Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Tốc độ rất nhanh

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------------------------------------
Lăng Phỉ bị hỏi đến á khẩu không trả lời được, yên lặng cúi đầu, xác thực như thế, nếu như khách hang mà giải quyết dễ dàng như vậy, vậy còn cần bọn họ làm cái gì, công ty nuôi bọn họ, là dùng để khai phát và dành khách hàng hay sao?
"Trầm tổng, ngàn sai vạn sai cũng là ta, phải phạt thì phạt ta đi." Mao Kiến Nghĩa thật sâu tự trách nói.
"Phạt ngươi? Làm sao phạt? Tính trên tiền lương của ngươi?"
Trầm Khuynh Nghiên mãnh liệt vỗ bàn một cái, "Coi như trừ ngươi cả đời cũng thu không đủ 1. 7 ức!"
Mao Kiến Nghĩa là lần đầu nhìn thấy Trầm Khuynh Nghiên nổi trận lôi đình như thế, biết rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc, sợ là khó giữ được vị trí trưởng phòng này rồi, khuôn mặt chán nản đứng tại chỗ, nhất thời không biết phản ứng như thế nào.
"Đông đông đông ~ "
Cửa ban công bị nhẹ nhàng gõ, sau đó Ngô Hà đẩy cửa đi vào, cung kính nói: "Trầm tổng, Tiếu Lạc đến."
"Để cho hắn vào." Trầm Khuynh Nghiên điều chỉnh lại cảm xúc.
"Vâng "
Ngô Hà lui ra ngoài, gọi Tiếu Lạc chờ ở bên ngoài vào phòng.
Trong đầu Mao Kiến Nghĩa và Lăng Phỉ sinh ra nghi hoặc, nghĩ thầm: Trầm tổng gọi Tiếu Lạc tới làm gì? Chẳng lẽ muốn hắn nghĩ biện pháp cứu viện?
Tiếu Lạc mang trên mặt một tia nụ cười yếu ớt đi vào, áo sơ mi trắng mở cổ áo có chút rộng, thoạt nhìn có chút phóng đãng không bị trói buộc, rồi lại tán lộ ra một cỗ khí chất tà mị, đầu tiên là hướng Mao Kiến Nghĩa và Lăng Phỉ gật đầu hỏi thăm một lần, sau đó liền hỏi Trầm Khuynh Nghiên: "Trầm tổng, ngươi tới tìm ta có chuyện gì?"
"Tìm ngươi đến làm đại sự."
Trầm Khuynh Nghiên từ sau bàn công tác phương đi đến đằng trước, đi tới trước mặt Tiếu Lạc, trên người nàng và Tô Ly đều có một mùi thơm thoang thoảng, rất khó mà dùng lời nói để diễn tả được, nhưng tóm lại là rất dễ ngửi, thậm chí còn thấm vào ruột gan.
Tiếu Lạc không nói gì, yên lặng đợi nàng nói.
"Bởi vì Bệnh Viện Mẹ Và Bé muốn di chuyển trụ sở cho nên muốn đặt hàng một số khí giới y học và dược phẩm, việc này ngươi nghe nói qua chưa?" Trầm Khuynh Nghiên hỏi.
"Mới vừa nghe nói." Tiếu Lạc gật gật đầu.
"Rất tốt!"
Trầm Khuynh Nghiên vô cùng có nhiệt tình, trong lời nói mang theo sự mong mỏi mãnh liệt, "Đám Mao trưởng phòng không đàm phán thành công với Bệnh Viện Mẹ Và Bé, Quách Quá Ninh có khuynh hướng về phái Dược Nghiệp Nhân Hòa, nhưng bây giờ còn chưa ký hợp đồng, ngươi nhanh đi gặp mặt Quách Quá Ninh, giúp công ty giải quyết khách hàng này."
Thật là cho Tiếu Lạc đi bổ cứu? !
Trên mặt Mao Kiến Nghĩa và Lăng Phỉ có chút thất thần, Trầm tổng lấy niềm tin ở đâu mà cho Tiếu Lạc di làm ah, Quách Quá Ninh đã biểu thị rõ ràng muốn ký kết hợp đồng với Dược Nghiệp Nhân Hòa, mặc dù Tiếu Lạc cầm một đơn hàng của công chúa Dubai, thế nhưng tình huống hiện tại lại không giống nhau, Tiếu Lạc xuất mã liền có thể cầm được đơn hang của Quách Quá Ninh sao, điều này hiển nhiên là không thực tế.
Tiếu Lạc ngẩn người, sau đó cười nói: "Trầm tổng, ngươi quá coi trọng ta, ngày cà Mao trưởng phòng và Lăng tổ trưởng còn không làm được, ta làm sao có thể."
Hắn xác thực không có niềm tin gì, hắn cũng không hiểu gì về Quách Quá Ninh, mặt khác, Quách Quá Ninh có khuynh hướng về Dược Nghiệp Nhân Hòa, cái này căn bản là còn chưa bắt đầu thì đã kết thúc đơn hàng.
"Tiểu Lạc, không thể nói như thế, ngay cả đơn hàng của công chúa Dubai còn có thể cầm được, nói chính xác thì trong công ty chỉ có ngươi mới có thể cầm cài đơn hang của Quách Quá Ninh." Mao Kiến Nghĩa mỉm cười nói.
"Đã nghe chưa, ngay cả Mao trưởng phòng cũng nghĩ rằng ngươi được, ngươi không được cũng phải được." ánh mắt Trầm Khuynh Nghiên sáng quắc nói.
Nàng có một cảm giác loại tín nhiệm đối với Tiếu Lạc mà không cách nào nói được, nàng luôn cảm giác người này có năng lực rất lớn, không có chuyện gì là Tiếu Lạc không làm được, đơn hàng 1. 7 ức này nhất định phải toàn lực tranh thủ.
Tiếu Lạc nhíu mày, nếu như đơn hang này mà gọi hắn đi xử lý đầu tiên, thì hắn cũng không có ý kiến gì, thế nhưng tình huống cũng không phải như thế, cái đơn hàng này đã giao cho Mao Kiến Nghĩa và Lăng Phỉ, hai người không làm được, mà nếu như hắn làm được, tất nhiên toàn bộ công ty sẽ đều vui vẻ, thế nhưng Mao Kiến Nghĩa và Lăng Phỉ thì sao, hai người sẽ mất hết thể diện, rất có thể sẽ không ở lại công ty.
Hắn không đến Tập Đoàn Hoa Dược lâu dài, chỉ cần không chủ động trêu chọc hắn, hắn là sẽ không trêu chọc người khác, càng không muốn tổn hại đến bất kỳ người nào, thân làm tổ trưởng tổ ba, hắn sẽ vì hai tổ viên mà làm hết mình, nhưng không phải là như vầy.
Lắc lắc đầu nói: "Trầm tổng vẫn là thay cao nhân đi, ta bất lực!"
"Ngươi có tin không ngay bây giờ ta gọi điện thoại cho Ly, nói ngươi ở công ty không muốn phát triển, chỉ biết ngơ ngơ ngác ngác sống qua ngày?" Trầm Khuynh Nghiên xuất ra đòn sát thủ.
Tiếu Lạc hừ nhẹ một tiếng, xem thường nói: "Vậy ngươi gọi đi!"
"Ngươi . . ."
Trầm Khuynh Nghiên bị tức không có nhỏ, nàng cảm thấy Tiếu Lạc là một nhân tài, chỉ cần xuất thủ, trên đời này không có gì hắn không làm được, chỉ là người này không phải là người nàng có thể sử dụng.
Một giây sau, nàng giống như quả cầu da xì hơi hạ thấp tư thái: "Tiếu Lạc, coi như ta cầu ngươi, chỉ cần ngươi có thể lấy được đơn hang này, ta trích mười phần trăm cho ngươi, ngươi xem thế nào?"
Mặt Mao Kiến Nghĩa và Lăng Phỉ liền biến sắc, ngoài việc Trầm Khuynh Nghiên hạ thấp tư thái để thỉnh cầu Tiếu Lạc, cũng bởi vì mười phần trăm này, nói chung, hoàn thành một đơn đặt hàng chỉ có năm phần trăm, hiện tại tăng thành mười phần trăm, tăng lên gấp đôi ah, nếu như hoàn thành được đơn hàng này, thì có hơn một ngàn bảy trăm vạn.
Hơn một ngàn bảy trăm vạn, quả thực là không cách nào tưởng tượng được!
Ân?
Tiếu Lạc có chút động lòng, hắn mặc dù là lão bản Lạc Phường, gia tài hơn năm trăm ức, nhưng hắn cảm thấy rất hứng thú đối với tiền.
"Bành ~ "
Đúng lúc này, cửa ban công bị người đẩy ra, phát ra tới một tiếng vang lớn.
Đi vào là một tên chừng 50 tuổi, trên đầu tóc trắng chiếm đa số, thân mang áo sơmi màu trắng, trên trán có ba đạo nếp nhăn, thoạt nhìn như lão hổ, khí thế bất phàm.
Chính là tam thúc của Trầm Khuynh Nghiên!
Trừ bỏ Trầm Hưng Khánh, còn có Từ Nhạc đã được băng bó kỹ vàn đồng đảng của hắn, đồng thời có hai bảo an dáng người khôi ngô khuôn mặt lạnh lùng, coi trời bằng vung.
"Tam thúc, bao nhiêu lần rồi mà ngươi vẫn không học được là vào cửa phải gõ cửa trước sao?" Trầm Khuynh Nghiên lạnh lùng nói.
"Ta là có việc gấp."
Trầm Hưng Khánh nhanh chóng đáp lại một câu, sau đó một chỉ Tiếu Lạc, "Chính là người này, nhanh, bắt hắn lại cho ta đưa tới cục cảnh sát."
"Vâng "
Hai tên bảo an đáp, bức đi tới chỗ Tiếu Lạc.
"Chậm đã!"
Trầm Khuynh Nghiên quát to một tiếng, cố nén một cỗ nộ ý nói, "Tam thúc, hắn phạm vào chuyện gì mà ngươi muốn đem hắn tới cục cảnh sát?"
Trầm Hưng Khánh đẩy hai người Từ Nhạc tới đằng trước, lòng đầy căm phẫn nói: "Đây chính là sự tình hắn phạm phải." Chắp hai tay sau lưng, tiếng hừ liên tục, "Trong phòng làm việc ra tay đánh nhau, đánh đồng nghiệp của mình đầu rơi máu chảy, đây là hành vi của thổ phỉ, nhất định phải nghiêm túc xử lý!"
Đây là Tiếu Lạc làm?
Nhìn đầu Từ Nhạc nở hoa, Trầm Khuynh Nghiên, Mao Kiến Nghĩa và Lăng Phỉ cũng phải kinh hãi, băng gạc băng bó vết thương vẫn bị máu tươi nhuộm đỏ, giống như thương binh từ chiến trường, cái này đánh cũng quá hung ác rồi ah.
"Ngươi làm?" Trầm Khuynh Nghiên quay đầu kinh ngạc hỏi.
Tiếu Lạc không có trả lời nàng, mà là ngược lại hướng Từ Nhạc khẽ mỉm cười nói: "Tốc độ băng bó vết thương rất nhanh nha, hơn nữa thần chí cũng rất thanh tỉnh, xem ra xương cốt quá cứng rắn ah, không có gì đáng ngại ah!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận