ta sợ nợ nhân tình, Tiếu Lạc, từ xưa tới nay ta chỉ không khách khí với ngươi thôi, bởi vì ngươi là huynh đệ của ta, đương nhiên, ngươi cũng đừng khách khí với ta, có chuyện gì khó xử cứ việc nói với ta, ta nhất định dùng toàn lực giúp ngươi!"
Huynh đệ?
Tiếu Lạc phải nhịn để không phì cười, huynh đệ chân chính tuyệt đối sẽ không đem hai chữ ‘huynh đệ’ treo ở ngoài miệng, nếu như hắn là thiếu niên chưa có kinh nghiệm sống, hắn nhất định sẽ bị Tiếu Thu Đông lừa gạt được, đáng tiếc hắn không phải, ở trong xã hội lăn lộn ba năm, cái dạng người gì mà hắn chưa thấy qua, Tiếu Thu Đông chỉ là loại ngoài miệng thì luôn miệng nói huynh đệ nhưng trong lòng không có xem hắn là huynh đệ, biết ăn nói, gặp dịp thì chơi thôi.
Bất đắc dĩ lắc đầu, chê cười cười nói: "Đông Qua, ngươi coi ta là đồ đần a!"
Ai bảo ai có trái tim băng giá, thiên địa chứng giám.
Tiếu Thu Đông tràn đầy kinh ngạc, nhíu mày trách cứ: "Đồ đần? Tiếu Lạc, sao ngươi lại nghĩ như vậy, ta..."
"Thu Đông, con của ngươi đâu, nhanh ôm ra cho mọi người nhìn xem a."
"Đúng vậy a Thu Đông, để chúng ta nhìn mmột chút nào."
Một đám uống đến say khướt đi tới, mồm năm miệng mười nói với Tiếu Thu Đông.
Tiếu Thu Đông liền vứt Tiếu Lạc qua một bên, trên khuôn mặt tươi cười chào hỏi bọn hắn.
"Trường thúc, các ngươi ở đây chờ một chút, ta đi đem nhi tử ra."
Nghiêng đầu sang chỗ khác, nghiêm túc nói với Tiếu Lạc, "Tiếu Lạc, mấy bàn kia nhờ vào ngươi!"
Nói xong cũng chuẩn bị đi, không cho Tiếu Lạc cơ hội cự tuyệt.
Nhưng Tiếu Lạc sẽ không cho hắn một chút mặt mũi nào, cởi tạp dề xuống, lạnh giọng cười nói: "Tiếu Thu Đông, thật không tiện, ta có chút việc gấp, không có thời gian giúp ngươi, những thứ còn lại ngươi gọi người khác giúp ngươi đi."
Tiếu Thu Đông dừng bước lại, ánh mắt phức tạp nhìn Tiếu Lạc, hắn không nghĩ tới Tiếu Lạc sẽ nghịch ý hắn, dù sao hắn vẫn cho là mình đã ăn chắc Tiếu Lạc rồi.
"Tiểu Lạc, vừa rồi ngươi bưng thức ăn đưa nước, còn không có ăn cái gì, trước ăn một chút gì rồi lại đi." Một nam tử bốn năm mươi tuổi nói.
Tiếu Lạc mỉm cười nói: "Không được Trường thúc, con có chút việc gấp, phải lập tức đi."
Dạng này tiệc này, không ăn cũng được, hắn một mực chân thành đợi Tiếu Thu Đông, hi vọng có thể một lần nữa nối lại tình cảm của hai người khi còn bé, nhưng Tiếu Thu Đông đâu, đêm hôm lại thả hắn bên lề đường, rõ ràng nói là mời hắn đến chúc mừng nhi tử, kết quả lại là để hắn làm khổ sai, làm phục vụ viên, đừng nói đồ ăn, ngay cả một ly nước trà còn không có uống được.
Giờ phút này hắn ý thức được mình đã sai, sai khi mình lại chân thành đợi Tiếu Thu Đông, nhưng Tiếu Thu Đông lại không coi hắn là cái gì cả.
"Tiếu Lạc, ngươi... Ai..."
Tiếu Thu Đông muốn nói lại thôi, cuối cùng lắc đầu thở dài một tiếng, "Tốt a, l
Ăn chút cơm đồ ăn rồi đi?
Tiếu Lạc cười lạnh quét mắt nhìn tiệc rượu, mỗi một bàn đều bừa bộn khan lau miệng và tăm, lúc này hắn ngồi xuống thì làm được cái gì, không lẽ lại giống nhưng con chó đi nhặt lại nhựng đồ ăn thừa?
Tiêu Trường là bí thư của Lạc thôn, đầu óc linh hoạt, nghe Tiếu Thu Đông nói, lúc này liền hiểu tiền căn hậu quả, hóa ra là Tiếu Lạc bất mãn Tiếu Thu Đông gọi hắn bưng thức ăn, lúc này mới nói mình có việc muốn đi.
Hắn khuyên nhủ: "Tiểu Lạc, quan hệ của ngươi và Thu Đông tốt như vậy, tuyệt đối đừng vì một việc nhỏ như vậy mà khó chịu ah."
"Trường thúc, ta không khó chịu với hắn, quan hệ vẫn rất tốt mà." Tiếu Lạc cũng dối trá một lần.
"Đã có quan hệ tốt, vậy thì cơm nước xong xuôi rồi lại đi nha." Tiêu Trường khuyên nhủ.
Tiếu Thu Đông rất biết nắm lấy cơ hội, bưng tới hai chén rượu đế, mỉm cười đi tới, nói với Tiếu Lạc: "Huynh đệ, hôm nay là ta không đúng, không có cân nhắc đến cảm thụ của ngươi, đến, uống một chén, đều quên đi tất cả những gì không thoải mái nào!"
Nụ cười kia ở trong mắt Tiếu Lạc toàn là giả dối, ở trước mặt trưởng bối biểu hiện được như biết đại thể, có long độ lượng, vừa vặn liền làm nổi bật ra việc hắn rất bất kham, Tiếu Thu Đông đã học rất tốt bản sự làm người tức chết mà không đền mạng, để ngươi trong lòng phẫn nộ khó chịu, nhưng lại có thể làm ngươi bị biệt khuất không thể bạo phát, mặt ngoài một bộ, ngoài miệng một bộ, trên thực tế lại khác.
Tiếu Lạc dứt khoát cứ dựa theo kịch bản của Tiếu Thu Đông, diễn một cái nhân vật mặt trái.
Cười lạnh nói: "Tốt, liền như ngươi nói, nhưng không thể uống rựu như thế này được."
Nói xong, từ trên bàn ăn lấy ớt cùng mù tạc hai loại này là do Tiếu Thu Đông mang về, bỏ vào trong chén rượu của Tiếu Thu Đông, lấy đũa quấy đều.
Mặt mỉm cười mà nói: "Phải uống rựu như thế này, Đông Qua, ngươi hẳn là không ý kiến a?"
Sắc mặt Tiếu Thu Đông biến đổi, trừng to mắt tức giận nói: "Tiếu Lạc, ngươi cảm thấy đây là rựu cho người uống sao?"
"Đây chính là rựu cho người uống, rất hiệu quả trong việc nâng cao tinh thần, Đông Qua, chúng ta là anh em, ta sẽ không hại ngươi, lại nói, ớt và mù tạc đều là đồ tốt a, lúc bắt đầu bữa tiệc, không phải ngươi cũng đã nói sao, hai loại cộng lại phối hợp với xì dầu, có thể khiến người ta có cảm giác muốn ăn hơn." Tiếu Lạc ngoài cười nhưng trong không cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận