Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2998 - Không quân vạn mã phải cúi đầu (2)



Chương 2998 - Không quân vạn mã phải cúi đầu (2)




Chương 2998: Không quân vạn mã phải cúi đầu (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thời khắc này, thân thể Khương Vọng còn đang bay ngược, mắt thấy sắp nện vào một chấp hắc giả nhưng đột nhiên quanh thân hắn có một vòng lửa mạnh cháy lên, trong nháy mắt đã đi khắp cơ thể.
Hắn bỗng nhiên đứng vững, lơ lửng tại không trung, từ xa nhìn về phía Triệu Tử.
Xích quang trong mắt mãnh liệt, hỏa diễm đỏ rực dấy lên từ đỉnh đầu Triệu Tử. Sau khi đánh tan trấn phong, hành động đầu tiên của hắn chính là phát động tấn công vào Chân Nhân đương thời!
Hắn giết chết Chử Tuất, kích phá trấn phong, không để lại cho bản thân thời gian thở dốc mà lập tức tiếp tục trận chiến trước đó, lần nữa khiêu khích Chân Nhân. Võ đức thực sự là dồi dào.
Thời khắc này, Triệu Tử còn đang triền đấu với Tô Quan Doanh. Tay trái biến ảo biến ảo trăm ngàn loại chỉ pháp, ngươi tới ta đi, đấu trí đấu. Tay phải nhanh chóng ra cờ, hạ cờ như bay, chính là tuyệt học cả đời...
Chỉ một chút mất tập trung, mái tóc đã bị lửa cháy.
Mặc dù đôi mắt đẹp của nàng ta chỉ hơi ngẩng lên nhìn, xích hỏa đang thiêu đốt trên mái tóc đã bị nhốt chặt, chuyển tới trước mặt chỉ còn là một đốm nhỏ quật cường rêu rao.
Nhưng trên khuôn mặt lạnh lùng không biểu tình vô cùng xinh đẹp kia, giờ phút này khó tránh khỏi hơi nhíu mày.
Mặc dù thời gian rất ngắn nhưng đỉnh đầu đã bị đốt thành một mảng vô cùng khó coi.
Tóc bị đốt có hai mươi sợi? Năm mươi sợi? Một trăm sợi?
Mùi khét cùng những sợi tóc bị thiêu đến co lại...
"Khương Vọng à Khương Vọng, cuối cùng ta đã biết vì sao ngươi lại là Võ An Hầu." Lần đầu tiên trên mặt Triệu Tử xuất hiện cảm xúc mãnh liệt, việc này khiến cho sự tồn tại của nàng ta càng thêm chân thực, càng thêm gần với một người có máu có thịt: "Ngươi quả thực mãnh đấy!"
Tay trái của nàng ta hất lên, hất thẳng bàn tay đang triền đấu của Tô Quan Doanh ra. Tay phải trực tiếp nắm chặt cả bàn cờ, lật lên!
Tóc đã bị đốt, còn chơi cái rắm!
Những quân cờ hai màu trắng đen bay đầy trời.
Thế giới bàn cờ vô hạn biến mất.
Cả đám người lại lần nữa xuất hiện tại hổ đài.
Triệu Tử lật tung thế cuộc, đương nhiên không phải chỉ vì tức giận.
Khương Vọng thuấn sát Chử Tuất, đã quấy nhiễu lực lượng thế cục.
Nàng ta từ bỏ thế giới bàn cờ chính là bởi vì đã không còn có thể lấy được thắng lợi từ nơi này nữa.
Giờ phút này, các tu sĩ chấp hắc giả, chấp bạch giả đều trở về là chính mình, là thí sinh, giáp sĩ, quan lại phủ Tổng đốc.
Trên mặt đất có năm bộ thi thể đang nằm, trong đó có một bộ là người hộ đạo Chử Tuất của Bình Đẳng Quốc, còn lại đều là thí sinh, chết bởi thế cuộc của Tô Quan Doanh cùng Triệu Tử.
Sư Minh Trình cùng Tiền Sửu, Lý Mão đang chiến đấu cũng đều thoát khỏi biến hóa của thế giới bàn cờ, chiến đấu ngay trên không trung của hổ đài.
Có điều, Sư Minh Trình vốn chiếm thượng phong, giờ khắc này lại càng đè ép Tiền Sửu cùng Lý Mão mà đánh, quyền thế bá đạo vô song, đánh cho tầng trời cũng như thấp đi một mảng.
Thế giới bàn cờ vỡ vụn, không quấy nhiễu đến bất kỳ người nào đã thoát ra, chỉ có Khương Vọng bị nhằm vào, cả người cũng bị thuận thế lật tung.
Hắn không phải chỉ là mất điểm tựa, đứng không vững mà là bị lực lượng lật tung thế giới bàn cờ của Triệu Tử đánh rớt cơ sở đặt chân.
Thân thể của hắn lật ngược ra sau, mặc dù phía sau không có vật gì nhưng không khí lại bị ngưng đọng như gạch đá.
Quán tính to lớn mang theo hắn cường ngạch đạp nát từng mảng "gạch không khí" kia, nhưng lực đẩy chưa hết, vẫn liên tục phát ra tiếng nổ vang không dứt.
Cứ như thế lật ngược trên không trung vài chục vòng mới hiểm hiểm ngừng lại.
Mặc dù hắn đã sớm thành kim khu ngọc tủy, lại mới luyện thành Huyền Thiên Lưu Ly Công nhưng lúc này cũng có chút hoa mắt váng đầu.
Giờ phút này, Triệu Tử đứng trước thư án đã bị lật tung, về tới Hổ Đài, trở về thế giới này nhưng lại giống như rời khỏi thế giới này càng xa.
Mà Tô Quan Doanh vẫn bình tĩnh ngồi thẳng, có tư thế như không quan tâm hơn thua, nhà nhã nhìn mây bay.
Một khi thế giới bàn cờ bị vỡ vụn, nàng ta thân là Tổng đốc Nam Hạ, trong nháy mắt đã có thể liên kết với phủ tổng đốc Nam Hạ ở thành Quý Ấp, thu được lực lượng quốc gia do Tề Thiên tử thân phong.
Tuy không nói bằng được Chân Quân, bởi vì tạm thời nàng ta vẫn chưa thể vận dụng được thực lực quốc gia Nam Cương đến loại trình độ kia nhưng để bắt lại Chân Nhân mạnh nhất của Bình Đẳng Quốc thì không có vấn đề gì.
Ván này, Bình Đẳng Quốc đã mất cửa thắng.
Nhưng hiển nhiên Triệu Tử không nghĩ như thế.
Nàng ta không nhìn Tô Quan Doanh, cũng không nhìn cuộc chiến đấu của Tiền Sửu, Lý Mão và Sư Minh Trình mà chỉ nhìn chằm chằm Khương Vọng đang khó khăn bình ổn lại thế lui, đồng thời kiếm chỉ vạch một cái!
Cảm giác nguy cơ vô cùng to lớn xông lên đầu, mũi chân Khương Vọng khẽ điểm, nhanh chóng di chuyển trên không trung, chỉ trong nháy mắt đã lộn vòng mấy trăm lần, để lại tàn ảnh trên bầu trời tạo thành một đường vẽ lập thể vô cùng phức tạp.
Cả cơ thể bỗng đứng yên tại chỗ.
Chỉ trong chớp nhoáng, kiếm khí gào thét đã nhốt chặt hắn, khiến cho hắn không thể giãy dụa.
Quanh thân, một tuyến lửa đỏ rực nhanh chóng đẩy ra, Khương Vọng quả quyết dựng thẳng kiếm trước mặt, giống như lập kiếm phong chống trời.
Phản ứng của hắn cũng không chậm, ứng đối không thể bảo là không mạnh.
Nhưng kiếm khí vô hình vẫn đụng vào.
Thân kiếm của Trường Tương Tư bị ép về sau, lấy kiếm phong tự tổn thương mình.
Thân thể Thiên Phủ hiển hiện ở nơi này, tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Khương Vọng cưỡng ép thay đổi thân kiếm, biến mũi kiếm đang bị đẩy về phía mặt mình thành thân kiếm, lại dùng tay trái xuất ra kiếm chỉ, chắn ngang bên trên thân kiếm.
Đông!!
Thân kiếm ép kiếm chỉ, hai ngón tay đụng trán, phát ra một tiếng vang nhỏ, tuy nguy hiểm nhưng không đụng nát xương trán của hắn.
Một loạt động tác như nước chảy mây trôi, xảo diệu hóa giải sát chiêu của Chân Nhân đương thời.
Ai nhìn mà không tán thưởng một tiếng, giỏi tắm Võ An Hầu?
Nhưng Khương Vọng chỉ cảm thấy da đầu hơi lạnh.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh.
Cho tới giờ khắc này, những tàn ảnh do hắn điên cuồng di chuyển mới bị đánh tan, đồng thời biến mất... còn có cả mái tóc đen nhánh của Võ An Hầu Đại Tề.
Nói chính xác hơn, là toàn bộ tóc tên đỉnh đầu đã bị san phẳng, chỉ còn lại một vòng xung quanh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận