Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1589: Chia địa bàn?---.

Chương 1589: Chia địa bàn?---.
Người nhìn thấy Tào Giai lần đầu, có lẽ cũng sẽ không kính sợ gì với hắn ta.
Hắn ta quả thật trông không nổi bật.
Nhưng khi hắn ta đứng ở đó, muốn nói chút gì, tự nhiên sẽ có một khí độ như núi cao sừng sững, vực sâu yên lặng.
Ít nhất, lúc này ở bên trong "Tề quán", ba vị thiên kiêu quốc gia ngồi đối diện với hắn ta, không ai dám khinh thường hắn ta.
"Các ngươi có biết, sớm nhất Hoàng Hà Hội được sáng lập bởi điều gì không?" Tào Giai hỏi.
Giờ khắc này, chỉ có bốn người bọn họ trong đại đường.
Kế Chiêu Nam không nói lời nào, y đương nhiên rõ ràng.
Trọng Huyền Tuân cũng mỉm cười.
Chỉ có Khương Vọng ngây thơ nói: "À... chia địa bàn?"
Hắn quả thực không biết nội tình, nhưng cũng không có gì để giấu diếm.
Tào Giai cười: "Cũng không phải không có lý."
Hắn ta nhìn ba vị thiên kiêu quốc gia, chủ yếu là diễn giải với Khương Vọng: "Từ Trung cổ đến nay, Nhân Hoàng trục xuất Long Hoàng về biển cả, Long tộc tuyệt tích trên đời, không xuất hiện trước mặt người khác. Nhưng thật ra, trên đời còn có long, một lão long"
Hắn ta đưa tay vạch ra một đường dài ở trên bàn, sau đó cong ngón tay điểm trên đầu này của đường dài: "Ông ta chính là chủ nhân của Trường Hà này, ở thời đại Trung Cổ, được Nhân hoàng sắc phong làm Trường Hà Long Quân, để trấn áp mạch nước Trưởng Hà, thống ngự tất cả Thủy tộc thế gian trên danh nghĩa"
Khương Vọng kinh ngạc.
Hắn qua lại Trường Hà nhiều lần, cũng coi như hiểu rõ Thủy tộc ở trình độ nhất định, tin tưởng tất nhiên sẽ có Thủy tộc tồn tại bên trong Trường Hà. Nhưng xưa nay hắn không biết, nơi này có một lão long!
"Thời đại Trung Cổ, không phải tất cả long tộc, đều bại trận lui về biển cả theo Long Hoàng rồi sao?" Khương Vọng hỏi.
Tào Giai ý vị thâm trường nói: "Chỉ cần là sinh linh có trí tuệ, ai lại không có ý nghĩ của mình? Không phải tất cả long đều tán đồng lý niệm của Long Hoàng,"
"Trường Hà quá rộng lớn, quá hùng vĩ. Sau khi Long Hoàng bị xua đuổi, chỉ với lực lượng của Trường Hà Long Quân, căn bản không đủ để trấn áp. Cho nên vào thời cận cổ, Trường Hà liên tiếp phát sinh tai hoạ, tàn phá bừa bãi hai bên bờ. Dân chúng hai bên bờ trước kia, người gặp tai hoạ nhiều không thể đếm hết"
"Các tiên hiền xây lên đài Quan Hà tại khúc sông Hoàng Hà, liên thủ trấn áp mạch nước Trường Hà ở đây. Bởi vì hai bên bờ có vô số sinh linh đều sống dựa vào Trường Hà, cho nên không thể đè nó chết. Cố ý khống chế uy năng, phong ấn thì lại khó tránh khỏi bị buông lồng dưới sự cọ rửa không ngừng của Trường Hà. Bởi vậy mỗi khi qua một khoảng thời gian, các tiên hiền phải đến gia cố phong ấn một lần. Đây chính là Hoàng Hà Hội sớm nhất"
Khương Vọng suy nghĩ, nói: "Chỉ e cũng có ý khoe khoang vũ lực."
Hắn chú ý tới một câu Tào Giai nhấn mạnh—— Trường Hà Long Quân thống ngự tất cả Thủy tộc thế gian trên danh nghĩa.
Tào Giai cười, cảm giác có trẻ nhỏ rất dễ dạy: "Hiện tại Trường Hà Long Quân chỉ thống ngự tất cả Thủy tộc hiện thế trên danh nghĩa. Tại thời đại Cận Cổ, vừa khi bắt đầu, vị kia không chỉ là "Trên danh nghĩa; mà là trên thực tế thống ngự tất cả Thủy tộc, là chủ nhân chân chính của Thủy tộc."
Khương Vọng không nhịn được nghĩ đến, đây chẳng phải là một Long Hoàng khác?
Nhưng sau khi thiếu thốn sự ủng hộ của long tộc khác, lại có một nửa Thủy tộc rút về biển cả, quyền lực và thực lực của vị chủ nhân Thủy tộc này đều không lớn bằng Long Hoàng.
Thủy tộc phân chia có lẽ cũng liên quan đến bố cục của Nhân Hoàng. Vị Trường Hà Long Quân này hẳn chính là quân cờ Nhân Hoàng đặt tại Thủy tộc.
Kết quả cuối cùng cũng rất viên mãn ——ít nhất, đối với Nhân tộc là như thế.
Sau khi Thủy tộc phân chia ra vẫn có thể tung hoành biển cả, đánh nhau cùng Nhân tộc Đông Vực cho có đến có về tại Mê Giới. Có thể thấy được vào thời điểm ban đầu Thủy tộc đã lớn mạnh dường nào.
Mà trong một thời đại huy hoàng đại như thế, Nhân Hoàng Liệt Sơn thị trục xuất Long Hoàng về biển cả, làm rạn nứt Thủy tộc tại Trường Hà, ổn định vị trí hiện thế chỉ chủ của Nhân tộc.
Không thể không nói, ấy thật là công lao lớn, là thành tựu vĩ đại.
Sau đó trong thời gian dài dằng dặc, Trường Hà Long Quân dần dần mất đi quyền lực thống ngự thủy mạch thiên hạ, chỉ làm chủ chung trên danh nghĩa Thủy tộc trong thiên hạ. Thực ra Thủy tộc các nơi, hoặc đã tự trị, hoặc đã hợp chính cùng Nhân tộc.
Trường Hà Long Quân chỉ thừa lại Trường Hà có thể khống chế.
Hoặc là chưa chắc có thể khống chế Trường Hà, bởi vì mỗi một lần Hoàng Hà Hội, đều là thời điểm chư quốc cường quốc trấn áp mực nước, khoe khoang vũ lực...
Trải qua sự cố gắng của vô số tiên hiển và sự nhượng bộ hoặc tự giác hoặc không của Trường Hà Long Quân.
Thủy tộc đã từng phát sinh lục đục cùng Nhân tộc ở thời đại Trung Cổ, đến hôm nay, đã chung sống hài hoà. Nhân tộc Thủy tộc kéo dài minh ước cổ xưa, làm một thể.
Ít nhất trong tuyên truyền ngoài sáng, rất nhiều người đều tin tưởng, Thủy tộc chỉ là Nhân tộc sinh hoạt trong nước. Hai tộc đồng căn đồng nguyên, thân mật vô gian.
(thân mật vô gian: quan hệ gần gũi, không có khoảng cách; thân mật đến không có chỗ xen vào)
Đây đã là dấu hiệu đại hoà hợp.
Cho nên ban đầu ở bên bờ Thanh Hà, Khương Vọng nhìn thấy có người cướp đoạt nữ tử Thủy tộc, mới có thể cảm thấy phẫn nộ.
Giáo dục hắn đã nhận từ nhỏ đến lớn chính là như thế. Xuất phát từ sự lương thiện, nhiệt huyết và tình cảm mộc mạc của người thiếu niên, hắn coi Thủy tộc là "người".
Đây cũng chính là điều những tiên hiển năm đó muốn nhìn thấy.
Thế nhưng, có lẽ vật đổi sao dời. Rất nhiều người đại khái đã cảm thấy, Nhân tộc không còn cần sự trợ giúp của Thủy tộc nữa. Cho dù là chiến tranh đối ngoại, hay là điều trị trấn áp mạch nước; cũng không còn nói chuyện đại hoà hợp, không nhớ đến minh ước cổ xưa gì nữa.
Hiện tại thậm chí còn có quốc gia ngang nhiên buôn bán nô lệ Thủy tộc như Lạc quốc tồn tại, còn có loại quân chủ ức hiếp, thao túng Thủy tộc, coi họ là công cụ chiến tranh như Trang Cao Tiện...
Nhưng nói thế nào đây?
Như lời Quan Diễn đại sư đã nói, mỗi người đều có cái "nên" của họ, mỗi người đều có thế giới lý tưởng của họ.
Có thể trong "thế giới lý tưởng" của rất nhiều người, Thủy tộc là tồn tại chỉ nên làm nô lệ, làm công cụ chiến tranh.
Với thế giới này, Khương Vọng đang chậm rãi hiểu rõ, nhưng còn thiếu rất nhiều hiểu.
Hắn đi một đường tới nay, vẫn luôn suy nghĩ, nhưng cũng không dám nói, suy nghĩ của hắn là đúng.
Hắn muốn có được một chút dạy bảo từ chỗ Tào Giai.
Nhưng Tào Giai không tiếp tục đề tài này, mà lòng vòng: "Ngoài Chiêu Nam ra. Hai người các ngươi có biết Hoàng Hà Hội, phân phối cái gì hay không?"
Trọng Huyền Tuân cười mà không nói.
Kế Chiêu Nam đều đã bị trừ ra, đương nhiên càng không có lời gì để nói...
Khương Vọng quả quyết lắc đầu: "Ta nghe Trọng Huyền Thắng nói rằng mọi người ngồi xuống phân chia địa bàn, nhưng cụ thể chia thế nào, chia địa bàn gì, ta không hỏi."
Tào Giai nhìn hắn, không nhịn được cười lên: "Cái gì ngươi cũng không hiểu, mà đã tới tham gia Hoàng Hà Hội?"
Khương Vọng thản nhiên nói: "Ta chỉ biết, ta muốn đoạt vị trí đệ nhất thiên hạ. Ta biết điểm này là đủ rồi"
Đây có lẽ là một câu hơi cuồng vọng, nhưng hắn nói rất chân thành, chắc chắn. Hắn thật sự nghĩ như vậy, cho nên hắn nói như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận