Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2041: Hắn là ai (1)

Chương 2041: Hắn là ai (1)
Văn Liên Mục chính là thiên tài binh pháp nổi tiếng có xuất thân quân đội, hơn nữa từng nhiều lần giành hạng nhất về binh pháp trong những lần quân diễn. Tính ra thì gã nên được tự giữ một doanh, vấn đề duy nhất ở đây là gã không có bối cảnh mạnh gì hết.
Tự thấy có vị trí thì ngồi vững như núi, tự biết cần tranh giành thì ở yên quan sát.
"Ta nghĩ ta nên giữ một doanh." Cao Triết là người đầu tiên lên tiếng: "Gia thúc là trấn phủ sứ quận Xích Vĩ, thành danh từ trận chiến Tĩnh Dương. Từ nhỏ ta đã đi theo gia thúc học binh pháp, lần này sẽ kiến công cho Đại Tề ta ở Tinh Nguyệt Nguyên này!"
Lý Long Xuyên nghe vậy bèn liếc nhìn Trọng Huyền Thắng, chỉ thấy hắn ta im lặng cười.
Trận chiến Tề Dương không được công khai là "diệt Dương" mà là "Tĩnh Dương". Nó có nghĩa là ổn định trật tự Dương địa, giúp dân chúng Dương địa giải quyết họa ngầm, ngoài ra còn giúp chém giết Tà Thần và tiêu diệt ách thống trị cổ hủ của Dương Kiến Đức - kẻ âm thầm tu luyện ma công.
Nhưng mà vấn đề nằm ở chỗ những người thật sự hiểu về trận chiến ấy đều biết Trọng Huyền Thắng là người bắt đầu cuộc chiến, Trọng Huyền Trử Lương là người chỉ đạo cuộc chiến. Cao Thiếu Lăng chỉ tới đó ăn ké bằng cách trao đổi ích lợi, không biết binh pháp như thế nào mà đã được Cao Triết lấy ra hù người rồi.
Nếu y muốn hù dọa thì chi bằng nói bản thân đã học binh pháp với Trọng Huyền Thắng, tốt xấu gì tên mập này cũng đã cống hiến rất lớn trong trận chiến Tề Dương...
Ánh mắt của Lý Long Xuyên mang hàm ý như thế.
Đương nhiên cũng do Cao thị thật sự không có gốc gác gì.
Tộc trưởng Cao Hiển Xương chỉ là một kẻ bình thường được nhờ từ muội muội, mà những người còn lại trong Cao thị cũng không có tiếng tăm gì.
Nhìn chung, chỉ một mình Cao Thiếu Lăng là được nhất tộc.
Cao Triết cũng đâu thể nói học binh pháp với vị Tịnh quý phi trong cung kia được...
Trong chủ tướng mười doanh, có tám vị trí đã được định ra, tất cả mọi người đều hiểu điều này.
Còn hai vị trí còn thừa, cũng chỉ có Điền Thường, Văn Liên Mục, Lôi Chiêm Càn có thể cạnh tranh với Cao Triết y mà thôi. Còn lại những thiên kiêu không thuộc Tề quốc, căn bản còn không nằm trong phạm vi lo lắng của y.
Trận chiến tranh đột ngột xuất hiện này, nhìn như oanh oanh liệt liệt, thế nhưng xét tới bản chất mà nói, cũng chỉ là nơi so đấu của thế hệ trẻ Tề quốc và Cảnh quốc mà thôi. Song phương đều muốn kiểm nghiệm chất lượng đối phương, mà không muốn mở rộng phạm vi ảnh hưởng thêm nữa.
Quốc gia bá chủ, nếu như dốc sức mà tranh thì mấy quốc gia như Tượng, Húc này chỉ sợ sẽ bị đánh thành một đống đổ nát.
Cho nên xét theo góc độ hai nước Tượng, Húc mà nói, bọn họ cũng tình nguyện tự mình tới chủ đạo trận chiến này, chí ít sau khi chiến tranh kết thúc, còn được nước bá chủ đền bù.
Hai hại so sánh, không thể không chọn.
Cho nên mới có cục diện trước mắt, thiên kiêu thế hệ trẻ hai nước Tề - Cảnh cùng tới Tinh Nguyệt Nguyên, được xưng là quần tinh tranh diệu.
Cho nên thống soái Đấu Ách Quân - Vu Khuyết chỉ ở tại Vạn Hòa Miếu quan sát, lại không tới chiến trường Tinh Nguyệt Nguyên, đó cũng là cách thể hiện loại thái độ này. Trên thực tế là ra oai cả thiên hạ, mà không phải ra oai Tề quốc.
Trên Tinh Nguyệt Nguyên, trừ Tề - Cảnh ra, các quốc gia còn lại cũng chỉ là nhân vật cổ vũ mà thôi.
Dưới tình huống tám người Bảo Bá Chiêu ngồi yên điếu ngư đài (*), Cao Triết tự nhận là chỉ cần bản thân nói trước, rất có thể làm cho mọi người nể mặt, làm cho mình có được một vị trí.
(Ngồi yên điếu ngư đài: thành ngữ, chỉ trấn tĩnh, vững vàng, bình thản ngồi tại vị trí, sẽ không bị dao động.)
Dù sao y chính là danh môn công tử đã được xác lập làm người thừa kế, tại vòng xã giao cũng có trọng lượng rất lớn, đều thường xuyên uống rượu vui chơi với Yến Phủ, Khương Vọng, Trọng Huyền Thắng, Lý Long Xuyên... Mặc dù hôm qua xuất hiện mâu thuẫn nhỏ, thế nhưng cũng không ảnh hưởng tới đại cục. Cao gia và Trọng Huyền gia có hợp tác lợi ích, Cao Triết y cũng có giá trị đầu tư!
Thế nhưng Cao Triết vừa mới dứt lời, Lôi Chiêm Càn ngồi chếch đối diện y lập tức giương mắt lên, nhìn về phía y.
Người này ngồi như hổ ngồi.
Đôi mắt kia, như biển động.
"So văn hay là so võ, ngươi chọn đi." Lôi Chiêm Càn nói.
Cao Triết: ...
Mẹ nó có phải ngươi bị bệnh hay không?
Còn có hai vị trí nữa kìa, ta vừa mới nói xong, ngươi đã muốn so văn hay so võ với ta?
Ta nói ưu thế của ta, ngươi cũng có thể nói ra ưu thế của ngươi, mọi người cùng thương lượng một lát không được à?
Mẹ nó ngươi không tìm hiểu vị trí tiếp sau có những ai tranh giành, rồi chọn quả hồng mềm nhất để bóp không được sao?
Lẽ nào lại như vậy, khinh người quá đáng!
Thế nhưng dưới tình huống này, y không có khả năng yếu thế, nếu không câu nói "kiến công vì Đại Tề" sẽ thành một chuyện cười.
Cho nên Cao Triết cười lạnh, nói: "So văn thì thế nào? So võ lại ra sao?"
Thực ra khi nghe được lời phát biểu của Cao Triết, ban đầu Văn Liên Mục cũng muốn nói một câu... "nói tới binh pháp thì ta lại không buồn ngủ". Thế nhưng thấy Lôi Chiêm Càn vừa nói đã nóng nảy như vậy, cũng đành nhẫn nhịn một lát.
Lúc này, nghe được Cao Triết vẫn còn mạnh miệng, càng tỉnh táo hơn, cao hứng bừng bừng mà chăm chú lắng nghe.
Vấn đề lớn nhất của Cao Triết chính là không rõ ràng, tại điểm này cũng không khá hơn cái tên Cao Khánh bị phế kia bao nhiêu. Toàn bộ Cao thị Tĩnh Hải, nhân vật ưu tú nhất trong thế hệ trẻ có lẽ là Cao Kinh, đáng tiếc đã thất thủ bên trong bí cảnh Thiên Phủ.
Với lại Cao Kinh cũng có vấn đề như vậy... đại khái đây là vấn đề của toàn bộ Cao thị Tĩnh Hải... bọn họ coi sự sủng ái mà Tề thiên tử dành cho Tĩnh quý phi, xem như chỗ dựa làm cho quyền uy của Cao thị Tĩnh Hải không suy giảm, cho nên tự nhận bản thân mình chính là thế gia đỉnh cấp tại Đại Tề.
Bí cảnh Thiên Phủ lần trước làm bọn họ nhận được hai vị trí, Cao Thiếu Lăng có thể đạt được chức vụ Trấn Phủ Sứ trấn Xích Vĩ... những vị trí này đều tạo cho bọn họ ảo giác.
Thế nhưng nền móng lại cực độ không vững bền.
Dù là thân sinh cốt nhục như Khương Vô Khí, có phong thái của phụ hoàng, cũng có ngày bị thất sủng, Tĩnh quý phi thật sự có thể ân sủng không suy sao?
Càng đừng nói tới còn có một nhược điểm trí mạng - Tĩnh quý phi không con.
Giá trị của Cao Triết cũng không lớn như những gì mà y tưởng tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận